Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Kiếm Hiệp
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #201  
Old 06-11-2005, 01:17 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 114

Triệu Khương Duy , Hậu Chúa cả tin
Xin khẩn điền , Tướng Quân tránh họa


Ðược ít lâu, Khương Duy sửa đường sạn đạo gần xong liền viết biểu xin phạt Ngụy lần nữa.

Hậu Chúa còn phân vân thì Tiêu Châu thưa :

- Tôi xem thiên văn thay đất Tây Thục ánh sáng lu mờ, e cất quân sang bất lợi, xin Bệ Hạ không chuẩn y .
Hậu Chúa nghĩ ngợi rồi bảo :

- Thôi để Khương tướng quân đi chuyến nữa xem sao .
Thế là Khương Duy lại ra binh lần nữa.

Liêu Hóa bàn :

- Theo tôi quân sĩ còn mệt mõi, Ðặng Ngãi là kẻ địch không vừa, nên tôi không dám lạm bàn .
Khương Duy không bằng lòng nói rằng :

- Xưa Thừa Tướng sáu lần ra Kỳ San, nay ta mấy phen phạt Ngụy, tất cả chỉ vì việc nước. Thôi để ta quyết định : hãy lấy Diêu Dương trước, sau sẽ hay .

Khương Duy để Liệu Hóa giữ Hớn Trung, còn mình đem ba mươi muôn binh đi đánh Diêu Dương.
Tư Mã Vọng bàn với Ðặng Ngãi, Ngãi nói :

- Phải phân binh làm hai, một đạo đi cứu Diêu Dương. Gần Diêu Dương có thành Hầu Hà vậy ông đem binh đến Diêu Dương mai phục làm... như vậy, như vậy... còn tôi phục sẳn ở Hầu Hà .
Sau đó cho Hạ Hầu Bá đi tiên phuông .

Tới nơi thấy các cửa thành mở rộng, Hạ Hầu Bá e có kế chi.

Các tướng giục :

- Thành rõ ràng bỏ trống, bá tánh chắc chạy rồi .
Hạ Hầu Bá liền vô thành, quân sĩ lũ lượt đi theo. Vừa qua cổng thành, bỗng các cầu treo đều rút lên, tiếng quân la ó vang dậy. Vừa muốn lui thì quá muộn, Hạ Hầu Bá cùng mấy trăm quân đều bị tên bắn chết.
Tư Mã Vọng ùa ra đánh, gặp Khương Duy. Hai bên đều cùng lui lại .

Sau khi nghe Hạ Hầu Bá tử trận, Khương Duy đau xót vô cùng.
Ðêm ấy Ðặng Ngãi lén đánh trại Thục.

Khương Duy chống trả hết sức mới ra khỏi vòng vây, lui binh hai mươi dậm.
Quân Thục có vẻ bị xao động, Khương Duy nói :

- Ðược thua là sự thường, ai nói lui binh, ta sẽ chém đầu !
Trương Dực bàn :

- Chắc Kỳ San địch bỏ trống, vậy xin cho tôi đánh Kỳ San, được Kỳ San thì đánh Tràng An như trở bàn tay .
Khương Duy liền ở lại Hầu Hà lo đối địch với Ðặng Ngãi, còn Trương Dực đi đánh Kỳ San.
Hàng ngày Khương Duy cho quân chửi mắng, Ðặng Ngãi không chịu ra binh.

Ðặng Ngãi Nghĩ thầm :

- Hàng ngày nó khiêu khích, chắc sau lưng, nó lẻn đi đánh Kỳ San .

Bèn bảo Ðặng Trung ở lại cố thủ, còn mình đi cứu Kỳ San.
Ðêm ấy, quân Ngụy la ó khiêu chiến. Khương Duy không cho quân ra đánh . (Ðó là Ðặng Ngãi giả ý khiêu chiến, xong kéo rốc đi Kỳ San) .
Nhưng Khương Duy cũng đoán được mưu chước của Ðặng Ngãi bèn kêu Phó Kiểm ở lại giữ trại, còn Khương Duy lập tức mang quân đi cứu Trương Dực.


Nói về Trương Dực đang bị Ðặng Ngãi đánh, quân Thục cả thua, xảy nghe binh kéo tới la ó vang dậy, thì ra đạo quân Khương Duy, vừa kịp tới và xung trận ngay.

Duy đánh Ngãi thua, rút vào Kỳ San cố thủ.

Khương Duy cho quân vây kín.


Hậu chúa lúc này ở Thành Ðô hoang dâm vô độ, việc gì cũng nghe Hoạn quan là Huỳnh Hạo. Các quan ai cũng oán giận. Kẻ quân tử thì lánh xa , kẻ tiểu nhân thì đua nhau nịnh hót. Triều chánh đổ nát.
Lúc đó có Ðiềm Võ chẳng có công chi, chỉ khéo xu phụ Huỳnh Hạo mà được phong Hữu tướng quân.

Ðiềm Võ tâu với Hậu chúa :
- Khương Duy đánh hoài không thắng, xin cử người khác thay thế .
Hậu chúa hỏi Huỳnh Hạo :

- Ai thay thế được Khương Duy ?
Huỳnh Hạo tâu :

__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #202  
Old 06-11-2005, 01:17 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

- Ðiềm Võ thay được .
Tức khác, Hậu chúa cho triệu Khương Duy về trào.
Khương Duy đang vây đánh đặng Ngãi thì liên tiếp có tới ba chiếu chỉ triệu về .
Về đến Hớn Trung, Khương Duy cho quân ở lại đó rồi về Thành Ðô ra mắt Hậu Chúa. Nào ngờ chờ mấy ngày liền, Hậu Chúa cũng chẳng lâm trào.

Gặp Khước Chánh, Khương Duy hỏi thăm sự việc thì Khước Chánh bảo nhỏ :

- Huỳnh Hao muốn cho Ðiềm Võ thay thế ông .
Khương Duy giận nói :

- Ta phải triệt tên hoạn quan này mới được .
Khước Chánh nói :

- Thiên tử sẽ không dung ông đâu. Vả lại ông là rường cột của nước Thục, nên khá mà giữ mình .
Bữa sau, vua và Huỳnh Hạo còn đang yến ẩm trong vườn, Khương Duy đi thẳng vào, quì khóc mà tâu :

- Tôi đang vây Ðặng Ngãi, công sắp thành thì được triệu về, chẳng hay có việc chi quan hệ lắm vậy ?
Hậu Chúa không biết nói gì, Khương Duy lại tâu :

- Huỳnh Hạo chính là bọn Thập thường Thị khi trước đó. Xin Bệ Hạ mau trừ bọn chúng thì mới mong khôi phục được Trung Nguyên.
Hậu Chúa không bằng lòng mà rằng :

- Hoạn quan thì có quyền chi mà khanh lo. Chẳng lẽ khanh không dung được một tên hoạn quan sao ?

Rồi cho Huỳnh Hạo ra lạy Khương Duy.
Huỳnh Hạo vừa khóc vừa lạy mà nói :

- Kẻ này chỉ biết ngày đêm hầu hạ Thánh Thượng , xin Tướng quân tha thứ .
Sau đó Khương Duy lui ra, kể chuyện lại với Khước Chánh.
Khước Chánh nói :

- Tôi e tướng quân sẽ mang họa chẳng lâu.
Khương Duy hỏi :

- Vậy phải làm thế nào ?
Khước Chánh nói :

- Tướng quân phải bắt chước Võ Hầu lui về làm đồn điền thì mới thoát được nạn này. Ở Lũng Tây có đặt Ðạp Trung rất phì nhiêu, Tướng quân nên xin về đó, một là đủ gạo cho quân, hai là trấn giữ ở biên giới nước Thục, như vậy là kế bảo quốc an thân đó .

Khương Duy chắp tay bái tạ.
Hôm sau, Khương Duy xin Vua được ra Ðạp Trung làm đồn điền.
Hậu Chúa chuẩn y.
Quân sĩ được theo Khương Duy về Ðạp Trung nghỉ ngơi làm ruộng , đỡ chinh chiến thì ai cũng mừng.
Khương Duy lại cho Hồ Tề giữ Hớn Thọ, Vương Hàm trấn Nhạc thành. Tưởng Thơ và Phó Kiểm giữ quan ải.
Ðặng Ngãi hay tin Khương Duy về làm đồn điền thì mừng lắm .
Viết thư dâng Tư Mã Chiêu xin nhân cơ hội mà đánh chiếm Tây Thục .
Giả Sung can :

- Nên cho người lén đâm chết được Khương Duy rồi hãy đánh.
Tuấn Mạo nói :

- Hậu Chúa đam mê tửu sắc , việc triều chính ở trong tay hoạn quan. Dù Khương Duy có tài cũng chẳng cứu nổi. Ðánh
Thục ngay là phải.
Tư Mã Chiêu cười nói :

- Ðó cũng là ý ta. Vậy nên cử ai làm tướng ?
Tuấn Mạo nói :

- Ðặng Ngãi có tài trí , nay cử thêm Chung Hội làm Phó, tất xong việc.
Tư Mã Chiêu liền vời Chung Hội tới bàn luận.

Chung Hội lấy bản đồ nước Thục trình bày cặn kẽ với Tư Mã Chiêu . Chổ nào nên đóng quân, chổ nào nên đồn lương.
Tư Mã Chiêu rất bằng lòng hỏi kế đánh ra sao.

Chung Hội thưa :
- Tây Thục đất rộng, xin cho Ðặng Ngãi và tôi chia binh hai đạo, mỗi người tiến đánh một ngã mói xong.
Tư Mã Chiêu liền phong Chung Hội làm Trấn Tây Tướng quân, Ðặng Ngãi làm Chinh Tây Tướng quân cùng lo đánh Thục.
Chung Hội còn e Ðông Ngô thừa cơ đánh Ngụy nên cho người đi sắm sửa chiến thuyền làm cho Ngô phải phòng bị mà không dám cứu Thục.

Tư Mã Chiêu khen ngợi mãi.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #203  
Old 06-11-2005, 01:18 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 115

Chung Hội tiến binh vào Tây Xuyên
Võ Hầu hiển thánh, núi Ðịnh Quân


Nhằm năm Cảnh Nguyên thứ tư, Chung Hội xuất quân, Tư Mã Chiêu theo đưa hơn mười dặm mới trở lại.
Triệu Ðế thưa với Tư Mã Chiêu :

- Chung Hội có chí lớn, nay lại giao trọn binh quyền, tôi e có điều tai hại .
Tư Mã Chiêu nói :

- Ðiều đó tôi cũng đã dự liệu. Nếu Chung Hội phá tan Thục, người Thục oán giận thì ai theo nó . Còn thắng trận xong thì binh sĩ mong được về nhà, ai còn nghe nó làm phản ? Như vậy lúc rày chưa đáng lo .
Triệu Ðế nghe Tư Mã Chiêu phân tách rõ ràng thì trong lòng rất phục .

Các quan thấy Chung Hội kéo quân đi tề chỉnh, gươm đao sáng quắc , y giáp rỡ ràng thì đều khen ngợi. Duy có Tướng quốc là Lưu Thiệt thì cười mà chẳng nói chi .
Thái úy là Vương Tường bèn hỏi Lưu Thiệt :

- Theo ông, Chung Hội có lấy được Thục không ?
Lưu Thiệt nói :

- Lấy Thục thì nhất định rồi. Duy có cả Chung Hội lẫn Ðặng Ngãi sẽ chẳng một ai trở về .
Vương Tường gặng hỏi vì sao, Lưu Thiệt cứ cười trừ không đáp, Vương Tường chán không hỏi nữa.
Chung Hội tới Kỳ San hội các tướng được hơn tám mươi viên .

Chung Hội hỏi ai muốn làm tiên phong thì có Hứa Nghi, con Hứa Chữ xin đi.
Chung Hội bảo :

- Ngươi phải dẫn năm trăm binh kỵ , một ngàn binh bộ mà kéo đến Hớn Trung, rồi chia ba đạo nhắm Tà Cốc, Lạc Cốc và Tí Ngọ Cốc. Ba ngã đều hiểm trở, phải khiến quân mở đường cho rộng, bắc cầu cho chắc .
Hứa Nghi đi rồi, Chung Hội cất đại binh rầm rộ tiến theo.
Còn Ðặng Ngãi khi đó đang khiến Tư Mã Vọng đi chặn binh Khương, đoạn cho vời Gia Cát Chữ, Vương Hiếc, Kiển Hoàng và Dương Hân đến nghe lịnh.
Ðêm ấy Ðặng Ngãi nằm mơ đi vào đất Hớn Trung, xảy chổ đứng sụp xuống hóa ra cái suối, tỉnh dậy mồ hôi ước dầm , liền đem hỏi Thiệu Huờn.
Thiệu Huấn đoán :

- Quẻ Kiện lợi về phía Ðông Nam, mà bất lợi về phía Tây Bắc, mà nước là quẻ kiền . Phen này tướng quân đi thành công nhưng trắc trở sao đó mà không trở về .
Ðặng Ngãi nghe vậy buồn lắm, xảy có hịch của Chung Hội, hẹn cùng khởi binh gặp nhau ở Hớn Trung .

Ðặng Ngãi liền cho Gia Cát Chữ đi chặn đường Khương Duy trước, khiến Vương Hiếc đánh Ðạp Trung, Dương Hân đi bọc hậu Khương Duy đánh tới.
Ðặng Ngãi tự dẫn quân theo sau tiếp ứng.
Khương Duy hay tin liền viết biểu tâu Hậu chúa xin cho Trương Dực ra trấn Dương Bình Quân, Liêu Hóa giữ ải Âm Bình, vì một hai nơi này thì nguy đến Hớn Trung. Lại xin Hậu chúa cầu cứu với Ðông Ngô.
Khi đó, Hậu Chúa chỉ lo ăn uống chơi bời , nay nghe tia dữ liền hỏi Huỳnh Hạo :

- Nay Ðặng Ngãi, Chung Hội tiến đánh Tây Xuyên ta, vậy có cách gì chống cự ?
Huỳnh Hạo tâu :

- Ðó là Khương Duy muốn bày cớ để lập công thôi chớ có chi đâu mà Bệ Hạ lo ngại . Hiện có một bà bóng rất giỏi, xin cho triệu tới hỏi việc kiết hung thì rõ .
Hậu Chúa liền cho bày bàn cúng lễ rồi vời bà bóng tới, mời ngồi lên Long Sàng. Hậu Chúa đốt nhang khấn vái truớc rồi tới bà bóng bỏ tóc xoã, đi chân không, múa may quay cuồng đảo qua đảo lại trước bàn cúng .
Huỳnh Hạo tâu :

- Thần nhân đã giáng, xin Bệ Hạ cứ hỏi .
Hậu Chúa hỏi han về tình hình có đặng an không thì bà bóng nói lớn :

- Ta là thần đất Tây Thục đây, xin bảo cho Bệ Hạ biết nay mai giang san nhà Ngụy cũng về tay Bệ Hạ, vậy Bệ Hạ cứ vui chơi đi, bất tất phải lo nghĩ gì .
Hậu Chúa vui lắm, trọng thưởng cho bà bóng, tiếp tục đờn ca yến ẩm, chẳng để ý gì đến lời Khương Duy báo nguy.
Chung Hội kéo binh tới Hớn Trung, tiên phong là Hứa Nghi muốn lập công nên nói với các bộ tướng :

- Qua được ải này là Hớn Trung, vậy ta phải rán mà đoạt ải cho được.
Tướng giữ ải là Lữ Tôn cho quân dùng cung tên mai phục hai bên chờ binh Ngụy.
Hứa Nghi dẫn quân đánh tới bỗng nghe pháo lịnh nổ , rồi tên tứ phía bắn tua tủa , quân Ngụy lui chạy, Hứa Nghi trở về báo với Chung Hội, Chung Hội tới thấy tên bắn rát quá cũng vội chạy về.

Lữ Tôn đem binh rượt theo, Chung Hội vừa chạy qua cầu thì đầu cầu bị lở, Chung Hội bị té, ngựa chạy mất, nên Chung Hội phải chạy bộ.

Lữ Tôn vừa muốn xông lại chém thì bị Tướng Ngụy là Tuân Khải bắn một mũi tên ngã chết.
Chung Hội thừa thắng xông vào cướp lấy San Quan.
Khao thưởng quân sĩ xong, Chung Hội kêu Hứa Nghi tới mà quở :
- Ngươi làm tiên phong, nhiệm vụ bắt cầu sửa đường, mà sao có cái cầu đó không sửa chửa , sụp chân ngựa của ta như vậy ?

Nói rồi kêu quân đem ra chém. Chư tướng xúm lại van xin, nhưng Chung Hội nhất quyết cho khai đao.

__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #204  
Old 06-11-2005, 01:18 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hứa Nghi chết, ai nấy đều thất kinh .
Vương Hàm trấn giữ Nhạc thành, Tương Võ trấn giữ Hớn thành, thấy binh Ngụy quá mạnh, nên chỉ lo cố thủ.
Chung Hội khiến Lý Phu vây đánh Nhạc Thành, Tuân Khải vây đánh Hớn thành, còn mình thẳng phía Dương Bình Quan tấn phát.
Lúc đó Phó Kiểm và Tưởng Thơ đang lo giữ ải này.
Phó Kiểm bàn :

- Binh Ngụy mới đến hãy còn mỏi mệt, nên đánh ngay thì hơn.
Xảy có quân báo :

- Chung Hội đã mang quân tới ngay trước ải rồi .

Hai tướng liền lên mặt thành xem, Chung Hội trông thấy nói lớn :
- Chúng bay mau hàng đầu, chần chờ khi ta phá thành thì ngọc đá cũng thành tro bụi.
Phó Kiểm lập tức mang quân, mở cửa thành ra đánh.
Binh Ngụy giả lui, Phó Kiểm rượt theo. Bỗng tiếng quân la ó vang trời, bốn mặt binh Ngụy đổ ra, Phó Kiểm cố mở một đường máu chạy về thành.
Trên thành lúc đó đã treo cờ Ngụy, Tưởng Thơ nói xuống :

- Ta đã đầu Ngụy rồi.
Phó Kiểm nổi giận, mắng Tưởng Thơ một hồi rồi quay ra đánh vùi với binh Ngụy. Sau thấy quân mình chết nhiều.

Phó Kiểm ra lịnh ai muốn đầu Ngụy thì cứ đầu, rồi tự vận mà thác.

Chung Hội lấy được Dương Bình Quan.
Ðêm đó , Chung Hội thấy mé Tây Nam có tiếng quân reo, ra xem thì không có chi hết. Qua đêm sau, lại có tiếng la ó vang dậy, binh Ngụy thảy đều khiếp sợ.

Chung Hội sáng hôm sau liền lên ngựa dẫn vài trăm ky binh theo hướng Tây Nam mà đi dò xét. Tới một ngọn núi kia, bỗng có sát khí bừng bừng, mây dăng tứ phía, Chung Hội liền hỏi đây là nơi nào.
Quân sĩ thưa :

- Ðây là núi Ðịnh Quan, ngày trước Hạ Hầu Uyên thác ở nơi này .

Chung Hội lòng chẳng an toan trở về bỗng đâu cuồng phong nổi dậy, một đạo binh mờ ảo cứ lướt theo ngọn gió mà đi . Chung Hội quật ngựa chạy, tướng sĩ thì quá sợ, nhào lăn xuống đất vô số . Nhưng lạ thay đám quân đó tới rồi lại tản đi, chẳng chém giết một ai !
Chung Hội liền hỏi :

- Ðịnh Quan San có miếu thờ nào không ?
Tưởng Thơ trình :

- Chỉ có ngôi mộ của Gia Cát Võ Hầu.
Chung Hội cả sợ mà rằng :

- Chắc Võ Hầu hiển thánh đây . Nói rồi mang lễ vật và bản thân tới quì lạy cúng vái.
Ðêm đó, Chung Hội nữa tỉnh nữa mơ thấy Gia Cát Võ Hầu hiển hiện nói rằng : tôi cảm ơn lòng thành của Tướng quân, vậy có một lời là khí số nhà Hớn đã hết, khi vào Tây Thục, xin Tướng quân thương xót bá tánh, chớ vọng sát .
Sáng hôm sau, Chung Hội cho dùng cây cờ lớn có bốn chữ "Bảo Quốc An Dân" rồi ra lịnh ai phá phách nhân dân sẽ bị chém đầu. Nhờ đó dân Hớn Trung đường loạt hoan nghinh, Chung Hội lại kiếm lời vỗ về , mảy may của dân cũng không ai dám lấy.


Khương Duy cho Liêu Hoá, Trương Dực, Ðổng Khuyết đi tiếp ứng , còn mình cũng sẳn sàng binh mã.

Tướng Ngụy là Vương Hiếc tới khiêu chiến, Khương Duy cầm thương ra đánh.

Vương Hiếc chạy, Khương Duy đuổi theo lại gặp Kiển Hoàng.

Hai bên đánh nhau thì Ðặng Ngãi cũng kéo quân tới, vây lấy Khương Duy.

Ðang lúc đó lại có tin báo các trại Thục ở Cam Tòng đã bị đốt cháy.

Khương Duy cả sợ, cho phó tướng ở lại đánh, còn mình đi cứu Cam Tòng.

Nữa đường lại có Dương Hân chận đánh, Khương Duy rán sức làm cho Dương Hân phải chạy.

Khương Duy đuổi theo bỗng cây ở trên núi lăn xuống, chặn đường trước và sau.

Khương Duy phải băng rừng về trại cố thủ.
Lại có tin Chung Hội cả thắng, Phó Kiểm đã chết, các tướng Tưởng Thơ, Vương Hàm, Tướng Võ đầu hàng Ngụy, Khương Duy vội lui quân về Cương Xuyên Khẩu , lại bị Ðặng Ngãi chận đường, mặt về Hớn Trung cũng có tin Gia Cát Chữ cũng dẫn binh Ngụy trấn giữ .
Khương Duy đành đồn binh ở Thổ San .
Ninh Tùy bàn với Khương Duy :

- Quân Ngụy tập trung ở Âm Bình thì chắc ở Ung Châu binh có ít. Vậy nên đánh Ung Châu. Gia Cát Chữ sẽ mang quân ở Âm Bình đi cứu thì tướng quân lại lui về Kiếm Các như vậy có cơ lấy lại Hớn Trung .
Khương Duy y đó mà thi hành.

Quân thám thính về báo Gia Cát Chữ, Chữ cả sợ liền rút binh đi cứu Ung Châu, chỉ để ít binh giữ đầu cầu .
Khương Duy làm bộ kéo đi Bắc Ðảo, sau quay lại chổ đầu cầu, quả nhiên chỉ có ít binh Ngụy, liền xua quân đốt hết các trại Ngụy .

Khi Gia Cát Chữ trở về cứu thì Khương Duy đã đi xa rồi.
Khương Duy lại tụ tập được binh Liêu Hóa và Trương Dực.
Hai người kể lại việc Hậu Chúa nghe lời Huỳnh Hạo, tin đồng cốt không chịu phát binh để đến đổi Dương Bình Quan bị mất.

Sau đó Trương Dực bàn nên lui về Kiếm Các thì hơn.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #205  
Old 06-11-2005, 01:19 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 116

Qua âm Bình, Ðặng Ngãi tiến binh
Nơi Miêng Trước tận trung Thục tướng


Xảy có quân vào báo, Chung Hội và Ðặng Ngãi chia binh tới mấy đạo cùng tiến vào đất Thục.
Khương Duy liền dẫn binh về Kiếm Các.



Nói về tướng giữ ải Kiếm Các, là Ðổng Khuyết ngày đêm cố thủ trước quân Ngụy.

Ngày nọ thấy binh mã Khương Duy tới thì cả mừng rước vào.
Nghe Ðổng Khuyết kể chuyện Hậu Chúa tin dùng Huỳnh Hạo .

Khương Duy sa nước mắt rồi hai người bảo nhau cố giữ thành cho vững mà lo khôi phục dần dần.
Ðang nói chuyện thì có tin Gia Cát Chữ tới bên thành khiêu chiến.

Khương Duy cả giận xông ra đánh một trận, Gia Cát Chữ thua to chạy về báo Chung Hội.
Chung Hội hô tả hữu lôi Gia Cát Chữ ra chém.

Các tướng can rằng :

- Gia Cát Chữ nguyên là thuộc hạ Ðặng tướng quân, nếu chém e mất hòa khí đi .
Chung Hội càng tức nói rằng :

- Dầu là Ðặng Ngãi có tội, ta cũng chém nữa là thuộc hạ của hắn .

Nói rồi cho giải Gia Cát Chữ về để Tư Mã Chiêu định đoạt.
Có người đem việc trên nói lại với Ðặng Ngãi.

Ðặng Ngãi hét lớn :

- Ta với nó khác gì nhau, sao nó dám hỗn hào như vậy ?

Con là Ðặng Trung phải khuyên giải mãi.
Sau đó Ðặng Ngãi đích thân dẫn vài quân kỵ tới thẳng Chung Hội để dò la ý tứ.
Chung Hội nghe quân báo Ðặng Ngãi chỉ dẫn có ít quân kỵ đi theo nên cho võ sĩ ứng trực hai bên rồi ra nghênh tiếp Ðặng Ngăi.
Ðặng Ngãi bước vào thấy quân sĩ dàn ra khắp nơi thì cũng chột dạ , lựa lời hỏi rằng :

- Tướng quân lấy được Hớn Trung, thiệt là công rất lớn. Vậy nên tính mà lấy Kiếm Các .
Chung Hội hỏi ý Ðặng Ngãi đôi ba lần, Ðặng Ngãi mới nói :

- Theo tôi thì cho một đạo binh đánh vào Thành Ðô, Khương Duy trở về đó cứu thừa cơ Tướng Quân đoạt luôn Kiếm Các .
Chung Hội tỏ ý vui vẻ lắm , rồi hai bên từ giả nhau.
Vào trong Chung Hội nói với chư tướng :

- Ta cứ mặc cho Ðặng Ngãi đánh Thành Ðô, vì đánh Thành Ðô thì phải qua đường nhỏ nơi Âm Bình. Binh Thục mà phục ở đó thì Ðặng Ngãi sẽ chết. Phần ta cứ đường lớn mà tiến đánh có lo gì .
Ðặng Ngãi về thì nói với con :

- Chung Hội bề ngoài tỏ ra niềm nở, nhưng bề trong xem y có ý muốn hại ta. Vậy cha cứ đi nẻo Âm Bình tiến lấy Thành Ðô cho nó hết khinh nhờn cha .
Rồi tức thời cho quân theo tiễu lộ Âm Bình mà tiến đánh.
Lại cho quân mang sẳn cơm khô và các đạo trèo núi.
Cứ vài chục dặm lại dựng lên một trại cho quân giử .
Ði tới nữa thì có ngọn núi Ma Thiên Lãnh, ngựa không đi được, ai nấy phải đi bộ thực là vất vả.
Qua khỏi Ma Thiên Lãnh, thấy có một cái trại rất lớn bõ không.
Quân lính có người thưa :

- Trước Võ Hầu còn thì cho quân trấn giữ nơi này, nay Hậu Chúa lại bãi bỏ đi .
Ðặng Ngãi nói :

- Nếu như có binh phục chổ này, quả là chúng ta sẽ chẳng còn ai sống mà về .

Trong lòng Ðặng Ngãi khâm phục Võ Hầu vô cùng.
Tướng Thục giữ ải Du Giang là Mã Mạo chỉ lo giữ mấy con đường lớn. Lại nghĩ còn Khương Duy ở Kiếm Các nên ngày ngày cứ uống rượu chẳng lo lắng gì.
Vợ là Lý Thị khuyên :

- Thành này cũng là nơi trọng yếu, xin phu quân phòng bị cẩn trọng mới được .
Mã Mạo liền nói luôn :

- Lâu nay chúa thượng chỉ tin nghe Huỳnh Hạo, triệu chánh bị đổ nát, nay nước bị xâm lăng mất lúc nào chẳng hay. Ta chẳng vì hôn quân mà chinh chiến làm gì cho mệt. Hễ địch đến, ta hàng là xong .
Lý Thị mắng ngay cho Mã Mạo một hồi, phun nước miếng vào mặt tỏ vẻ khinh bỉ.
Giữa lúc đó thì quân vào báo không biết Ðặng Ngãi đi đường nào mà dẫn binh Ngụy tới trước ải rồi !

Mã Mạo liền vội mở cửa thành ra hàng ngay.
Cùng lúc Mã Mạo ra hàng là lúc Lý Thị đã tự vận ở trong phòng.
Ðặng Ngãi biết tin cho mai táng liệt nữ rất tử tế.
Ðặng Ngãi chiếm được lương thực ở Du Giang rất nhiều, nay lại lo tiến chiếm Bồi Thành.

__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #206  
Old 06-11-2005, 01:20 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Tướng sĩ ở Bồi Thành thấy Ðặng Ngãi tới, kéo nhau ra hàng đầu hết.
Quân chạy về Thành Ðô cấp báo.

Hậu chúa hết hồn triệu Huỳnh Hạo tới hỏi.

Huỳnh Hạo tâu :

- Ðó là tin đồn, có lý nào thần thánh nói sai hay sao !
Hậu chúa liền kêu bà đồng lúc trước, thì bà đồng đã cuộn gói chạy đâu mất.

Lúc đó văn thơ cấp báo gửi về như bươm bướm, bá tánh chạy loạn như ong vỡ tổ .

Hậu chúa hội các quan lại, các quan buồn chán nhìn nhau chẳng biết nói gì.
Khước Chánh tâu :

- Chỉ còn con của Võ Hầu là Gia Cát Chiêm may ra có kế cự địch mà thôi .
Hậu chúa liền vời gấp Gia Cát Chiêm tới.

Hậu chúa khóc mà rằng :
- Ðặng Ngãi đã đến Bồi Thành, đe dọa Thành Ðô, vậy khanh có cách gì cứu trẫm ?
Gia Cát Chiêm tâu xin cho lãnh binh ở Thành Ðô mà đi tử chiến với binh Ngụy một phen.
Hậu chúa còn bao nhiêu binh đều giao hết cho Gia Cát Chiêm.

Gia Cát Chiêm hỏi các tướng ai dám đi tiên phong ?

Con Gia Cát Chiêm là Gia cát Thượng bước ra xin đi.
Gia Cát Chiêm liền cho con làm tiên phong kéo quân ra khỏi Thành Ðô.
Ðặng Ngãi, sau khi lấy Bồi Thành, thì sai Sử Soán và Ðặng Trung kéo rốc binh đi đánh Miêng Trước.

Tới gần Miêng Trước thì có một đạo binh Thục đã dàn trận sẳn chờ đợi.

Sử Soán và Ðặng Trung vừa toan giao chiến thì thấy bên hàng ngũ Thục có một cỗ xe đi ra, trên xe có người chít khăn, cầm quạt lông, đàng sau lại có quân cây cờ viết mấy chữ :

- Hớn Thừa Tướng Gia Cát Võ Hầu .
Hai tướng thất kinh bảo nhau :

- Khổng Minh còn sống, chúng ta chắc chết phen này . Nói rồi quay ngựa dẫn binh chạy gấp về trại, lại bị Gia cát Thượng đuổi theo, giết binh Ngụy chết rất nhiều.
Ðặng Trung, Sử Soán về lập cập thưa lại với Ðặng Ngãi, Ðặng Ngãi mắng rằng :

- Dẫu cho Khổng Minh còn sống thì cũng phải đánh, chớ sao được chạy. Lần sau, các ngươi sẽ bị chém đầu.

Nói rồi cho quân dò xét, thì mới hay :
- Võ Hầu chính là Gia Cát Chiêm cầm binh, tướng Thục đi tiên phong là Gia Cát Thượng, cháu Võ Hầu. Còn Võ Hầu ngồi trên cỗ xe chỉ là tượng bằng gỗ mà thôi.
Sử Soán và Ðặng Trung lại an lòng xuất trận.
Gia Cát Thượng ra đối địch rất hăng hái, hai tướng Ngụy phải lui .

Gia Các Chiêm lại đổ quân phục ra vây đánh, cả Sử Soán và Ðặng Trung đều bị thương chạy về.
Ðặng Ngãi thay cha con Gia Cát Chiêm tài trí hơn người nên viết thư dụ hàng.
Gia Cát Chiêm nổi giận thét lớn :

- Ðặng Ngãi dám dụ hàng ta sao !
Rồi chém luôn tên sứ Ngụy mang thư gởi đầu về cho Ðặng Ngãi.
Ðặng Ngãi liền vây chặt Miêng Trước, hàng ngày khiêu chiến.

Gia Cát Chiêm liền ra đối địch.

Ðặng Ngãi thua chạy, Gia cát Chiêm rượt theo liền bị lọt vào ổ mai phục, tả xông hữu đột mới thoát được về.
Gia Cát Thượng bàn với cha nên cầu viện Ðông Ngô.
Gia Cát Chiêm liền viết thư cho người mang đi.
Ngô Chúa là Tôn Hưu được thư thì cho Ðinh Phụng làm Ðại Tướng, Tôn Di làm Phó tướng dẫn mười muôn binh do ngả Thọ Xuân đi cứu Thục.
Gia Cát Chiêm nóng lòng không chịu chờ binh Ngô tới, bèn đem binh ra thành đánh với Ðặng Ngãi.
Ðặng Ngãi làm ra vẻ yếu thế rồi lừa cho Gia Cát Chiêm rượt theo vào mé rừng đã mai phục sẳn hàng ngàn quân với cung tên.

Gia Cát Chiêm vừa lọt vào thì hàng ngàn mũi tên bắn ra như mưa.
Gia Cát Chiêm bị mấy mũi tên khắp mình bèn ngửa mặt lên trời kêu mấy tiếng :

- Nước Thục mất rồi ! Than dứt, rút gươm tự vận.
Gia cát Thượng đem binh đi cứu cha, đến nơi ôm thây cha mà khóc, rồi cũng bị một trận mưa tên mà bỏ mình.
Sau khi lấy được Miêng Trước, Ðặng Ngãi liền cho binh kéo tới Thành Ðô.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #207  
Old 06-11-2005, 01:21 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 117

Trước Tổ Miếu, Lưu Thầm tự vận
Lấy Tây Xuyên, Ngụy Tướng thành công


Quân về báo tin Hậu Chúa hay Miêng Trước đã thất thủ, cha con Gia Các Chiêm đều tử trận, Hậu Chúa triệu hết bá quan vào thương nghị .

Có người bàn nên chạy vào Nam Trung là chổ hiểm trở rồi sẽ lo sau, người thì lại e người Man Phương hay phản phúc, tới đó sẽ càng sanh khó, người khác lại khuyên Hậu Chúa nên qua nương náu bên Ðông Ngô rồi sẽ tính kế sau.

Hậu Chúa phân vân, chẳng biết tính sao.

Bửa sau quân Ngụy lại đến sát thành hơn nữa, Tiêu Châu lại khuyên Hậu Chúa sớm liệu đầu Ngụy.

Hậu Chúa liền cho thảo thư gởi đến Ðặng Ngãi xin hàng.
Lúc đó Bắc Ðịa Vương Lưu Thầm bước ra kêu lớn :

- Có Thiên Tử nào lại đi đầu giặc bao giờ ?
Hậu Chúa nói :

- Các quan đều khuyên đầu, mi có tài chi mà muốn tiếp tục đánh ? Hay muốn cho Thành Ðô phải ngập máu ?
Lưu Thầm dập đầu xin :

- Hãy cho tôi ra đánh với giặc một trận, nếu tôi thác hãy đầu .
Hậu Chúa truyền xô Lưu Thầm ra ngoài, rồi cho mang thư đi đầu Ðặng Ngãi.

Ðặng Ngãi thâu nhận ngọc ấn, thư hàng rồi giao thư cho mang về Thành Ðô.
Tiếp thư Ðặng Ngãi, Hậu chúa cho đem hết sổ bộ mà đem qua cho Ðặng Ngãi, mặt khác viết chiếu khiến Khương Duy cũng phải đầu hàng.
Lưu Thầm tức giận vô cùng, cầm gươm đi vào cung.

Phu nhân là Thôi Thị hỏi có việc gì ?
Lưu Thầm nói :

- Phụ vương đã đầu hàng quân Ngụy, ta nguyện chết để được gặp tiên đế dưới suối vàng .
Thôi phu nhân khen phải và xin được chết theo. Nói rồi đập đầu vào vách mà thác.

Lưu Thầm giết luôn cả ba đứa con của mình đoạn vào Miếu Liệt Chúa quì móp xong khóc than một lúc rồi Lưu Thầm
rút gươm tự vận.

Hôm sau, binh Ngụy vào thành.

Hậu chúa tự trói mình quì gối xin hàng.

Ðặng Ngãi cho mở trói, đỡ dậy rồi cùng vào thành.
Vỗ về bá tánh, phong cho Hậu chúa làm Phiêu kỵ tướng quân, khao thưởng các quan xong, Ðặng Ngãi toan đem Huỳnh Hạo ra chém.
Tên hoạn quan này lại khéo lo lót nên khỏi thác.
Kể từ đây nhà Hớn coi như đã mất.
Lúc đó, Tướng Hiền đem chiếu của Hậu chúa tới cho Khương Duy.
Khương Duy chết đứng hồi lâu, không nói được một tiếng nào .
Tướng sĩ xung quanh cũng đều nghiến răng trợn mắt, kẻ thì khóc ròng .

Khương Duy thấy lòng người còn mến Thục như vậy nên mới nói rằng :

- Ta sẽ có cách cứu được nước Thục, các ngươi chớ ngại .
Sau đó, Khương Duy dựng cờ hàng ở Kiếm Các, dẫn quân đến trại Chung Hội xin hàng.
Chung Hội cả mừng, ra nghinh tiệp mà rằng :

- Sao Bá Uớc đến trể vậy ?
Khương Duy thưa :

- Binh quyền ở trong tay tôi hết. Nay đến đầu tướng quân là sớm đó .
Chung Hội cười, đãi Khương Duy vào bậc thượng tân.
Khương Duy nói :

- Oai đức tướng quân đã vang lừng Tây Xuyên vì theo tôi mới phục, chứ như Ðặng tướng quân thì tôi quyết tử chiến
mà thôi .
Hai người càng ý hợp tâm đầu, cùng bẻ mũi tên kết làm anh em, Chung Hội lại cho Khương Duy được giữ lại binh mã như cũ.
Về phần Ðặng Ngãi, được Hậu Chúa hàng phục thì tự đắc lắm, dựng đài chiến thắng ở Miêng Trước, dâng biểu về Lạc Dương cho Tư Mã Chiêu, trong biểu lời văn tự phụ.
Tư Mã Chiêu xem xong biểu, nghĩ là Ðặng Ngãi bắt đầu có ý muốn chuyên quyền.
Bèn viết một bức thư riêng cho Vệ Quán, mặt khác phong cho Ðặng Ngãi chức Thái úy.
Ðặng Ngãi lãnh chiếu xong, lại được Vệ Quán cho xem thư của Tư Mã Chiêu, trong đó dặn Vệ Quán :

- Mấy lời cho Ðặng Ngãi ghi trong biểu, ta còn đang tâu báo, chớ thi hành vội.
Ðặng Ngãi giận lắm sai quân mang thư về trình Tư Mã Chiêu, trong đại ý nói :

- Lúc này địch mới hàng, việc gì có lợi thì cứ làm, rồi tâu Thiên Tử sau.
Tư Mã Chiêu được thư lần này, kêu Giả Sung tới nói :

- Ðặng Ngãi quả có ý phản phúc rồi, giờ phải làm sao ?

Giả Sung thưa :

- Nên phong cho Chung Hội làm Tư Ðồ , lại khiến Vệ Quán chấp chưởng hai đạo binh mã, rồi gởi mật thư cho Chung
Hội bảo cùng Vệ Quán mà lo loại trừ Ðặng Ngãi đi .

Tư Mã Chiêu liền làm theo kế ấy.
Ðược mật thư: Chung Hội liền bàn với Khương Duy.
Khương Duy nói :

- Ðặng Ngãi xuất thân nơi hèn hạ, nay cầu may đi ngả Âm Bình mà nên công, nhưng đây là hồng phước quốc gia. Vả lại
tướng quân không cầm chân tôi ở Kiếm Các thì hắn đâu có thành công ?
Nay quả là hắn có ý làm phản, Tấn công Nghi ngờ là rất đúng .
Chung Hội hỏi có kế chi trừ được Ðặng Ngãi.
Khương Duy đáp :

- Nay cần làm Tấn công nghi hắn hơn nữa, ắt Tấn công sẽ ra lịnh cho tướng quân bắt hắn, vậy là xong việc .
Chung Hội liền viết thư cho Tấn công nói trắng thế nào Ðặng Ngãi cũng làm phản đến nơi. .
Tư Mã Chiêu quả nhiên sai sứ khiến Chung Hội phải đi bắt Ðặng Ngãi. Lại sai Giả Sung dẫn mấy ngàn binh đi ngay Tà Cốc . Còn mình thì cùng Ngụy chúa Tào Hoán ngự giá thân chinh.
Giả Sung hỏi :

- Chung Hội binh mã đông gấp hai Ðặng Ngãi, dư sức bắt Ðặng Ngãi, vậy chúa công đi làm chi cho nhọc sức ?
Tư Mã Chiêu cười nói :

- Ta đi là vì Chung Hội đó .
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #208  
Old 06-11-2005, 01:21 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 118

Mưu sự bại, Khương Duy tuẫn tiết
Trời quả báo, Ngụy Chúa mất ngôi

Chung Hội được tin Tư Mã Chiêu dẫn bản bộ quân mã sắp đến, vội hỏi Khương Duy :

- Tấn Công đã sai ta bắt Ðặng Ngãi, vậy còn tới đây làm gì ?
Khương Duy giục :

- Tướng Quân phải bắt gấp Ðặng Ngãi mới đặng .
Chung Hội liền sai Vệ Quán đi bắt Ðặng Ngãi.

Có người bộ tướng của Vệ Quán ngăn Vệ Quán lại mà rằng :

- Chung Hội muốn nhờ tay Ðặng Ngãi giết Tướng quân đó. Chớ nên đi .
Vệ Quán nói :

- Ta đã có kế rồi .
Tức thời cho truyền rao : Ðặng Ngãi có ý tạo phản. Tấn công chỉ truyền bắt Ðặng Ngãi tôi. Còn ai đầu đều được tha hết .
Mọi người liền qui hàng hết. Ðặng Ngãi vừa ngủ dậy cùng với Ðặng Trung, hai cha con đều bị bắt.

Quân của Ðặng Ngãi nhập một với quân Chung Hội.

Chung Hội cho sắm sẳn hai tù xa để giải của con Ðặng Ngãi về cho Tư Mã Chiêu.
Sau đó Khương Duy bảo Chung Hội :

- Tướng quân cũng đủ sức bắt Ðặng Ngãi. Vậy mà Tấn Công tới đây, chính là có ý nghi Tướng Quân đó .
Chung Hội hỏi vậy làm thế nào.

Khương Duy bảo chỉ có cách lên núi mà tu thôi.
Chung Hội cười :

- Còn trẻ như vậy, tu sao đặng ?
Khương Duy đáp :

- Vậy chỉ còn một cách, Minh Công thừa tài trí mà biết rồi, còn hỏi gì nữa .
Chung Hội mừng rỡ vỗ vai Khương Duy mà rằng :

- Ðúng vậy, một là được cả thiên hạ, hai là làm Lưu Bị, chứ tội gì làm tôi tớ ai !
Khương Duy liền bày kế nhân Quách Thái Hậu vừa mất, nên giả làm di chiếu của Thái hậu dạy phải loại trừ Tư Mã Chiêu về tội khi quân, tôi tưởng tài đức Minh Công đủ để trừ đặng Tư Mã Chiêu vậy .
Bửa sau, Chung Hội mở tiệc triệu hết tướng sĩ vào yến ẩm.

Giữa tiệc Chung Hội khóc mà rằng :

- Quách Thái hậu có di chiếu dạy ta trừ Tư Mã Chiêu về tội thí Vua, vậy từ nay xin chư tướng rán sức cùng ta chung lo việc này .
Chư tướng có vẻ bỡ ngỡ, không bằng lòng. Khương Duy thấy Chung Hội không được lòng các tướng, khó mà nên việc bèn lại xúi giục :

- Họ không theo mình tất sẽ sanh biến, vậy xin hạ ngục hết .
Chung Hội tới nước đó đành phải nghe theo giam hết các quan vào ngục. Trong đám có Hồ Liệt có con là Hồ Huyền còn cầm binh ở bên ngoài nên lén cho người thông báo mọi việc cho Hồ Huyền biết.
Hồ Huyền triệu tập thủ hạ lại rồi nói :

- Chung Hội làm phản, nay mai sẽ diệt tới bọn ta chứ chẳng tha .

Mọi người đều thưa :

- Xin cho chúng tôi liều chết một trận với Chung Hội, chứ không chờ đợi được .
Hồ Huyền liền nói :

- Mọi người đã đong lòng thì tôi đã có kế ..như vầy, như vầy . . . thì trừ được Chung Hội .
Khương Duy từ khi được lòng tin của Chung Hội, lại xúi được Chung Hội làm phản thì mừng lắm, cho người đưa mật thư cho Hậu chúa nói đừng có lo, nghiệp Hớn sẽ được khôi phục lại, xin chờ ít lâu mà thôi. . . Sau đó lại vào bàn với Chung Hội.
Chung Hội ra lịnh cho Khương Duy dẫn võ sĩ vào ngục giết hết những kẻ nào không chịu theo.

Khương Duy vừa sắp sửa đi thì bị một cơn đau bụng dữ dội, té lăn xuống đất, hồi lâu mới tỉnh.
Chung Hội vừa cho người săn sóc Khương Duy thì bỗng đâu bốn phía đều có tiếng quân la ó vang đội.

Rồi có quân chạy vào cấp báo :
- Binh mã của Tấn Công đã đến rồi .
Chung Hội liền cho đóng cửa điện lại, rồi hối quân sĩ leo lên nóc điện ném ngói xuống. Quân Ngụy tràn lên đầy, Chung Hội cầm gươm nhảy lên nóc, giết được vài mươi quân Ngụy thì bị tên bắn chết.
Khương Duy cũng rút gươm nhảy lên điện lại bị đau bụng dữ dội, té xuống đất, liền đâm cổ tự vận.
Quân sĩ mổ bụng Khương Duy, thấy cái mật to bằng cái đầu, ai nấy đều lấy làm lạ.
Lúc đó, quân sĩ của Ðặng Ngãi bèn hội nhau lại rồi rượt theo để cứu hai cha con Ðặng Ngãi, Vệ Quán lo sợ, liền cho thủ hạ chạy đi trước giết luôn hai người.
Tuần lễ sau, Giả Sung mới đến Thành Ðô, Hậu Chúa Lưu Thiện , Khước Chánh, Huỳnh Hạo đều theo Giả Sung mà về Lạc Dương.

__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #209  
Old 06-11-2005, 01:22 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Ngô Chúa là Tôn Hưu nghe Thục đã mất thì cả sợ.
Lão tướng Ðinh Phụng đem quân cứu Thục không kịp, đành quay về .
Tôn Hưu liền cử con Lục Tốn là Lục Kháng đến giữ Giang Khẩu, Tôn Di thì đi giữ Nam Từ, lại sai Ðinh Phụng, tổng đốc binh mã phòng ngừa quân Ngụy.


Hậu chúa đi tới Lạc Dương thì bị Tư Mã Chiêu mắng :

- Ông hoang dâm vô độ nghe lời nịnh lánh người hiền, tội không phải nhỏ !
Hậu chúa tái mặt run sợ .
Các quan thương tình nói dùm :

- Hậu chúa đã biết sớm đầu hàng , xin tướng công cũng nên khoan dung .
Tư Mã Chiêu bèn phong cho chức An lạc công và cấp dưỡng chu đáo.

Cả bọn đi theo Hậu chúa cũng được phong chức, Hậu chúa cúi đầu tạ ơn lui ra.
Riêng tên hoạn quan làm cho Hậu chúa mất nước thì bị Tư Mã Chiêu truyền đem ra chợ xử lăng trì để làm gương cho mọi người.
Có bữa Tư Mã Chiêu thiết yến bá quan, trong có cả Hậu Chúa. Ban nhạc đờn bản bên Thục, các quan bên Thục ai cũng ngậm ngùi, riêng Hậu Chúa ăn uống vui vẻ như không.
Tư Mã Chiêu hỏi nhỏ Hậu Chúa :

- Ông có nhớ Thục không ?
Hậu Chúa đáp :

- Ở Thục không vui bằng ở đây, ở đây vui hơn !
Tư Mã Chiêu liền ghé tai Giả Sung nói :

- Hậu Chúa như vậy thì Khổng Minh tái sanh cũng chưa giúp được, nói gì Khương Duy !
Khước Chánh lại gần dặn Hậu Chúa :

- Hễ Tấn Công có hỏi nữa thì phải nói nhớ mồ mã tổ tiên ở bên Thục thì mới mong có ngày được Tấn Công cho về quê hương .
Một lát sau, Tư Mã Chiêu lại hỏi Hậu Chúa :

- Ông có nhớ miếu mạo liệt chúa bên Thục không ?
Hậu Chúa đáp :

- Mồ mã tổ tiên tôi ở bên Thục nên tôi lúc nào cũng nhớ !

Tư Mã Chiêu phì cười mà rằng :

- Khước Chánh lúc nãy dặn ông nói như vậy chớ gì ?
Hậu Chúa đáp :

- Quả thực Khước Chánh có bày cho tôi nói như vậy .
Các quan sau đó đồng thanh tôn Tư Mã Chiêu lên làm Tấn Vương, Ngụy Chúa cũng phải y theo.
Con trai trưởng Tư Mã Chiêu là Tư Mã Viêm, thông minh hơn người, hình dung tuấn tú, lại có chí lớn, con trai thứ là Tư Mã Du thì hiền hòa hiếu để.

Tư Mã Chiêu phong cho con lớn làm Thế Tử.
Bấy giờ, bỗng có tin truyền ở huyện Tương võ có vị Thần từ trên trời bay xuống nói rằng thiên hạ muốn an thì phải lập vua mới. Các quan thưa lại Tấn Vương và xin sớm liệu định.
Chẳng ngờ Tư Mã Chiêu bất thần bị trúng phong lâm bịnh nặng, kêu các quan đến, vừa chỉ Thế Tử Tư Mã Viêm xong thì qua đời.
Các quan liền tôn Tư Mã Viêm làm Tấn Vương, đoạn cử hành tang lễ Tư Mã Chiêu.
Cách đó ít ngày, Giả Sung và các quan lại xin Tấn Vương noi gương Tào Phi, thọ lập Thiền Ðài mà lên ngôi thế nhà Ngụy cho hợp với cơ trời.
Bửa sau, Tư Mã Viêm đi vào cung. Ngụy chúa Tào Hoán lật đật nghinh đón.
Tư Mã Viêm hỏi :

- Nhà Ngụy nhờ ai mà còn ?
Ngụy chúa đáp :

- Nhờ họ Tư Mã của khanh mới được tồn tại .
Tư Mã Viêm nói :

- Bệ hạ quá nhu nhược, văn võ đều chẳng tinh thông, sao chẳng nhường lại cho người tài đức hơn ?

Nói rồi quay ra.
Ngụy chúa sợ quá khóc rống lên.
Sau đó, Ngụy chúa vời Giả Sung vào hỏi nên làm cách nào ?
Giả Sung tâu :

- Vận nhà Ngụy đã hết, bệ hạ chẳng nên cưỡng mệnh Trời. Chi bằng lập Thọ Thiền đài nhường ngôi cho Tấn Vương,
tất nhiên bệ hạ được bình an vô sự, khỏi lo gì hết .
Tào Hoán y theo, lập đài, trao Ngọc Tỷ cho Tấn Vương rồi lui xuống đài đứng với các quan.
Tư Mã Viêm ngự ngay giữa đài, Tào Hoán và các quan sụp lạy, Giả Sung tuyên đọc :

- Nay nhà Ngụy đã nhường ngôi lại nhà Tấn, vậy phong Tào Hoán làm Trần Lưu Vương ra nơi Kim Dung Thành, nội
trong ngày phải đi trấn nhậm ngay, có chiếu triệu mới được về kinh .
Tư Mã Viêm lấy niên hiệu là Thái Thỉ Ngươn niên; cải quốc hiệu là Ðại Tấn , tôn Tư Mã Ý làm Tiên đế, Tư Mã Chiêu làm Văn Ðế, ban chiếu đại xá thiên hạ.
Mọi việc xong xuôi, Tư Mã Viêm nghĩ kế đánh Ðông Ngô.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #210  
Old 06-11-2005, 01:23 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 119(hết)

Bình Ðông Ngô, Ðổ Dự thành công
Hết phân cách tới hồi thống nhứt


Ngô chúa từ khi nghe Thục mất thì lo sợ phát bịnh, không dậy nổi , sắp qua đời thì kêu Thừa Tướng là Bộc Dương Hưng vào, chỉ thái tử Tôn Linh rồi mất .
Bộc Dương Hưng cùng các quan thương nghị :

- Thái tử còn nhỏ quá, vậy nên mời Ô Trình Hầu Tôn Hạo về chắp chánh mới xong. Thái hậu cũng đồng ý.
Tôn Hạo lên ngôi hoàng đế, phong Tôn Linh làm Dư Chương vương, gia phong Ðinh Phụng làm Ðại Tư Mã. Từ khi lên ngôi thì Tôn Hạo cũng như hậu chúa tin dùng bọn hoạn quan Sầm Hôn.

Bộc Dương Hưng và Trương Bố chỉ vì can gián mà bị xử trảm.

Lại tin dùng thầy bói, gọi một thầy bói tên Thượng Quan về giữa triều mà cúng bói.
Thầy bói đoán :

- Sang năm Canh Tý Bệ Hạ sẽ diệt Tôn mà vào Lạc Dương .
Tôn Hao mừng lắm, lại càng hoang dâm xa xỉ.
Huệ Kiểu can gián :

- Xin Bệ Hạ lo tu nhân tích đức cho bá tánh nhờ, hơi đâu mà nghe bói toán những chuyện nước ngoài làm gì .
Tôn Hạo giận nói :

- Ta không nghĩ tình cựu thần thì chém ngươi rồi . Nói xong, hô quân đuổi Huệ Kiểu ra.
Huệ Kiểu liền trốn về quê.
Rồi Tôn Hạo chỉ thị Lục Kháng lo việc đánh Tương Dương.
Tấn chúa hay tin bèn thương nghị với quần thần.
Giả Sung tâu :

- Ngô chúa hoang dâm vô độ, mất nước đến nơi. Xin bệ hạ cứ cho Dương Hựu ra ngăn chống, rồi chờ ít lâu bên Ngô sanh biến thì chỉ đánh một trận là thành công .
Dương Hựu là tướng có tài đức thương dân, lo cho quân sĩ nên ai cũng khâm phục. Ngày nghe tin quân Ngô đến, Dương Hựu dặn chư tướng :

- Lục Kháng có tài, nên đề phòng cẩn thận rồi sẽ liệu sau .
Một bửa, Lục Kháng đi săn, bên này Dương Hựu cũng đi săn, và cấm quân sĩ không được săn qua địa phận bên Ngô.
Lục Kháng cũng khiến quân lượm những thú nào mà binh Tấn bắn trúng thì đem trả hết về bên Dương Hựu.

Lục Kháng lại tặng riêng Dương Hựu một bình rượu ngon.
Bửa nọ, hay tin Lục Kháng bị bịnh Dương Hựu có thuốc hay liền gởi tặng Lục Kháng.

Lục Kháng tin mà uống, sau lại viết biểu về trình Ngô chúa :

- Bên Tấn đang thịnh, lúc này chưa nên đánh. Riêng kính xin bệ hạ tu sửa mình để kịp lo đại sự sau này .

Tôn Hạo cả giận, truất quyền Lục Kháng và cho Tôn Di ra thay thế.
Kể từ đó, Ngô chúa ngày càng thêm bạo ngược, ai can gián cũng đều bị hại hết.
Dương Hựu hay được tin trên liền tâu lên Tấn chúa :

- Nay là lúc thừa cơ thuận tiện để đánh Ngô. Nhưng Tấn chúa nghe lời Giả Sung, bảo Dương Hựu hãy chờ đã.
Dương Hựu buồn bực , dâng biểu xin từ chức.
Tấn Chúa ngạc nhiên bảo :

- Trẫm còn tính nhờ khanh nhiều, sao lại sớm trở về làng như vậy ?
Dương Hựu tâu :

- Tôi tuổi già sức yếu, nay xin tiến cử Hữu Tướng Quân Ðổ Dự có tài giúp nước. Thiển nghĩ thiên hạ mười phần, Bệ Hạ đã gồm thâu được chín phần , nay triều Ngô suy bại, chính là lúc nên cất quân, chớ để lỡ cơ hội .
Tấn Chúa y theo, phong Ðỗ Dự làm Trấn Nam Ðại Tướng Quân.
Ðỗ Dự lãnh chiếu rồi xuất quân, nhắm Tương Dương tiến phát.
Bên Ngô thì Ðinh Phụng và Lục Kháng đã mất cả, Ngô Chúa vui chơi cùng bọn Hoạn quan, ngày đêm say sưa, dĩ chí bày ra các cách trị tội ác độc như khoét mắt, lột da. . . làm cho nhân dân đồ thán.

Lúc đó Ðổ Dự tuân lịnh Tấn Vương điều động mười vạn binh mã Ðại Tướng Quân Tư Mã Du ra ngã Từ Trung, Chinh Ðông tướng quân Vương Hồn ra ngã Hoành Giang. Kiến Oai tướng quân Vương Nhung ra ngã Võ Xương, Bình Nam Tướng quân Hồ Phẩm ra ngã Hạ Khẩu , tất cả đều thuộc quyền điều động Trấn Nam đại Tướng Quân kiêm Ðại Ðô Ðốc Ðổ Dự.
Hay tin trên, Tôn Hạo cả kinh, vời quần thần tới thương nghị, sau đó cử Trương Ðể cầm binh đi kháng cự. Rồi lui vào cung vô cùng buồn bã.
Sầm Hôn liền hiến kế :

- Giang Nam ta nhiều sắt, vậy nên làm dùi sắt mà cắm dưới nước, lại rèn nhiều dây xích sắt đeo nhiều khoen nặng hàng trăm cân mà dăng ngay sông, tất ngăn được chiến thuyền của Tấn Vương .

Tôn Hạo liền y kế mà làm.
Nói về Ðỗ Dự chỉ dùng thuyền nhẹ qua sông Trường Giang mà lấy được Lạc Dương, lại dùng binh lấy được Giang Lăng, tướng Ngô giữ ải Võ Xương sợ quá xin đầu hàng, sau đó Ðổ Dự bèn tiến binh lấy Kiến Nghiệp.
Nói về thủy quân của Tấn do Long Nhưỡng tướng quân Vương Tuấn thống lãnh đang lục tục tiến đến thì có quân do thám về báo bên Ngô dùng dây lòi tói bằng sắt và dùi nhọn cắm ở lòng sông để ngăn cản.

Vương Tuấn cả cười rồi sai kết mấy vạn chiếc bè lớn lùa cho trôi xuống, bao nhiêu dùi cắm dưới nước bị lôi đi mất hết. Trên bè lại trang bị đuốc lớn thấm dầu, cháy mãi lòi tói cũng bị đứt hết.

Thế là thủy quân Tấn thẳng giòng mà tiến lên.
Lúc đó Thừa Tướng Ðông Ngô là Trương Ðể thấy các đạo bộ binh đã thua chạy, quân thủy cũng không chống cự nổi thì khóc ròng lên rồi cùng hai tướng là Trầm Huỳnh và Gia Cát Nghiền liệu tử chiến một trận cuối cùng.

Rút cuộc cả ba đều bị vây hãm và đều bị tử trận.
Lập tức Ðổ Dự lại cho tiến quân, quân Tấn tới đâu, binh Ngô đầu tới đó .

Ngô Chúa được tin thất kinh hỏi quần thần :

- Tại sao binh ta không chịu đánh ?
Quân thần tâu :

- Ðó là cái họa Bệ Hạ nghe lời bọn Sầm Hôn mà sanh ra . Nay muốn cho Tướng sĩ tiếp tục chiến đấu chống địch thì Bệ Hạ hãy giết Sầm Hôn trước đã .
Ngô chúa không chịu, quần thần tức lắm liền ào ạt xông vào cung bắt Sầm Hôn đem ra phanh thây, mỗi người lại lắt một miệng thịt mà ăn cho hả giận.
Sau đó quần thần đồng thanh xin ra đánh, Tôn Hạo bèn cho Ðào Thao thống lãnh các đạo Ngự Lâm Quân, Trương Tượng dẫn các đạo thủy binh xông ra đánh quân Tấn.
Tuy nhiên quân sĩ đã nản lòng hết, mặc cho các tướng đốc thúc, bỏ chạy tứ tán.

Khi Vương Tuấn đến thì Trương Tượng chỉ còn vài mươi quân sĩ đành phải đầu hàng.
Vương Tuấn sai Trương Tượng đi chiêu dụ Thạch Ðầu Thành, nơi này cũng đầu hàng nốt.
Ngô chúa cả sợ toan tự vận thì có Hồ Xung cản lại mà rằng :
- Sao chúa công không làm theo Lưu Thiện ?
Tôn Hạo liền dắt hết bá quan ra xin đầu hàng Vương Tuấn.
Ðổ Dự cũng vừa tiến quân đến , thấy vậy cả mừng, bèn cùng Vương Tuấn dâng biểu lên Tấn chúa rồi ra lịnh ban sư về nước.
Tới nơi Tôn Hạo liền đến trước điện cúi đầu ra mắt Tấn vương.
Tấn vương cho ngồi bên và tiếp đãi tử tế .

Sau đó Tấn vương phong cho Tôn Hạo làm Qui Mạng Hầu, con cháu Tôn Hạo và các quan đi theo cũng đều được phong chức tước.
Lưu Thiện, Tào Hoán và Tôn Hạo đều sống an bình cho tới chết .


Ngụy, Thục, Ngô từ nay thống nhất dưới quyền cai trị của Tấn đế Tư Mã Viêm.


Họp tan, tan họp, âu đó cũng là lẽ nhiệm mầu của Trời đất vậy .



Hết
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 05:08 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.