|
#1
|
||||
|
||||
![]() ĐỢI
Quạnh quẽ nên lòng muốn trải khơi Người thân vắng lặng chẳng ai vời Bao lần dạ thắm câu tràn khởi Những lúc tim hồng bể tập bơi Thả ý êm đềm mơ nữ giới Bày ly rệu rã ngắm chân trời Chiều thu lẻ bóng ra đình đợi Giữa rẻo ươm tình hạt nắng rơi. Huy Thanh 15/9/2018 NẾU MÀ ANH CHẾT Từ lúc băng ngàn, vượt biển khơi Trời tây phương đó quá xa vời Tàu chìm chẳng biết đâu mà lội Ghe lật khó mà lặn hoặc bơi Chắc hẳn xác thân ba bữa nổi E là cái mạng tấp chân trời Nghe tin lòng dạ em tơ rối Thương tiếc bạn tình nước mắt rơi LEHONG |
#2
|
||||
|
||||
![]() CHIỀU MƯA ĐỘC HÀNH
Lạnh lẽo chiều mưa cảnh phố mờ Em buồn độc bước cõi hồn trơ Nhìn con nước loãng sầu vương nhợ Dỗi khúc đường trơn tủi ngập bờ Nhớ mãi hôm nào tay cặp vở Say hoài thuở ấy miệng làm thơ Cùng anh gót dạo lòng tươi nở Quạnh quẽ giờ đây mắt mỏi chờ. Hồng Vy 12-09-2018 ĐỢI CHỜ Tuyết lạnh mùa đông tỏa khói mờ Không khăn chẳng nón đứng trơ trơ Mong anh lại ngó ra đầu ngõ Nhớ bạn nhìn ghe mới cặp bờ ? Có phải là anh Tư bán phở Hay là cô sáu Tuyết nhà thơ ? Hai người mất tích em không nhờ Nên mãi ngồi đây để đợi chờ LEHONG |
#3
|
||||
|
||||
![]() HỠI BẠN
(Ngũ độ thanh) Hỡi bạn nghe nào dứt tủi thôi Người ta lựa bước rẽ ngang rồi Đây mềm khúc nhạc tình luôn trỗi Bển nát ca từ mộng mãi trôi Đợi bão về sân cười chỉ lối Chờ dông lại ngõ bảo sang đồi Trăm ngàn hạnh phúc ngày đêm thổi Chẳng dõi chi tàn bạc quá vôi. 19/9/2018 Đoàn Nam BẠC TỰA VÔI Đôi mình cũng chỉ thế mà thôi Em đã rời xa tớ thật rồi Tình cảm bay theo cơn gió thổi Duyên phần lãng đãng áng mây trôi Người ơi buồn quá anh lên núi Bạn hỡi an vui bước xuống đồi Ước hẹn trăm năm đành rẽ lối Cuộc đời bạc trắng tựa như vôi LEHONG |
#4
|
||||
|
||||
![]() HỒN MAI
Bao lần gánh nặng mỏi mòn vai Tóc xõa triền miên chẳng lược cài Giữa nẻo thời gian còn thắm đượm Bên hồ kỉ niệm đã mờ phai Âm thầm kẻ ngóng hồi năm cũ Quạnh quẽ người mong trải tháng dài Bóng lẻ đêm trường trông vạn chỗ Trong chiều gió lạnh thoảng hồn mai. Lệ Hà 16/9/2018 CHỚ ĐỂ NGÀY MAI Nghĩa nước tình nhà trĩu nặng vai Dù là phận gái vắt trâm cài Quê hương xứ sở không từ bỏ Dưỡng dục sanh thành khó thể phai Vất vả nuôi con nào quản ngại Dù bao khổ cực tháng năm dài Nên giờ cố gắng mà bủ đắp Dù khó quyết làm chớ để mai LEHONG |
#5
|
||||
|
||||
![]() NHỚ CÔ
Vầng trăng óng ả ngự trên hồ Lão hạc bên đèn tưởng đến cô Dáng liễu đêm về ôm để cộ Môi hồng sáng lại vẽ cùng tô Hoài mơ nóng hạ sang quàng cổ Mãi ước vàng thu hỏi cặp bồ Vẫn hiểu thân già ai ái mộ Nên giờ đổ bệnh dáng sầu khô Vancali 10.2.18 DƯƠNG QUÁ VÀ CÔ LONG Đêm sáng trăng thanh chốn biển hồ Chợt lòng thương cảm hướng về cô Đường đời cách biệt ta hai chổ Hủ tíu chia đều đứa một tô Dương Quá mười năm nơi cổ mộ Cô Long bát nghệ hổng ai bồ Tình yêu chẳng có người kêu khổ Sống mãi nơi nầy chắc chết khô LEHONG |
#6
|
||||
|
||||
![]() THU SẦU
Thu về trước ngõ mộng đầy vơi Vẫn vọng tình ai ở cuối trời Viễn xứ trao lòng trăng tỏ đợi Quê nhà gửi dạ lá vàng rơi Còn mơ chốn cũ đành xa cội Vẫn trải đường xưa lại nhớ người Phải mấy năm rồi tên mãi gọi Sao mình lạc lõng khắp cùng nơi Vancali 10.4.18 GIẬN HỜN Mộng ước ban đầu khó thể vơi Khi em về tận cuối chân trời Ba năm chẳng được nàng thăm hỏi Bốn tháng anh chàng bị bỏ rơi Bởi vậy không ai thèm nhắc tới Cho nên tôi đã hủy tên người Từ nay dứt khoát thôi mời gọi Có thỉnh hay mời chẳng đến nơi LEHONG |
#7
|
||||
|
||||
![]() TRAO TÌNH
Sợi nhuyễn mây huyền thả chấm vai Nhìn em mỗi bận đổi hoa cài Êm đềm ngõ mộng màu luôn thắm Lạ lẫm sương vờn tóc chẳng phai Chúc thả bài thơ hoài hạ nõn Mừng trông nẻo sắc mãi xuân dài Mơ ngày gặp gỡ giao thề ước Rẻo đợi trao tình chỗ gốc mai. Ngàn Hoa MUỐN LÀM MAI Thương em mái tóc xõa bờ vai Đầu chẳng thắt nơ hoăc lươc cài Vẫn đẹp lung linh và tỏa sáng Mãi xinh rạng rỡ chẳng tàn phai Dung nhan tồn tại dù xuân muộn Sắc đẹp không phai dẫu tháng dài Biết được cô nàng còn chiếc bóng Bạn bè thấy thế muốn làm mai LEHONG |
#8
|
||||
|
||||
![]() BẠN NGÁN KHÔNG
(Ngũ độ thanh) Vội vã bung mù phía cửa sông Rồi đưa rét trở mãi bên đồng Mây mờ lặng lẽ ngày chưa vắng Gió lạnh âm thầm buổi vẫn đông Quạnh quẽ rừng khơi sầu đến thử Đìu hiu núi dẫn tủi trao bồng Bây giờ hỏi nhé người trong mộng Viễn cảnh như vầy bạn ngán không. 11/10/2018 Đoàn Nam TỦI THÂN EM Nhà tranh sống cạnh ở ven sông Dãi nắng dầm mưa chốn ruộng đồng Nóng bức khô khan khi hạn đến Lạnh lùng buốt giá những ngày đông Uống ăn thiếu thồn nên mang bệnh Khát đói triền miên phải nhẹ bồng Mẹ sớm ly trần thân Dì ác độc Ba còn thương tưởng đến con không? LEHONG |
#9
|
||||
|
||||
![]() THỨ BẢY BUỒN!
Thứ bảy rồi đây... lại nắng vàng Mây nằm cao vút gió trườn ngang Chim gù dưới ngọn chim xây tổ Liễu đứng bên sông liễu xếp hàng Những mỏi mê chờ ai chẳng đến Cùng thờ thẫn ngóng bậu nào sang Bâng khuâng vặt lá gieo vài quẻ Chiếc cuối toàn chua “Mộng nhé nàng!” Phương Nguyên 06/10/2018 TẠI TRỜI Mũi nghẹt hầu đau xác võ vàng Nhức đầu rũ liệt mệt nằm ngang Dược vô giải bệnh đành thôi nghĩ Lực bất tòng tâm cũng chịu hàng Đến bữa nằm suông người chỉ ngóng Qua giờ nhịn rấn nẻo khôn sang Tại trời ta biết làm sao được Đền lại lần sau vậy hén nàng? : -bd AH 10/10/2018 CÁCH TRỞ DUYÊN TÌNH Hắn đến cùng em lắm bạc vàng Còn ai gia thế cũng bằng ngang Thân tôi đói rách và cơ cực Ba mẹ xác xơ phải chịu hàng Vì vậy họ yên lòng cất bước Thế nên nàng vui vẻ sang ngang Thôi đàng dang dở lời đoan thệ Vĩnh cách duyên xưa tạm biệt nàng LEHONG |
#10
|
||||
|
||||
![]() PHÔI PHAI SẦU
Gió ngàn vi vút rải không gian Từng chập côn trùng rỉ rả than Khắc khoải thâu canh buồn dạ kéo Vấn vương dĩ vãng nghẹn tình tan Gửi dòng ly biệt vào trang mỏng Thả mộng vỡ tan dưới ánh tàn Khép lại từ đây muôn vạn vẻ Phôi phai ngày tháng với cây đàn! 30/4/2017 Nguyễn Thành Sáng VÔ TÌNH Khi biết anh là một kẻ gian Tội tù cuộc sống phải lầm than Tình đầu mộng ước đành dang dở Hôn sự tưởng thành cũng rả tan Ngục tối giam mình đời chấm hết Lao lung gói trọn cái thân tàn Ngoài kia em vẫn ung dung sống Hòa điệu lời ca với tiếng đàn LEHONG |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|