Go Back   Vina Forums > Câu Lạc Bộ Giao Lưu > Nhịp Đập Trái Tim > Quà tặng cuộc sống
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #701  
Old 06-06-2011, 08:40 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Nghệ thuật sống...





A Smile

Trong tiếng Anh từ “Smile” có nghĩa là nụ cười
thế bạn có biết nụ cười được tạo nên từ những yếu tố nào không ?

* Sweet: ngọt ngào.

* Marvellous: tuyệt diệu.

* Immensely likeable: vô cùng đáng yêu.

* Loving: đằm thắm.

* Extra special: thành phần phụ quan trọng.

Nụ cười tưởng chừng như rất bình thường nhưng lại là món quà vô giá
mà tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho loài người.
Chúng ta sẽ sống thế nào khi không biết cười ?
Chúng ta sẽ biểu lộ sự vui mừng bằng cách nào nếu không có nụ cười ?

Nụ cười có thể xua tan mọi đau buồn
hàn gắn mọi vết thương
làm dịu đi nỗi cô đơn
và quan trọng hơn hết là mang mọi người đến gần nhau hơn…
Nụ cười là thứ tài sản quí giá mà không phải ai cũng dễ dàng có được
nếu chẳng chịu mở rộng lòng mình để đón nhận nó…
Hãy tạo cho mình nụ cười bằng những việc làm có ý nghĩa
bạn sẽ thấy cuộc đời này tuyệt diệu biết chừng nào !

Bạn có thể làm cho bản thân mình trở thành một con người mới :
buổi sáng thức dậy mỉm cười
mỉm cười bước ra khỏi nhà
mỉm cười khi gặp gỡ người khác
khi làm việc mỉm cười
khi nghỉ ngơi cũng mỉm cười
tất cả điều này là một thói quen tốt.
Mỉm cười là một niềm vui mà tự bạn có thể thực hiện được.

Khi bạn tặng nụ cười cho người khác,
bạn có thể sẽ cảm nhận được niềm vui chân chính
người khác có được sự cổ vũ khích lệ của bạn
tâm tình của họ cũng có thể vì thế mà phấn chấn.
Bạn hãy nhanh chóng tìm niềm vui đến cho người khác
vì một thế giới thêm tươi đẹp
vì một trái tim muốn biểu lộ niềm vui
chúng ta hãy mỉm cười !


ML@ST
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #702  
Old 06-09-2011, 09:39 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Lift....




Hạnh Phúc....

Chó con hỏi chó mẹ :
- Mẹ ơi hạnh phúc là gì ?
Chó mẹ bảo :
- Hạnh phúc là cái đuôi con đấy !
Và thế là chó con quay lại tóm cái đuôi của mình,
nhưng không tài nào tóm được, chú ngồi xuống oà khóc và lại hỏi mẹ :
- Tại sao con không thể nào bắt được hạnh phúc hả mẹ ?
Chó mẹ mỉm cười và nói rằng :
- Con trai, tại sao con không tiến về phía trước và hạnh phúc sẽ theo sau con.

Ngày xưa, tập đoàn yêu tinh tập hợp nhau lại để lên kế hoạch làm hại con người.
Sau khi bàn bạc, chúng quyết định sẽ giấu đi hạnh phúc của con người,
lúc đầu, chúng định giấu ở đỉnh núi cao nhất,
nhưng rồi lại lo lắng vì con người vốn rất khoẻ mạnh,
có thể trèo lên bất cứ đỉnh núi nào.
Chúng lại định giấu hạnh phúc con người dưới đáy biển sâu,
nhưng lại chợt nhận ra rằng con người rất thông minh,
có thể tìm cách xuống tận đó để lấy hạnh phúc.
Cuối cùng...
Chúng quyết định giấu hạnh phúc ngay trong chính bản thân con người
vì chúng cho rằng, đa số mọi người đều luôn cố gắng lùng sục hạnh phúc
ở khắp mọi nơi và bao giờ cũng nhìn thấy người khác hạnh phúc hơn mình,
bản thân họ thì họ chẳng quan tâm.
Và quả thật, rất nhiều người mải mê đi tìm hạnh phúc
mà không biết nó đã được giấu ngay trong tâm hồn mình.


Hạnh phúc qua những áng thơ của Byron


Hạnh phúc là khi đêm thanh vắng

Ta nằm nghe từ phía xa văng vẳng

tiếng những người đánh cá hát trong đêm

Hay hạnh phúc là khi ta im lặng

nghe lá vàng rơi trong gió rất êm

Và hạnh phúc cũng là khi ta thấy

sau cơn mưa chiếc cầu vồng lộng lẫy

Hạnh phúc là khi nghe tiếng chó

sủa rất vui khi ta trở về nhà

Hạnh phúc cũng là khi ai đó

khẽ mỉm cười âu yếm nhìn ta

Và hạnh phúc là

sáng con chim trước ngõ

rất yêu đời lên tiếng líu lo ca

Hạnh phúc là khi ta mệt mỏi

được từ thành phố về chốn đồng xanh


Vậy tại sao cứ phải đi tìm cho mình hạnh phúc ?
Khi hạnh phúc luôn đi theo mình ?
Hãy sống, hãy cảm nhận hạnh phúc mà cha mẹ đã cho ta.
Hạnh phúc vì được sống bên những người bạn tốt.

Đó chính là hạnh phúc !

ML@ST

__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #703  
Old 06-10-2011, 10:19 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Vọng về....



Những điều cũ kỹ...



Thỉnh thoảng tôi vẫn hay ngồi nhớ và nghĩ về những điều cũ kỹ,
những điều xa lắc xa lơ.
Nhớ về những điều xưa cũ để định vị mình của hiện tại,
để trân quý những gì đã qua, để biết ơn những người đã ở bên mình,
là động lực cho mình, và để không quên nguồn cội, quê hương, xứ sở…





Những điều cũ kỹ như là…
bà ngoại tôi lưng còng, tóc bạc, da mồi,
thời tôi bé ngoại nhường cơm tôi ăn, còn sắn ngoại dùng.
Nhớ… ngoại cứ quần quật trên đám rẫy,
hết trồng khoai lang đến trồng cải, chuối để chạy chợ.
Mưa chiều mùa hạ, trời giông, sấm sét
ngoại cũng ráng trầm mình trong mưa,
cắt mớ rau lang để ngày mai đi chợ sớm.
Tôi ở nhà, thấy sấm, thấy mưa cứ run lên bần bật,
lo và tưởng tượng những điều kinh khủng.
Đến lúc ngoại về, nặng trĩu gánh rau lang tôi mới thở phào…

Những điều cũ kỹ…
như là tôi đi buôn bời lời, buôn gạo, buôn bưởi, bán bông vạn thọ.
Hồi đó mới cấp hai chứ mấy.
Con đường làng và cả con đường liên tỉnh ra chợ quê lởm chởm đá,
vậy mà tôi vẫn băng băng đạp xe chở mấy ang gạo, mấy chục bưởi đi ra chợ ngồi bán.
Hồi đó không biết dị (quê, mắc cỡ) là gì bởi tôi thương má, thương ngoại nên…
làm đại, làm tới rồi quen.

Những điều cũ kỹ…
như là khi những con đường có hàng phượng nơi quê tôi rực màu đỏ
cũng là lúc tôi cùng với thằng bạn thân ở xóm đón chuyến xe đò
vượt đèo Le đi ra Đà Nẵng đạp ba gác, chạy bàn,
làm đủ thứ để kiếm tiền đi học, mua sách.
Và nhớ lúc tôi đi, lúc tôi về má ngoại tôi đều móm mém khóc, vì thương con, thương cháu…




Những điều cũ kỹ…
như là chị Hai Chung tôi có ba (là cậu tôi) đi núi về,
mỗi tháng vài ba chuyến núi là mỗi lần chị nhảy chân sáo
chạy xuống đường làng đón ba.
Kèm theo sau tiếng reo vui ấy là “Ba về đó, ba về đó…”,
cậu tôi móc ra một bịch kẹo Nuga đưa cho chị.
Tôi ngẩn ngơ nhìn, ngẩn ngơ mong ước:
“Giá mà mình có ba…để được nhảy chân sáo đón ba đi về sau những chuyến núi”.
Dù tôi vẫn được nhận kẹo của cậu nhưng chỉ là ăn…ké,
làm răng bằng kẹo của ba ?

Những điều cũ kỹ…
như là khi tôi nghịch ngợm, má tôi đánh có lằn trên mông,
ngoại tôi xuýt xoa xức dầu rồi cứ chép miệng, thương cháu và dặn dò:
“Má con thương nên mới đánh, lần sau đừng rứa nữa nghe…”.
Và tôi móm mém: dạ!
Tôi nhớ cái móm mém hồi má đánh, đau, nhưng chỉ là đau trên da thịt, không bằng lần móm mém tiễn ngoại tôi “về đất”. Đau quặn cả lòng !




Màu ký ức


Những điều cũ kỹ…
như là chiếc cặp hồi cấp một má mua là tiền bán hai ang lúa và một con gà.
Rồi bộ đồ mới năm lớp 11 tôi bận đi tựu trường là của thầy dạy Hoá tặng cho tôi.
Mớ bánh thuẫn mà cô Diên dạy tôi hồi lớp 4 gửi để làm quà tết
trong nhiều năm sau khi cô rời trường cũ, có chồng, có con…
Những tình yêu thương và cả tấm lòng
mà những người thân-thương-quen biết cũ đã dành cho tôi,
tất cả đã hun đúc nên một thằng tôi như bây giờ…

Tôi nhớ… thỉnh thoảng thôi… như một cách ôn bài,
để mình đừng phụ những tấm lòng,
đừng quên mình lớn lên trên gốc rạ ân tình !


Mạnh Khôi@

__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #704  
Old 06-12-2011, 06:26 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Arrow Bước ngang đời...

 

Hãy làm những gì có thể....
 
Bạn có từng nghĩ rằng một ngày nào đó những người thương của bạn sẽ không còn sống bên bạn nữa không ? Chúng ta không một ai có thể biết chắc được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai. Thậm chí chúng ta cũng không thể biết chắc được điều gì sẽ xảy ra vào một giờ sắp tới đối
với những người thân của chúng ta, hay thậm chí đối với bản thân mình.
 
Có thể bạn ta mới đến thăm ta ngày hôm qua, mà hôm nay ta được báo tin là người đó đã không còn sống trên cõi đời này nữa. Nhận được tin ấy mà lòng ta bồi hồi xúc động, và ta dường như không thể tin vào những gì mà tai mình vừa mới nghe thấy. Ta nói với người đến báo tin với ta rằng "tôi mới nói chuyện với anh ấy ngày hôm qua mà" , hay "chị ấy mới đến thăm tôi và còn tặng quà cho tôi nữa mà". Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Người bạn ấy của ta đã không còn sống trên cõi đời này nữa. Và có rất nhiều, rất nhiều trường hợp tương tự như thế. Người ta mới thấy đó nhưng giờ đây đã không còn nữa.
 
Khi chúng ta giao tiếp, cư xử với người xung quanh với ý thức rằng có thể ngày mai ta sẽ không có cơ hội nghe được giọng nói của người đó nữa. Có thể ngày mai ta sẽ không còn thấy được nụ cười tươi trên khuôn mặt người đó nữa. Thì tự nhiên ta sẽ trân quí sự có mặt của người đó, và ta sẽ không nỡ nói hay làm những gì có thể gây tổn thương cho người đó.
 
Người đó có thể là ba mẹ chúng ta. Người đó có thể là chồng hay là vợ của chúng ta. Và người đó cũng có thể là con cái chúng ta… Chúng ta sống với ý thức về sự vô thường, ngắn ngủi của một kiếp người càng sâu sắc, thì cách sống của chúng ta, cách hành xử của chúng ta cũng sâu sắc và yêu thương hơn.
 
Mỗi người trong chúng ta hay có khuynh hướng nghĩ rằng những người thương của chúng ta sẽ sống với chúng ta hoài, sẽ sống với chúng ta mãi. Chúng ta ít có khi nào nhớ rằng có thể chỉ sau một đêm thôi thì ta sẽ mãi mãi không còn gặp người ấy nữa. Ta muốn nói những lời xin lỗi của ta với người ấy, ta muốn nói lòng biết ơn của ta với người ấy hay ta muốn thể hiện tình thương của mình cho người ấy - nhưng đã trễ rồi. Người đó đã không thể nghe, và mãi mãi sẽ không thể nghe những gì ta muốn nói dù chỉ một lời.
 
Vì vậy bạn hãy vui lên đi, bạn hãy cười tươi lên đi khi bạn vẫn có ba, có mẹ còn sống bên bạn. Bạn hãy hạnh phúc lên đi khi những người thương của bạn vẫn còn đó cho bạn. Và bạn hãy can đảm để nói cho người thương của bạn những gì sâu kín nhất trong lòng của mình. Vì có thể bạn sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa nếu bạn không nói ra điều ấy. Và bạn hãy tha thứ cho tất cả những ai đã từng làm hại bạn, làm tổn thương bạn vì có thể ngày mai bạn cũng sẽ không còn có mặt trên cõi đời này nữa.
 
Điều mà tôi khám phá ra trong cuộc đời của mình cho đến tận bây giờ, điều mà làm cho tôi hạnh phúc đó là tình thương, sự tha thứ, bao dung. Có thể tôi thực tập yêu thương còn kém, có thể sự
tha thứ, bao dung trong tôi còn kém nhưng đó là con đường mà tôi sẽ nguyện đi trên ấy mỗi ngày. Tôi tự nói với chính mình "hãy thương yêu khi có thể, hãy tha thứ, bao dung khi có thể, bởi vì chỉ một giây phút thôi thì những điều này sẽ trở thành không thể."
 
Và điều mà làm cho tôi hạnh phúc nhất không có gì khác hơn sau khi bạn đọc những dòng chữ này, thì sự thương yêu, tha thứ, bao dung trong bạn được biểu hiện. Và bạn đến nói với ba bạn, mẹ bạn, những người thương của bạn rằng bạn yêu họ lắm. Rằng ba mẹ vẫn còn sống bên bạn là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời bạn. Rằng bạn sẽ không cần gì hơn những điều như vậy. Rồi nụ cười hạnh phúc sẽ nở trên môi của bạn và khi đó bạn cũng biết rằng nụ cười hạnh phúc ấy cũng đang nở trên môi của tôi.


ML@ST
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #705  
Old 06-13-2011, 09:10 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Bất chợt...





Bay Đi Tìm Nhau....

Đêm...
Có những linh hồn trở mình.
Thức dậy.
Bay đi tìm nhau.

Vài câu ấy đến trong lúc tôi đang tưới mấy cái cây nho nhỏ trong nhà.
Mùa này, trời đã bắt đầu ấm dần lên.
Khi ở nhà, tôi thường để cửa sổ và cửa ra vào mở rộng.
Đôi khi có một con côn trùng bay vào, kêu vo vo.
Mấy câu thơ ấy giống như một con côn trùng
bay vào không gian đang mở của tôi.
Tôi lấy bút chì, ghi xuống phong bì của tấm hoá đơn thu tiền điện.
Ghi lại, thế thôi. Chẳng biết để làm gì.

Buổi tối, khi phải viết mấy cái ngân phiếu trả tiền bill,
tôi lại có dịp chạm mặt với mấy câu đã ghi hồi sáng.
Các cánh cửa đã khép lại hết, nhưng một con côn trùng
vẫn còn quanh quẩn trong nhà. Nó kêu vo vo. Kêu gì mà kêu!
Tôi không định bắt đầu một bài thơ với những câu ấy đâu.
Làm thơ, bây giờ, là một công việc nặng nhọc.
Thà là phải làm một việc mà tôi rất ngại,
như lau nhà, rửa chén, còn đỡ vất vả hơn làm thơ.
Nhưng con côn trùng ấy không yên,
nó kêu vo vo từ phòng khách xuống nhà bếp.
Nó như một cô gái mà tôi lỡ nắm tay rồi, sẽ không để cho tôi yên thân.

Hôm thứ bảy, tôi đã đưa vấn đề này ra với cô ấy.
Tôi bảo, đố em dịch lời bài hát “Anh còn nợ em”
sang tiếng Anh sao cho người Mỹ họ hiểu được.
Anh còn nợ em:
công viên ghế đá, nụ hôn vội vàng, con tim bối rối...
Cô cười. Một nửa Mỹ trong cô gái Việt ấy đồng ý với tôi.
Nợ nần gì nhau cơ chứ !

Tôi mở một cánh cửa sổ, cuốn tròn tờ báo,
huơ qua huơ lại, cố đuổi con côn trùng ra khỏi phòng.
Để nó qua đêm với tôi cũng được, nhưng thỉnh thoảng
nó lại bay vòng vòng, kêu vo vo, khiến tôi không yên.
Tiếng vo vo của nó diễn dịch ra thế này:
Đêm...
Có những linh hồn trở mình. Thức dậy. Bay đi tìm nhau.
Nó mè nheo tôi phải làm thơ.
Rồi nó trở giọng: Don't start what you can't finish!
Trời ấm, tôi mở cửa, và con côn trùng bay vào. Thế là tôi mắc nợ nó.
Tôi tưới cây, vài chữ bay vào đầu, thế là tôi mắc nợ cả một bài thơ.
Trong lúc chạy vòng vòng theo con côn trùng trong nhà,
vài chữ nữa thừa lúc tôi không đề phòng, bay ngay vào đầu tôi:
Em có để tâm hồn mình mở cửa ?
Tôi đứng sững lại.
Con côn trùng đã ngừng kêu vo vo.
Không thấy bóng dáng nó đâu, chắc nó đã bay ra ngoài rồi.
Tôi ngó ra bóng tối bên ngoài khuôn cửa sổ,
và thầm so sánh tâm hồn với linh hồn.
Chắc là tâm hồn lớn hơn linh hồn.
Mỗi tâm hồn chứa đựng một linh hồn trong đó.
Không phải sao ?
Khi một người chết đi thì tâm hồn họ cũng chết theo,
và linh hồn thoát ra, bay lên trời.

Một tia sáng loé lên trong đầu.
Tôi bấm số, gọi cô. Chỉ để hỏi một câu:

Em có để tâm hồn mình mở cửa ?


VTT@

__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #706  
Old 06-17-2011, 12:11 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour Treasures




Thế gian này...cái gì quý giá nhất ?


Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện giăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, Ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện:
- Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, Ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không ?

Nhện gặp được Phật mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi:
- Thế gian cái gì quý giá nhất ?

Nhện suy ngẫm, rồi đáp:
- Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi !.
Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện:
- Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của Ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng ?

Nhện nói:
- Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ !

Phật bảo:
- Ngươi cứ nghĩ nữa đi, Ta sẽ lại tìm ngươi.




Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày nào nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, Ngài hỏi:
- Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất ?

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật:
- Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.

Phật nói:
- Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc:
- Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng ?

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi:
- Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng ?

Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng:
- Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.

Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi:
- Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.
Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất ?

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật:
- Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ !

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…

Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

“Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ !”

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có “duyên” là đủ.

Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu ?

Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.


LM@ST
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #707  
Old 06-19-2011, 12:36 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Happy Father's Day !






ML'Amour mến chúc toàn BDH và thành viên tại diển đàn Vina
một ngày Lễ Father's Day vui tươi và hạnh phúc !

Treasure Dad...
Spoil him for the weekend !



__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #708  
Old 06-22-2011, 12:53 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Arrow Bước ngang đời...





Cuộc đời đó có bao lâu mà hửng hờ....



Đôi khi bạn cảm thấy cuộc đời này thật bất công ?
Bạn đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu...?

Bạn tự nhủ rằng từ giờ sẽ sống ích kỷ hơn,
cho đi ít hơn và nhận từ người khác nhiều hơn.
Nhưng... thực tế khi bạn thay đổi cách sống mới này,
bạn nhận ra chẳng phải vì mình cho ít đi, mà nhận được nhiều hơn lên.

Vấn đề thực ra rất đơn giản.
Khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế,
đó là những niềm vui vô hình mà bạn không chạm vào được.

Bạn thắc mắc rằng tại sao khi người khác buồn...
thì bạn luôn ở bên cạnh họ để xoa dịu vết thương lòng cho họ,
rồi đến khi họ tìm lại được niềm vui họ sẽ lại quên bạn.
Còn bạn, khi bạn buồn....
ai sẽ là người lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng của bạn đây ?

Cuộc đời này là một vòng tròn.
Thật ra không có sự bất công nào ở đây hết, có hay chăng
sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn mà thôi
và cái quan trọng là bạn có mở rộng lòng mình để nhận nó hay không ?
Tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau.
Cho đi... nhận lại là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau.

Khi bạn cho đi những điều tốt đẹp
thì bạn sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn.
Bạn phải hiểu rằng cho đi không có nghĩa là có sự toan tính ở đây.
Bạn càng tính tóan thì bạn lại càng cảm thấy bị dồn nén,
bạn cho đi mà tâm bạn không tịnh.
Khi ấy bạn vừa phải cho mà vừa không được nhận
niềm vui vô hình từ chính bản thân cái cho đi của bạn.

Tất cả mọi thứ chúng ta làm cho nhau đều có sự vay trả.
Đôi khi là sự vay trả hữu hình
và đôi khi cũng là một sự vay trả vô hình.
Mỗi người chúng ta quen biết nhau, yêu nhau,
ghét nhau, căm thù nhau... âu cũng là cái duyên.
Có duyên mới biết, mới quen, mới yêu, mới ghét !

Cái duyên ban đầu là do trời định nhưng để gắn bó lâu dài,
muốn biến cái duyên ấy thành tình yêu thương
thì là do chúng ta quyết định, nhờ vào cái cho đi của mỗi người.
Nhưng trong tình yêu không có sự trông mong được nhận lại,
bởi tình yêu luôn luôn là một thứ điều luật không công bằng của trái tim,
không có định nghĩa cũng chẳng có lý lẽ.
Có hay chăng cái nhận được là hạnh phúc.
Không thì bạn nhận được sự chán chường, đau khổ !

Tất cả đều trong một vòng tròn luẩn quẩn.
Nhưng dù biết đôi khi cuộc sống không được như ý muốn của ta,
thì hãy cứ cho đi.
Cho đi là bạn đã tự yêu thương lấy chính bản thân mình.
Bạn đã hòa vào dòng chảy của cuộc sống, của đời người.

Đời người như đời sông, như cuộc sống hoà tan với thời gian,
luôn trôi đi nhưng không ngừng đổi mới,
mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế.
Tất cả dòng sông rồi sẽ đi về biển,
từ biển bao la sẽ rót vào những lòng sông mênh mông tràn đầy,
mạch luân lưu không ngơi nghỉ ấy là cuộc sống.
Sẽ không bao giờ có cái chết
vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới...

Ừ...cứ cho đi !


Ngoảnh nhìn lại cuộc đời như giấc mộng
Được...mất...bại...thành bỗng chốc hóa hư không...!




__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #709  
Old 06-24-2011, 03:01 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour Treasures





Ngụ Ngôn về cây Bút Chì...

Khi ra đời, một cây bút chì luôn thắc mắc rằng cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút chì sẽ ra sao bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ nói chuyện với nhau. Bút chì băn khoăn mãi, anh em của nó cũng ko biết gì hơn. Cuối cùng, trước hôm được mang đến các cửa hàng, bút chì hỏi người thợ làm bút rằng nó và anh em của nó sẽ ra sao ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia.

Người thợ làm bút mỉm cười. Ông nói:

- Có 5 điều cháu và các anh em của cháu nên nhớ khi bắt đầu cuộc sống. Nếu cháu nhớ và làm được thì cháu sẽ trở thành cây bút chì tốt nhất.

Thứ nhất:
Cháu có thể làm được những điều kỳ diệu nhất nếu cháu nằm trong bàn tay một người nào đó và giúp họ làm việc.

Thứ hai:
Cháu sẽ cảm thấy đau đớn mỗi khi bị gọt, nhưnng phải như thế cháu mới tốt hơn và có thể tiếp tục cuộc sống của mình.

Thứ ba:
Nếu cháu viết sai một lỗi cháu hãy nhớ để sửa lại được.

Thứ tư:
Điều quan trọng nhất đối với cháu và những người dùng cháu ko phải là nước sơn bên ngoài cháu mà là những gì bên trong cháu đấy.

Và cuối cùng...
Trong bất cứ trường hợp nào, cháu cũng phải tiếp tục viết.
Đó là cuộc sống của cháu, cho dù cháu gặp tình huống khó khăn như thế nào cũng vẫn phải viết thật rõ ràng, để lại những dấu ấn của mình.


LM@ST
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #710  
Old 06-26-2011, 09:14 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Beautiful things in life....






A Birth Certificate shows that we were born !
A Death Certificate shows that we died !
Pictures show that we lived !

I Believe....




I Believe...
That just because two people argue,
It doesn't mean they don't love each other.
And just because they don't argue,
It doesn't mean they do love each other



I Believe...
That we don't have to change friends if
We understand that friends change.



I Believe....
That no matter how good a friend is,
They're going to hurt you every once in a while
And you must forgive them for that.



I Believe...
That true friendship continues to grow,
Even over the longest distance.
Same goes for true love.


I Believe...
That you can do something in an instant
That will give you heartache for life



I Believe....
That it's taking me a long time
To become the person I want to be.



I Believe...
That you should always leave loved ones with
Loving words. It may be the last time you see them.


I Believe....
That you can keep going long after you think you can't.


I Believe....
That we are responsible for what
We do, no matter how we feel.



I Believe...
That either you control your attitude or it controls you.


I Believe...
That heroes are the people who do what has to be done when it needs
To be done, regardless of the consequences.


I Believe....
That my best friend and I can do anything or nothing and have the best time.



I Believe....
That sometimes the people you expect to kick you when you're down
Will be the ones to help you get back up.


I Believe...
That sometimes when I'm angry
I have the right to be angry,
But that doesn't give me the right to be cruel.



I Believe....
That maturity has more to do with what types of experiences you've had
And what you've learned from them and less to do with how many
Birthdays you've celebrated.


I Believe....
That it isn't always enough,
To be forgiven by others.
Sometimes, you have to learn to forgive yourself.


I Believe...
That no matter how bad your heart is broken
The world doesn't stop for your grief.


I Believe....
That our background and circumstances
May have influenced who we are,
But, we are responsible for who we become.



I Believe...
That you shouldn't be so eager to find
Out a secret. It could change your life Forever.


I Believe....
Two people can look at the exact same
Thing and see something totally different.


I Believe...
That your life can be changed in a matter of
Hours by people who don't even know you.


I Believe...
That even when you think you have no more to give,
When a friend cries out to you -
You will find the strength to help.



I Believe...
That credentials on the wall
Do not make you a decent human being.



I Believe...
That the people you care about most in life
Are taken from you too soon.



The happiest of people
don't necessarily have the best of everything
They just make the most of everything they have !



__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 07:58 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.