#81
|
|||
|
|||
![]() Đừng Kể Với Mùa Thu
Em nè! đừng kể với mùa Thu Chuyện hôm nào đó dưới mái dù Tôi lỡ nói lời chưa nên nói Để em lúng túng giữa mưa mù Ghét thật, gió đâu về cứ tạt Ngại ngùng cũng phải nép gần nhau Tim khờ choáng ngộp mùi con gái Dạy môi liều lĩnh tiếng thì thào Ngông thế, mà may không bị mắng Ơ thì, em hiểu thấu từ lâu Tình tôi ướt đẫm mùa mưa trước Mãi đến mùa này đã khô đâu Giữ kín niềm vui mình, em nhé! Kẻo Thu ganh tị, lá thôi vàng Lại khiến đau lòng bao thi sĩ Đang mỏi mòn trông Thu ghé sang Lã Thế Phong 09/07 |
#82
|
|||
|
|||
![]() Sao Không Đến Sớm
Nhớ sao lần ấy chia tay Nụ hôn thệ hứa Thu này có nhau Ngoài kia lá chớm phai màu Mà em còn ở phương nào, em ơi! Lá buồn lá cứ thả rơi Ta buồn biết phải làm vơi thế nào Bên em đời vẫn xôn xao Bên ta ngõ vắng còn đau bước thầm Đằng nào cũng nợ trăm năm Sao không đến sớm, canh tằm se tơ Lã Thế Phong 09/07 |
#83
|
|||
|
|||
![]() Gió Cuốn Mây Trôi
Tội tình chi em mím môi cười gượng Bao năm rồi không gió cuốn cũng mây trôi Tôi đâu đến nỗi vô tình gặp em câm lặng Chỉ ngày xưa về trong tiếng nghẹn mà thôi Còn như in một thời ta tuổi nhỏ Chẳng hiểu lòng nhau qua ánh mắt nhìn Ngờ nghệch lắm, sợ mất đi tình bạn Nỗi niềm riêng, cứ giữ lại cho mình Hôm áo mới, em cùng ai trao nhẫn Bài thơ vui tôi còn kẹp giữa phong bì Buổi tiệc tàn và bóng em xa khuất Mới thấy mình như thiếu một điều chi Lỡ làng rồi em! nhớ làm gì quá khứ Buồn hay vui cũng hết một kiếp người Em hãy cho tôi một nụ cười hoan hỉ Làm quà đưa nhau qua lối rẽ cuộc đời Lã Thế Phong 09/07 |
#84
|
|||
|
|||
![]() Em Không Về Cùng Mùa Thu
Đưa tay hứng chiếc lá vàng rơi trước mặt Nỗi nhớ đong đầy lộng gió cũng chao nghiêng Dáng em xa xôi chợt hiện về quay quắt Giữa nắng vàng Thu lóe mặt sóng bồng bềnh Em ghé sang đời nhẹ cơn mưa tháng chín Thoáng bâng khuâng niềm hạnh ngộ muộn màng Vỡ tan nhanh khi đôi hồn vừa bịn rịn Để trong tôi dài đêm mộng ngỡ ngàng Sao em không bảo lần đi là mãi mãi Tôi vẫn mong ngày trở lại với mùa Thu Em giẫm lên tim tôi bằng gót chân mềm mại Như buổi đầu tim loạn nhịp hoang vu Hỏi lá khô có điều chi luyến tiếc Chốn ta về cỏ vẫn mọc bình yên Em đến hay không cũng đâu cần thiết Có chút ân tình xem như đã là duyên Lã Thế Phong 09/07 |
#85
|
|||
|
|||
![]() Nói Với Em, Toronto!
Cũng có lúc thở dài nhìn về đó Phía bên kia địa cầu, nơi cắt rốn chôn nhau Nơi ta lớn lên cùng gốc bần, cọng lúa Với bờ mương dài chẻ thẳng những luống rau Nơi ta gửi lại ngây ngô thời cặp sách Cùng câu ca dao mẹ hát buổi trưa về Nhánh tàu dừa đong đưa cùng nhịp võng Ru một thời trai trẻ lắm nhiêu khê Nhưng chỉ có em, hơn nửa đời cho ta hy vọng Cưu mang ta bằng nhựa sống phi thường Dẫu ai trách sao lơ là nguồn cội Cũng xin gọi nơi này hai tiếng: Quê Hương! Vì trong ta, màu lá phong kiêu hãnh Như màu áo em phơi phới giữa trời Còn mãi quanh đây bốn mùa tươi đẹp Đẹp tựa lòng em, Toronto ơi! Lã Thế Phong 10/07 |
#86
|
|||
|
|||
![]() Cứ như bắt gặp mình trong đó khi đọc thơ LTP....cảm ơn LTP nhé
Cớ gì không biệt mà xa Cớ gì chưa nói... đã phôi pha cuộc tình Gặp nhau chạm mắt lặng thinh Chắc anh không biết sóng rập rình trong em |
#87
|
|||
|
|||
![]() Trích:
______________________ Tình Vờ Em vẫn đến đây bằng trái tim hời hợt Cớ vì sao tôi cứ phải phiền lòng Đã vốn biết em là hạt nhân vũ trụ Tôi, hành tinh con kiếp số phải quay vòng Có mấy khi con đường tình đủ rộng Cho hai tâm hồn ngược hướng được cảm thông Bởi quá nồng nàn nên lời tôi tắc nghẽn Mặc em nhởn nhơ như hoa nở giữa đồng Rồi dại dột tỏ ra mình bản lãnh Chơi trò chơi khó chịu của tình vờ Em vô tâm vẫn đi về bình thản Thêm một lần thất vọng đứng ngẩn ngơ Chính là tôi mang nỗi buồn truyền kiếp Thế đừng nên bắt chước nết đèo bồng Đã lỡ yêu thì trách chi phận bạc Hạt mưa phùn khó bắt được với tay không Lã Thế Phong 10/07 |
#88
|
|||
|
|||
![]() Vẫn Tin Cái Ngoéo Tay
Chiều lãng đãng, con sông nằm lượn khúc Soi ánh hồng ngai ngái giữa im thinh Lá xoay vòng vẫy chào nhau trong gió Ngỡ chừng như ai đó gọi tên mình Thu trở lại mang nỗi buồn thật mới Hay ta vừa rời khỏi chỉ hôm qua Hạnh phúc còn lâng lâng cùng mây khói Giữa mơ hồ, tưởng em đến cùng ta Ai vuốt ve giòng sông thiêm thiếp ngủ Mà ngoan hiền như em thuở mới quen Nghe sóng gợn êm trên từng tiếng "dạ" Nhưng trong lòng giông bão đã bùng lên Dẫu con nước có lúc đầy lúc cạn Vẫn tin em thật lòng trong cái ngoéo tay Có xa cách mới có vui ngày gặp lại Sẽ bắt em đền cho thương nhớ hôm nay Lã Thế Phong 10/07 |
#89
|
|||
|
|||
![]() Biết Có Còn Ai Để Nhớ Thương
Đã đi hết chặng đường dằn xốc Mới biết mình nặng gánh tha hương Ở phía cuối chân trời bụi lắng Biết có còn ai để nhớ thương Gió gửi xót xa miền đá dựng Trăng về day dứt mấy mùa đau Bước chân tê dại chưa kịp mỏi Đêm đã vội buông những canh sầu Mênh mông trùng điệp sương tẻ lạnh Trần gian che mặt với nghi ngờ Mở lòng đón nhận nghìn roi quất Hóa thành cổ thụ đứng chơ vơ Ngược dấu con tàu đưa ta tới Dò lại bao lần lỡ bến ga Đến tận từng nơi xưa bỏ hẹn Xem thử còn ai đứng đợi ta... Lã Thế Phong 10/07 |
#90
|
|||
|
|||
![]() Đom Đóm & Sao Trời
Em mãi mê hái sao trời lung linh Tôi một mình bắt hào quang đom đóm Em có biết chăng khi đêm đen đến nhuộm Cả hai đều toả sáng như nhau So đo bên này thấp, bên kia cao Cũng đâu bao giờ biến điều không thành có thể Bức bình phong vô hình do con người đặt để Khiến mộng đá vàng một chốc hoá hư không Em nhồi đời tôi nhọc nhằn như quả cầu lông Tổn thương tím bầm trên viền môi mặn đắng Rồi ngày kia ngồi trên ngai vàng chiến thắng Vương quốc em trị vì, có được một thần dân? Lùi lại đi em, nắm hạnh phúc ở gần Thời gian đâu đứng nhìn em do dự Mơ ước cao xa ai chưa từng hái thử Sao trên trời vẫn còn đủ đấy thôi! Lã Thế Phong 10/07 |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|