|
#1
|
|||
|
|||
![]() Thu Quyến Rũ
Nhè nhẹ gió giao mùa Phơ phất vài hạt mưa Giọt nắng hồng soi chín Những chiếc lá vàng thưa Đêm trăng tròn lộng sáng Ngun ngút mối tình thơ Ôi !-Đêm sâu huyền ảo Trời đất lặng như tờ Sương mây vờn ngơ ngát Quanh quẩn bước cô liêu Chàng Sơn Ca thanh thoát Ríu rít lời thương yêu Nụ hoa tình hoang dã Hé nở giữa ngàn mây Lung linh hàng lá thắm Hòa điệp khúc nồng say Chập chờn bên dáng thu Nàng mặc áo sương nhu Nồng nàn hương quyến rũ Về cõi mộng thiên thu!... Viễn Phương |
#2
|
|||
|
|||
![]() Đêm Thu
Đêm thu vằng vặc bóng thu sang Đường phố thênh thang bước ngỡ ngàng Lạnh lẽo chân đơn đời lữ khách Âm thầm lặng lẽ giữa nhân gian Đêm thu hoài vọng bước xa khơi Chỉ lá vàng rơi chẳng thấy người Cũng gió heo may sầu hiu hắt La đà lất phất hạt sương rơi Đêm thu lành lạnh một mình tôi Nắn nót vần thơ gợi nhớ người Thoáng đã bao năm rồi cách biệt Từ ngày Thu trở bước xa xôi Đêm thu thao thức viết bài thơ Chữ nghĩa không nên cứ lững lờ Viết được dăm câu vần đảo ngược Hồn thơ phiêu lãng giữa hoang sơ Đêm thu lồng lộng tiếng mưa rơi Tôi vẫn chờ mong bóng một người Gối chiếc chăn đơn chừng nửa giấc Giật mình khe khẽ gọi Thu ơi!… Viễn Phương |
#3
|
|||
|
|||
![]() Hương Mùa Thu
Một lần đến thu làm ta ngây ngất Áo nàng vàng phơ phất gió heo may Dáng thơ nghiêng dòng tóc xỏa tung bay Chiều nắng hạ tơ vương về bến mộng Lầu tình ái yêu thương tình lắng đọng Đôi tâm hồn bay bổng giữa trời đêm Ru đời nhau bằng ngôn ngữ của con tim Rồi một thoáng về miền xa lạnh vắng Tình xưa đã trôi dần qua dĩ vảng Dòng thời gian xóa nhẵn dấu chim di Vết thương yêu đậm thấm mãi còn ghi Thu vẩn đó hay về trong quá khứ ? Bụi trần dẫu phủ vây đời lữ thứ Xin kiếp nầy ấp ủ bóng hình em Rằng thu đi, thu đến có lặng im Hương thu vẫn đêm đêm ngào ngạt tỏa Viễn Phương |
#4
|
|||
|
|||
![]() Cảm Thu
Lành lạnh đây rồi bước lãng du Giọt sầu rơi rụng giữa hoang vu Thu qua đan kết ngàn tơ rối Lớp lớp sương sa phủ mịt mù Ngỏ vắng đìu hiu sầu Liễu rũ Hàng Thông văng vẳng vạn lời ru Bao phen trôi nổi đường mây trắng Chỉ thấy bên đời những lá Thu Viễn Phương |
#5
|
|||
|
|||
![]() Mộng Với Thu
Mỗi độ đất trời lộng sắc thu Muôn hoa rũ bóng dưới sương mù Cho bao thi khách hồn thơ thẩn Chùng bước tiêu dao giữa cõi hư Ta rước thu về trên bến mơ Cùng thu đối ẩm chuyện tình thơ Lâng lâng chiếc lá vàng lay khẽ Ngã xuống bờ vai ước nguyện chờ Dòng tóc sương mây xõa dịu dàng Hương tình man mát giữa vườn hoang Vòng tay ôm dáng thu huyền ảo Dìu bước nhau trong giấc mộng vàng Bẽn lẽn thẹn thùa thu hé môi Ngập ngừng thoảng nhẹ gió đưa hơi Lung linh giọt nắng vàng soi bóng Thu ẩn mình trong chiếc lá rơi Viễn Phương |
#6
|
|||
|
|||
![]() Yêu Nàng Thơ
Ừ!-Em là nàng thơ Cho anh hoài tưởng nhớ Nhịp hòa trong hơi thở Men ái mộng say vùi Dòng đời cố tìm vui Thơ buồn nhưng tha thiết Trong nhau còn mải miết Muôn kiếp vẫn ngọt bùi Bao thu đã dập vùi Tiếng sầu bay cao vút Bóng tình xa hun hút Một thuở vẫy tay chào Nay ta về với nhau Nối dòng thơ xa vắng Trời đất kia tĩnh lặng Cho đời thắm yêu thương Ru mãi giấc mộng thường Dâng tràn hương vị ngọt Tiếng lòng vui thánh thót Trọn kiếp yêu nàng thơ Viễn Phương |
#7
|
|||
|
|||
![]() Dáng Người Trong Thu
Nhìn dáng ai buồn mây trắng vương Sông thu lặng ngắt phủ mờ sương Hỏi sao !-cô mãi hoài nghiêng đứng? Nhìn lá vàng rơi giữa dặm trường!... Màu nắng vàng hong dòng suối tóc Heo may phơn phớt thoảng bờ vai Thướt tha tà áo thơ xinh trắng Ẩn hiện trong làn sương tỏa bay Ta ngắm mê say giữa đất trời Người bên sông vắng ngát hương mây Thương sao màu mắt xanh biêng biếc Ngơ ngẩn trong chiều thu ngất ngây Cô hãy nhìn xem một nụ tầm!... Sau màn sương tỏa bóng thu rơi Xinh xinh!- Ôi đóa hoa hàm tiếu Vừa nở trên môi thắm mộng đời Cô bé kia ơi hãy nói cười!... Cho tình thơ trải khắp muôn nơi Cho hoa thơ nở tràn mơ ước Cho thế nhân nầy luôn mãi tươi Viễn Phương |
#8
|
|||
|
|||
![]() Vào Thu Yêu em màu áo mỏng mơ Màu hoa tinh trắng ngây thơ hiền hòa Rồi thu trải bóng la đà Gió thu phơn phớt rung tà áo em Chiều thu nắng nhạt vàng êm Mưa thu lất phất bên thềm suy mơ Ngồi buồn lại nhớ vu vơ Nhớ người đâu đó bên bờ xa xôi Tả tơi từng cánh thu rơi Chơi vơi một bóng nổi trôi bềnh bồng Giọt thu ướt lạnh môi hồng Hoài mơ một giấc tình nồng hương xa. Viễn Phương |
#9
|
|||
|
|||
![]() Giọt Sầu Thu
" Cảm tác qua 3 lá Phong của người Seattle ĐVKV " Thu về hiu hắt chiều thu Heo may thoang thoảng lời ru lỡ làng Hàng Phong màu lá úa vàng Sắc hồng chen đỏ phai tàn rụng rơi Hồn em lơ lửng chơi vơi Về qua ngõ vắng lẻ loi bóng người Tường mây phong kín nửa đời Đôi môi lạnh nhạt bên trời tha hương Mắt xanh chừng lắm tơ vương Trông qua vũ trụ nhớ thương xa vời Bên thềm đất lạnh đơn côi Hình hài tan biến giữa trời đau thương Hàng Phong chen chúc khói sương Thu đi,thu đến vấn vương gót ngà Gió về lạnh lẽo sương sa Tình câm ai biết đâu mà tỏ phân Lá vàng phủ kín ngoài sân Tìm đâu ra được dấu chân vô hình Bao thu mòn mỏi đợi tin Tường mây kia vẫn vô tình ngăn đôi Em đi nhặt lá Phong rơi Ép vào trang giấy gởi người phương xa Mai rồi thu có phôi pha Lá Phong tình vẫn đậm đà hương thu Chiều nay sớm có sương mù Hàng Phong cất tiếng vi vu gọi hồn Mắt em mờ mịt nỗi buồn Lạnh lùng mây trắng chập chờn nơi nơi Vây quanh dáng đứng đơn côi Ngậm ngùi em bước lẻ loi giữa đời Triền miên nửa kiếp mơ rồi Trong cơn mê tỉnh đầy vơi giọt sầu Viễn Phương |
#10
|
|||
|
|||
![]() Tôi Về Quê Tôi
(Cho một người) Thế là năm trọn ba mươi!... Bỏ quê bỏ mẹ bỏ người tôi yêu Bỏ vườn bỏ ruộng phì nhiêu Bỏ con đường trắng bỏ chiều nắng lơi Mai tôi về lại quê tôi Sao nghe lòng cứ bồi hồi không yên Còn chăng gặp lại mẹ hiền? Hay là người đã quy tiên thuở nào Trách chi tạo hóa cơ cầu Cũng là một cuộc bể dâu đổi dời Thôi thì thôi thế thì thôi Nhớ thời cũng nhớ một thời với ai Trăng rằm soi bóng kề vai Bờ tre cuối xóm đắm say hương đời Ngày mai nếu chẳng gặp người Chắc là tôi cũng đầy vơi nỗi buồn Bâng khuâng biến động tâm hồn Bao nhiêu dấu tích mãi còn trong tim Nghìn trùng đất lặng trời im Xin còn lối cũ tôi tìm quê tôi Viễn Phương |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|