Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #21  
Old 08-07-2012, 06:52 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
đoán nữa nghen, hình như Lạc có tình cảm với Hải Tú phải không nè?

đang hồi hấp dẫn à nha tác giả, trốn đâu nữa rồi, come out come out where ever you are
hihihi em.... đang cố gắng viết tiếp nè, chắc hết tháng này mới có time nhiều hơn để viết cho xong.......!
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #22  
Old 08-07-2012, 07:03 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Loan vừa quét dọn xong nhà cửa cho ông bà Cẩn, hai ông bà đi vắng nên cô sang trông nôm nhà cho ông bà ít hôm . Hai đứa con trai lớn và một cô con gái kế, con của ông bà đều đã lập gia đình và ra riêng cả . Chỉ có mỗi Triệu còn ở chung nhà . Tuy mấy năm nay Triệu đã vào Sài Gòn học hành, nhưng cũng vài tháng về thăm ông bà ít hôm . Loan là con gái lớn của ông bà Biểu . Cô và Triệu chơi thân nhau từ nhỏ, dù biết Triệu chỉ coi mình như em gái nhưng Loan đã thương thầm Triệu từ lâu lắm từ năm cuối cùng của cấp ba . Bà Cẩn luôn miệng bảo là ưng ý Loan và nói với ông bà Biểu là muốn kết sui gia . Loan mừng thầm trong bụng nhưng lo ngại không biết trong thời gian qua Triệu đã có ai chưa, vì ở quá xa cô không thể đi thăm Triệu . Chỉ chờ lúc anh về thăm ông bà Cẩn thì cô mới có dịp gần gũi Triệu .

Lần này tin Triệu ngã bệnh làm Loan thấp thỏm lo âu, cô không ngủ được nên hai mắt quầng thâm . Thấy con gái chỉ có mấy hôm mà tiều tụy hẳn đi, ông Biểu thương con mà chẳng biết thế nào . Dù cho Loan không phải là con ruột, nhưng đã thương và nuôi Loan từ lúc trong bụng mẹ, nên ông coi Loan như là đứa con ruột của mình . Mấy chục năm trước ông thương thầm mẹ của Loan, hai người cũng là bạn từ nhỏ, nhưng mà gia đình ông quá nghèo, ông đành ôm mối tương tư . Ai ngờ đâu một hôm ông bà ngoại Loan tìm đến gặp ông và hỏi ông có chịu cưới bà không ? Vì họ đã suy nghĩ lại, thấy ông hiền nên bây giờ chọn ông là rễ . Cả ông và bố mẹ ông đều ngạc nhiên . Chỉ có mẹ của Loan không chịu, bà tìm ông để tâm sự đầu đuôi . Bà quí ông như bạn tốt nên không thể mang đến cho ông một sự sĩ nhục là bà đã mang thai . Vì thế mà bố mẹ bà đã muốn gả bà cho ông .

Ông thương bà nên chấp nhận tất cả và sự tình này cả bố mẹ của ông cũng không biết . Vì vậy mà khi bà sanh ra Loan ông thật sự thương Loan như con ruột . Không bao giờ ông đối xử thiếu công bằng với Loan . Giữa cô và em trai của cô, đứa con trai thật sự của ông, ông luôn cưng chiều Loan nhiều hơn . Nhưng có điều ông cũng được an ủi là Loan rất ngoan và có hiếu . Tuy ông biết không rõ, nhưng cũng đoán già đoán non ai là cha ruột của Loan nhưng ông chưa lần nào hỏi vợ . Vì ông thương bà lắm . Từ lúc về làm vợ ông, bà thật sự chu đáo và thương yêu chồng con ông không thể trách bà vào đâu được .

Bà Biểu thấy con tiều tụy như vậy ôm con hỏi:

- sao con gầy đi thế ? Thằng Triệu thế nào rồi ? Bố mẹ nó có điện về cho con không ?

Cố giấu đôi mắt đỏ hoe Loan trả lời mẹ:

- dạ, anh Triệu vẫn đang hôn mê mẹ à . Con muốn vào Sài Gòn thăm anh ấy cơ, nhưng hai bác bảo con cứ chờ ở nhà, vài hôm rồi hai bác sẽ về .

Bà Biểu nhìn con xót xa:

- con thương nó đến thế sao con ? Nhưng mẹ thấy nó vào Sài Gòn thời gian dài như thế không biết tình cảm nó có còn như xưa không ?

Loan nói cho xong chuyện:

- dạ chuyện đó để tính sau mẹ ạ . Chờ anh ấy bình phục trước, trong lúc này con không muốn nghĩ gì khác ngoài việc cầu nguyện cho anh ấy thưa mẹ !

Bà Biểu an ủi con:

- thế thì thôi con ráng chờ ít hôm nữa xem bà Cẩn báo tin ra sao . Nếu con muốn thì mẹ đưa con vào Sài Gòn thăm cậu ấy .

Loan nhoẻn miệng cười nhìn mẹ:

- dạ con cám ơn mẹ nhiều ạ, con vào nấu cơm mẹ à !

Bà Biểu nhìn con âu yếm:

- ừ, nhanh lên con, không thôi bố đói bụng rồi đấy . Mẹ vào mà xếp lại mớ đồ cho thằng Lộc . Nó sắp vào Sài Gòn học rồi mẹ lo lắm con à .

Loan vừa đi vừa quay sang nhìn mẹ, nheo mắt nói:

- nó lớn rồi mẹ à, mẹ đừng lo quá . Nó con trai mà đâu việc gì mà mẹ lo nhiều thế . Con không được vào đại học, con tiếc lắm . Nhưng để thằng Lộc nó học đại học cho nở mặt nở mày với bà con mẹ nhỉ .

Bà Biểu lắc đầu tủm tỉm nhìn Loan rồi bà vỗ vỗ lên đầu Loan nói:

- cái con ranh này, mồm mép lắm chứ ...

Loan lém lỉnh nhìn mẹ:

- thế mẹ mới cưng con nhiều cơ .

Hai mẹ con đang nói cười tíu tít thì tiếng thằng Lộc vọng vào:

- mẹ ơi con về rồi . Gớm, đứng xếp hàng cả buổi mới lấy được tờ giấy chứng nhận của trường, nóng kinh hồn luôn mẹ à .

Lộc vừa nói vừa dắt xe đạp vào nhà, nhìn thấy Loan nó chợt nhớ ra chuyện của Triệu nên hỏi Loan:

- chị Loan này vài hôm nữa em vào Sài Gòn, chị có muốn đi thăm anh Triệu không thì đi cùng em . Nhưng chuyến về chị phải tự lo liệu đấy .

Loan đang lặt mớ rau muống thật xanh tươi, cô nghe thằng em nói thế liền vất một cọng vào người Lộc và nói:

- thế em không đưa chị về à ? Nhưng mà em chưa vào Sài Gòn lần nào chả biết em có vào được Sài Gòn hay không ? Hay lại dắt chị lạc vào xứ rừng rú nào đấy thì bỏ xừ .

Lộc nhặt cọng rau vất trả lại cho Loan và cười chọc quê:

- không ...không, em sẽ dắt chị vào tận cái xứ đèn xanh đèn đỏ của Sài Gòn ...

Lộc chưa kịp dứt lời thì Loan đã ném cho nó cái nhìn thật bén và bảo:

- giỏi cho cậu, hay cho cậu, dắt tôi vào đâu mà đèn xanh đèn đỏ . Thế nơi đây không có đèn xanh đèn đỏ hay sao chứ ?

Lộc thấy chị như thế, nó càng chọc ngây:

- à há, em quên nhỉ ? Nhưng em nghe bảo là trong ấy đèn xanh đèn đỏ khác cơ ...

Bà Biểu trong buồng đi ra nghe hai chị em lớn tiếng không biết có chuyện gì bà vội hỏi:

- hai chị em chúng mày nói nhăng nói cuội gì thế ?

Lộc nghe mẹ hỏi nó lè lưỡi và nheo mắt nhìn Loan và nói:

- dạ không, chúng con đang bàn chuyện con vào Sài Gòn ấy mà . Con bảo chị Loan muốn đi thăm anh Triệu con sẽ dắt chị ấy đi cùng .

Bà Biểu phá lên cười:

- bố khỉ cái thằng ranh này, mày mà dắt chị mày vào đấy chỉ có nước mà bà lo cho rầu ruột . Thân mày lo còn chưa xong đấy con ạ .

Lộc lém lỉnh chạy đến bên bà Biểu vừa vòng tay ôm eo bà vừa phụng phịu:

- sao mẹ không tin tưởng thằng con của mẹ chứ ? Mai con đi chụp ảnh dán vào giấy tờ, mẹ cho con ít trăm nhé .

Bà Biểu gỡ tay Lộc ra và thở dài:

- gớm cậu chưa, tối ngày chỉ có bấy nhiêu, không biết bao giờ tôi mới được nhờ như chị của cậu đây ?

Ông Biểu đi ra ngoài vừa về tới cửa nhà nghe tiếng mấy mẹ con nói cười, ông tằng hắng mấy tiếng rồi nói giọng thủng thỉnh:

- mẹ con bà trò chuyện gì mà ríu rít thế ?

Bà Biểu vừa định trả lời ông thì chuông điện thoại vang . Bà quay sang bảo Lộc:

- cậu làm ơn đi nhấc ống nghe cho tôi được không nào .

Lộc chu miệng làm nũng rồi chạy tới bắt điện thoại . Chỉ nghe nó nói "vâng", "vâng" mấy tiếng rồi quay ra nói vọng cho Loan nghe:

- chị Loan, có điện thoại này .

Loan vừa xào xong chảo rau muống mùi tỏi thơm phưng phức, cô vội vàng chạy đến nghe điện thoại . Nghe xong Loan mặt mày bí xị cô nói với bố mẹ:

- bố mẹ ơi, bác Cẩn điện về nói có chuyện xảy ra nên tình trạng anh Triệu bây giờ còn yếu hơn hôm qua đấy . Mà hình như bác ấy nói gì liên quan đến cô gái nào thì phải . Con muốn vào thăm anh ấy, bố mẹ thấy được không ạ ?

Ông Biểu lắc đầu thở dài rồi thấp giọng:

- bố không biết nói sao cho con hiểu . Nhưng bố cảm thấy không yên tâm khi con gả cho nhà bên ấy . Trông ngòi thằng Triệu từ lúc vào Sài Gòn đến giờ nó làm sao sao ấy . Bố linh cảm được nhưng không biết nói thế nào mới đúng .

Ba Biểu nghe chồng nói thế cũng trút bầu tâm sự:

- ông nói cũng phải, tôi lo cho cái Loan nhà mình quá . Cứ như thế này thì khổ cả đời . Hơn nữa lần này còn liên quan đến con bé nào trong Sài Gòn thì thật là hơi quá đáng .

Loan nghe bố mẹ nói vậy tuy trong lòng cô đang rất buồn, nhưng cô ra vẻ bình tĩnh:

- bố mẹ đừng nói thế, tuy hai bác bên ấy rất mến con nhưng anh Triệu chưa bao giờ nói yêu con cả . Chỉ là do con mà thôi . Nhưng con muốn vào thăm anh ấy một lần . Mẹ đi cùng con nhé !

Bà Biểu đành gật đầu chiều theo ý con . Xong bà quay sang hỏi chồng:

- ông nghĩ sao nói cho tôi biết . Tôi định dẫn cái Loan vào Sài Gòn, vả lại dắt thằng Lộc đi vào đấy sớm hơn vài hôm tôi nghĩ cũng chả sao . Có thời gian tìm nơi tốt cho nó thuê ông à .

Ông Biểu cười cười nhìn vợ:

- ừ thì bà tính sao cũng được, tôi có nói gì đâu . Nhưng mà có chuyện này không biết tôi có nên nói hay không ? Bà vào đấy xem tình hình ra sao ? Nếu mà không xong thì tôi sẽ không gả cái Loan cho nhà ấy đâu . Cái Loan nhà mình đâu có phải ế ẩm gì . Hai ba chỗ đi hỏi mà bởi tại nó thương cậu ta nên mới từ chối người khác !

Bà Biểu gật gù nhìn chồng thầm thán phục ông . Tuy Loan không phải con ruột của ông nhưng bà biết ông thương Loan nhiều lắm . Thương hơn cả thằng Lộc nữa . Bà rất hài lòng về ông và vì thế bà luôn yêu thương chăm sóc ông tròn bổn phận người vợ, dù trong tâm thức của bà lâu lâu lại thấy nhói đau vì cái quá khứ hổ thẹn của mình . Nhưng bà thật sự chẳng còn nghĩ tới người xưa, người đã từng hứa hẹn bao điều rồi cuối cùng bỏ bà ra đi không trở lại . Đôi lúc nhìn vào đôi mắt của Loan, bà bỗng dưng như nhìn thấy lại người xưa dù bà không cố ý, nhưng bởi vì đôi mắt Loan rất giống người ấy . Bà biết lỗi cũng bởi tại bà quá si tình nên mới ra nông nổi . Chỉ một lần duy nhất bà đã trao đi cái quí giá nhất của đời bà, kết quả là sự hiện hữu của Loan . Nhưng mãi cho đến bây giờ bà cũng không hiểu lý do vì sao người ấy lại phụ bà . Bà cũng mong là đừng bao giờ Loan phải chịu cái cảnh giống như bà mấy chục năm trước ....

Nhà của bố mẹ bà tuy là khá giả nhưng từ khi bà về làm vợ ông Biểu, hai vợ chồng bà cực khổ làm ăn, dành dụm được một số tiền . Loan học hết cấp ba thì cô nghỉ học ở nhà phụ với mẹ . Chỉ có thằng Lộc ông bà muốn nó vào đại học và đó cũng là ước mơ của nó !!!

**********

Ba mẹ con sắp sửa đặt chân vào xứ Sài Gòn . Nơi mà mấy chục năm trước bà đã từng đến một vài lần cùng bố mẹ của bà . Riêng hai đứa con của bà thì chúng chỉ thấy qua hình ảnh . Không phải ông bà không có tiền cho chúng nó đi chơi, nhưng vì bà thật sự không muốn chúng đặt chân vào xứ phồn hoa này . Nhưng bây giờ lại chính bà đưa thằng con trai duy nhất vào xứ Sài Gòn để học hành . Không biết rồi nó có bị cám dỗ bởi sắc màu của cuộc sống nơi này không . Bà lại thở dài rồi quay sang bảo Lộc:

- con này, cẩn thận nhé . Đến nơi mình vào bệnh viện thăm cậu Triệu trước rồi ngày mai sẽ tìm chỗ cho con . Hai tuần nữa con mới chính thức bước vào trường . Nên cũng dư thời gian cho mình đấy .

Lộc vừa xách mấy túi đồ vừa bước xuống xe buýt và nói với mẹ:

- nhưng con phải vào nộp các thứ giấy tờ giống như đơn báo của họ trước khi nhập học mẹ à !

Loan vuốt vuốt tóc của Lộc và bảo:

- được rồi, được rồi đi thăm anh Triệu xong thì chị và mẹ sẽ giúp em mà ...!

Ba mẹ con ngả giá với xích lô để đi đến bệnh viện . Bà Biểu và Loan ngồi một xe với một túi xách tay, Lộc ngồi một xe cùng với tất cả đồ đạc còn lại, hai chiếc chạy cách nhau không xa nhưng bà Biểu cứ ngại là lạc mất thằng con và bị giựt mất đồ . Cuối cùng bà thở phào nhẹ nhõm vì đã đến nơi . Vào trong ấy gặp ông bà Cẩn rồi cũng yên dạ hơn, bà Biểu nghĩ thầm trong bụng ....

Ông bà Cẩn đang ngồi loay hoay trong phòng . Ông Cẩn trầm ngâm thở dài, còn bà Cẩn thì chống cằm rầu rĩ . Hai ngày qua Triệu không hề tỉnh dậy lần nào . Lạc xin phép ông bà về nhà để anh còn lo công việc của mình . Chiều nay sẽ vào thăm Triệu . Bao nhiêu ngày túc trực bên Triệu làm Lạc cũng kiệt sức đi nhiều . Mấy hôm trước bà còn gào thét dữ dội, hôm nay căn phòng bỗng dưng yên lặng như tờ, ngoài tiếng động của máy móc gắn trên người Triệu ra, hai vợ chồng cũng không buồn lên tiếng . Mỗi người đang theo đuổi những ý nghĩ riêng tư .

Tiếng gõ cửa phòng làm hai ông bà trở về thực tại, ông Cẩn vội bước ra mở cửa và gọi bà giọng gấp gáp:

- này bà, bà sui gia tới rồi kìa . Có cả cái Loan và cậu Lộc nữa .

Bà Cẩn xoay người qua chưa kịp đứng dậy thì ba mẹ con bà Biểu đã bước vào phòng . Sau câu chào hỏi đầu tiên thì Loan đã hỏi ngay tình trạng của Triệu:

- bác ơi, bác sĩ nói anh ấy thế nào rồi ạ, con rất lo lắng nên xin mẹ dắt con vào thăm anh ấy .

Bà Cẩn sụt sùi khóc:

- bác sĩ nói không biết khi nào nó tỉnh lại, vì tinh thần nó bị kích động một lần . Cũng tại con cái con hồ ly ...

Bà chưa kịp dứt lời ông Cẩn đã cắt ngang lời bà:

- bà có nhớ tôi nói gì không ? Bà không thương thằng con bà tí nào sao ? Nếu bà cứ như thế chả biết là nó có còn muốn nghe bà nói nữa hay không .

Loan theo dõi thái độ của bà Cẩn, cô cảm thấy rất lạ nhưng chưa tiện hỏi han vì cô ngại là sẽ gây thêm phiền phức . Ngồi xuống bên cạnh Triệu, nhìn thấy gương mặt hốc hác tiều tụy xanh xao của Triệu đang nằm bất động, cô không cầm được nước mắt . Nắm bàn tay Triệu áp sát vào má mình, Loan bật khóc nức nở . Bà Biểu cũng tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên và tò mò khi nghe qua lời kể lể của bà Cẩn . Linh cảm cho bà biết đã có chuyện gì đó xảy ra ở nơi này ...

Tiếng gõ cửa phòng một lần nữa làm cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người . Lộc ở gần nhất nên chạy ra mở cửa . Thấy người lạ Lộc chỉ gật đầu chào . Lạc bước vào cũng ngỡ ngàng trước ba người lạ, nhưng ông Cẩn đã tinh ý mở lời:

- à giới thiệu cùng mọi người đây là cậu Lạc bạn thân của thằng Triệu . Còn kia là bà Biểu, cái Loan và cậu Lộc . Họ vừa vào tới Sài Gòn là vào thăm thằng Triệu ngay .

Lạc đưa mắt nhìn sang Loan đang khóc và tỉ tê cùng Triệu không hề để ý đến ai chung quanh . Tự nhiên anh thấy có cảm giác gì là lạ, khó tả . Anh tò mò nhìn kỹ Loan, Loan khác Hải Tú . Hải Tú không lộng lẫy nhưng mà phảng phất nét kiêu sa từ đôi mắt đen láy và làn môi . Đôi mắt Hải Tú tinh nghịch và lém lỉnh . Thì ở Loan có đôi mắt dịu dàng sâu thẳm, đôi mắt đẹp và buồn, cũng mái tóc dài đen nhánh như Hải Tú . Anh đã bị Loan cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên . Nhưng anh không hiểu sao Triệu không yêu Loan, mà lại yêu Hải Tú !

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #23  
Old 08-07-2012, 04:14 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Chuyện hay quá sis Ái ơi.
Có lẽ mai mốt Lạc với Loan là một cặp. Hải Tú có cặp mắt lém lỉnh tinh nghịch giống cái tên của cổ hén. ihihihi
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #24  
Old 08-08-2012, 11:39 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

sao mà không thích cha Triệu ta ơi, gà mái quá, thích nhân vật Lạc hơn hẳn, cho Lạc làm nhân dzật chính hay mười được không Ái?
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #25  
Old 07-29-2013, 03:51 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cô Thục Nữ của Love Demon chờ lâu quá chắc thành bà già rùi!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #26  
Old 07-29-2013, 03:57 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Cô Thục Nữ của Love Demon chờ lâu quá chắc thành bà già rùi!
Già vì Thục Nữ chờ Cột đồng mãi dzẩn Chưa Xanh phải hông sis Ái?
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #27  
Old 07-30-2013, 06:39 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Busy quá mà đã bỏ thật lâu chưa có viết tiếp....ái ráng viết tiếp... hy vọng là sẽ xong trong năm nay

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Già vì Thục Nữ chờ Cột đồng mãi dzẩn Chưa Xanh phải hông sis Ái?
hahaha đúng là Lỳ hiểu ý ái quá xá ta ơi.....muahzz cưng

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Cô Thục Nữ của Love Demon chờ lâu quá chắc thành bà già rùi!
Mới một năm thôi sao thành bà già được Fire ơi . Đã là Love Demon rồi thì đâu có già thêm được nữa dù tuổi có thiệt thiệt là già....mà cô Thục Nữ của Love Demon thì dĩ nhiên cũng không có già luôn áh hihihi

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
sao mà không thích cha Triệu ta ơi, gà mái quá, thích nhân vật Lạc hơn hẳn, cho Lạc làm nhân dzật chính hay mười được không Ái?
Hihihi nhân vật chính hay mười gì cũng giống nhau thôi em. Bởi vì không có vai phụ thì vai chính làm chảnh với ai đây

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Chuyện hay quá sis Ái ơi.
Có lẽ mai mốt Lạc với Loan là một cặp. Hải Tú có cặp mắt lém lỉnh tinh nghịch giống cái tên của cổ hén. ihihihi
Thank you Lỳ cưng ! Yeah Hải Tú có cặp mắt lém lỉnh tinh nghịch giống cái tên của cổ
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #28  
Old 07-30-2013, 06:52 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Hải Tú ngồi trước một đống sách vở, nàng cố chăm chú đọc và học để có thể không bị đánh rớt trong kỳ thì cuối năm . Nhưng mắt thì dán vào chữ, tay cứ lật như một thói quen mà cô chả nhét được chữ nào vào đầu cả . Cô thật sự không biết tương lai mình sẽ đi về đâu . Đã mấy ngày trôi qua cô rất nhớ và lo lắng cho Triệu . Nhưng cô không thể bước chân vào căn phòng ấy, nơi có những ánh mắt khinh khi và rất đỗi căm hờn cô . Mà chính cô cũng không biết rõ là mình đã làm gì sai để cho mẹ của Triệu có thái độ ấy với cô . Bà tỏ vẻ ngay từ phút đầu tiên thấy cô, chứ chẳng phải đợi đến lúc nhìn thấy lá thư mà cô viết cho Triệu . Nhưng mỗi người có một cách sống và nguyên tắc sống khác nhau . Chẳng ai có thể hơn ai bởi bề thế bên ngoài . Con người hơn nhau ở tư cách, mà tư cách thật sự không đánh giá qua cái nghề, bằng cấp . Hải Tú nghĩ vậy không có nghĩa là cô bào chữa cho cái nghề mà cô đã và đang làm . Đúng là khi ta người nhìn vào chẳng ai có thiện cảm gì với cái nghề mà cô đang làm . Nhưng mấy ai nghĩ đến cái nguyên nhân, cái hoàn cảnh nào đưa đẩy con người ta bước vào con đường không lối thoát ấy . Chẳng lẽ những gì cô trải qua trong cuộc sống người ta có thể gọi cô là một cô gái không có tư cách ? Hay chính những người nhục mạ cô mới thật sự thiếu tư cách khi họ không hiểu được cô . Cô chưa từng gây hại ai, lường gạt ai . Cô không phải chưa từng nghĩ đến người ta sẽ khinh khi cô như thế nào . Nhưng họ có bao giờ nghĩ nếu họ là cô thì họ sẽ làm thế nào ? Con đường thành công nào mà không trải qua chông gai và sóng gió . Đối với bản thân cô, tất cả ai khác có thể khinh khi cô; nhưng mà không phải là mẹ của Triệu . Vì bà ấy không đủ tư cách để khinh khi cô . Mà dường như bà ấy cần nên biết ơn cô thì phải . Nghĩ đến đây Hải Tú chợt thở dài . Thời gian gần đây cô rất ít về thăm gia đình . Cô không muốn phải đối diện với những lời quan tâm của mẹ khi phải nhìn vào ánh mắt của mẹ . Cô không muốn mẹ nhìn thấy sự bối rối của cô . Ngày nào đó cô sẽ nói cho mẹ biết, nhưng không phải trong lúc này . Trước mắt cô bây giờ là ráng đậu kỳ thi cuối năm để khỏi phải tốn thời gian và tiền bạc thi lại lần sau ...

Nhật Ân đang nhức đầu vì không biết làm sao để tiếp tục giữ một đối tác làm ăn lớn mà ông đã hợp tác trong suốt 3 năm qua . Bởi vì sắp hết hợp đồng, muốn ký lại hợp đồng mới thì họ ra thêm những điều kiện, mà điều khó chấp nhận nhất là tổng số tiền doanh thu sẽ bị giảm ít nhất là mười phần trăm . Nếu như không chấp nhận yêu cầu này họ có thể sẽ ký hợp đồng với công ty khác . Nhật Ân tính nát óc mà vẫn chưa biết quyết định thế nào . Công ty sẽ phải khó khăn hơn do những khoảng chi phí ngày càng cao và lương bổng ngày càng tăng . Nhưng nếu không ký lại hợp đồng thì lại mất đi một đối tác tốt . Hơn nữa đã có ít nhất hai người rút cổ phần ra . Ông phải châm thêm vốn vào để giữ công ty ở mức tương đối ổn định . Phần lo việc công ty, phần lo nghĩ chuyện gia đình, và hình ảnh Hải Tú cũng len lỏi vào tận tâm thức của ông làm cho Nhật Ân thấy mệt mỏi và dường như cần thêm thời gian nghỉ ngơi . Nhưng làm sao ông có thể nghỉ ngơi và buông xuôi khi công việc, giấy tờ cứ chất chồng như núi . Và gương mặt của Hải Tú lại ẩn hiện trong ông, một gương mặt cũng giống như gương mặt mà ông chưa bao giờ quên trong cuộc đời mình . Cũng nụ cười đó, nụ cười đẹp liêu trai mà một thời đã làm ông mê mẩn, đảo điên . Cũng bởi điều này mà lần đầu tiên nhìn thấy Hải Tú, cô đã gợi cho ông một cảm xúc đặc biệt . Nhật Ân đang cố gắng tập trung vào những giấy tờ hợp đồng thì điện thoại reo, Nhật Ân :

- a lô

- a lô, anh hả, em đây

- chào em

- em có thể gặp anh chiều này không ?

- được mà, ai chứ em thì lúc nào cũng được hết

- nhưng anh hứa là phải nghe lời em nhé

- lại nữa rồi cô bé, em thật là ....

- em nghiêm túc đó anh à, anh hứa với em rồi thì anh nhất định phải nghe lời em

- được rồi cô bé đáng yêu của anh

- bây giờ anh gọi em thế nào cũng được, nhưng khi em đã giúp anh rồi anh nhất định phải buông tha em ...anh giữ lời hứa chứ ?

- vậy em muốn sao nè ?

- em hỏi anh ...anh có còn yêu chị và muốn sống hạnh phúc như xưa ?

- anh ...

- anh làm sao ?

- anh không phải không muốn ...nhưng mà nước đã đổ làm sao hốt lại đầy ly được em ?

- không hốt lại mà là rót vào cùng một chiếc ly cũ cho đầy một ly nước mới

- được sao em ?

- được mà, anh tin em một lần đi

- thôi được rồi anh tin em một lần . Vậy mấy giờ em tới ?

- em sẽ đến lúc 8:00 giờ

- gặp em sau nhé

- okay, tạm biệt anh ...

Cúp điện thoại xong Hải Tú thở hắt ra một hơi rồi cô lại ngã lưng xuống giường một lần nữa . Lần này cô hít thở thật sâu rồi buông thỏng tay chân, nhắm mắt lại . Cô muốn tận hưởng cái khoảnh khắc tự do tự tại này . Chỉ trong giây phút này cô mới là bản thân cô thật sự . Cô đã quá mệt mỏi với cuộc sống như thế này rồi, cô chỉ muốn mau chóng bước chân ra khỏi cái vực thẳm đen tối này . Nhưng phải bước ra bằng cách nào đây ? Chỉ có cách băng qua, vượt qua nó cho dù hai bàn chân có phải giẫm lên và để lại dấu tích trong đời . Cô quyết định thu xếp lại bài vở, dọn dẹp căn phòng ngăn nắp rồi tắm gội, trang điểm một chút để chuẩn bị cho kế hoạch chiều nay ...

Nhật Ân đang đau đầu vì hợp đồng chưa biết thế nào, lại thêm Hải Tú muốn lên gặp ông, ông chẳng biết cô muốn gì ? Nhưng ông chỉ biết mỗi khi ông có chuyện cô đều đem lại cho ông sự thư giãn và niềm vui ! Đọc đi đọc lại những bản hợp đồng Nhật Ân thấy dường như mình đã già đi nhiều . Có lẽ ông cần đi nghỉ phép hay làm một điều gì khác ngoài công việc cho đầu óc được thoải mái . Nhưng mà trách nhiệm đã đè lên đôi vai ông, đôi lúc ông thầm nghĩ tới đâu hay tới đó . Giao lại cho người khác quản lý bớt công việc cho ông thì ông cảm thấy không yên tâm . Vì một năm trước cũng bởi ông lơ là nên công ty xém chút là đã gặp nguy cơ . Nhật Ân đang chăm chú dán mắt vào giấy tờ thì điện thoại lại reo . Ông bực mình lẩm bẩm không biết lại là ai nữa đây sao không gọi vào công ty mà gọi vào điện thoại di động . Chợt thấy số quá quen thuộc của vợ ông gượng gạo bắt điện thoại:

- a lô, chào cô Thanh

- a lô ông xã anh có rảnh không đi ăn tối với em nha

Đang bực mình và nhức đầu vì một đống giấy tờ, nghe vợ nói ông xẵn giọng:

- bà có biết tôi bận lắm không ? Bà rảnh rang lắm thì dắt mấy đứa nhỏ ra ngoài ăn đi . Lát nữa tôi có hẹn rồi

Bà Thanh cụt hứng vẻ hờn trách:

- à thì ra anh có hẹn rồi ? Hẹn với ai sao lại quan trọng hơn cả gia đình ?

- quan trọng lắm, quan trọng vì cái gia đình này ... thôi có nói bà cũng không hiểu .

- vậy thôi để bữa khác mình đi chung . Vì lâu lắm rồi em muốn trở lại nhà hàng Thanh Tâm ăn món lẩu ...

Bà chưa dứt lời thì ông đã cắt ngang lời của bà:

- để tuần khác, sau khi xong công chuyện tôi sẽ dắt bà đi . Được chưa ? Hai tuần kế tiếp đây tôi rất là bận bịu . Bà hãy ở nhà với mấy đứa con nhiều hơn một chút .

- em biết rồi ông xã ... nhưng mà ...

- mà cái gì nữa ? có gì thì tối về nói sau . Hy vọng là tôi nhìn thấy bà khi tôi bước về tới nhà . Đừng để lúc tôi đã ngủ say rồi thì bà có bước vô phòng tôi cũng không còn thức để mà hầu chuyện với bà .

Bà Thanh cau mày rồi trả lời chồng:

- em biết rồi, nhưng anh cũng đừng làm việc nhiều quá

- chuyện đó tôi đã biết phải làm thế nào bà đừng lo .

- tạm biệt anh

- ừ cúp máy đây ...

***********

Bà Thanh trang điểm lại chút phấn trên gương mặt khá xinh của mình . Tuy tuổi đã cao nhưng gương mặt bà không có vẻ già đi, vì bà có gương mặt tròn . Thời gian thắm thoát trôi qua, mới đó mà đã hơn hai mươi năm . Cuộc sống của bà chưa bao giờ gặp cảnh khó khăn vì gia đình bà vốn dĩ rất giàu . Công ty cũng là do bố bà gầy dựng nên, sau này khi bà lập gia đình với Nhật Ân thì ông đã giao công ty lại cho con rễ của mình . Nhật Ân không phụ lòng bố vợ, ông đã cố gắng làm cho công ty ngày một phát triển và vững vàng hơn . Bà Thanh được cưng chiều từ nhỏ cho đến lúc lấy chồng, vì vậy mà cách sống của bà cũng hơi khác với các bạn bè trang lứa . Bà không quá kiêu ngạo nhưng mà không hiểu được cảm giác của những kẻ nghèo hơn bà . Thời gian gần đây bà bỗng dưng thay đổi thái độ với chồng không phải vì bà đã nhận ra rằng mình nên làm điều đó từ lâu rồi . Nhưng sở dĩ bà thay đổi vì bà vừa học được bài học từ bạn của bà, bà Liên . Bà Liên cũng thuộc gia đình giàu có và cũng là một trong vài người bạn thân của bà . Thời gian gần đây bà Liên phát hiện chồng có vẻ rất lạ, hình như ông ấy có bồ nhí . Bà Liên tâm sự với bà khiến bà cũng có chút lo âu . Cũng bởi vì đam mê những việc không đâu vào đâu rồi bỏ bê gia đình, bỏ bê chồng nên mới sanh ra cớ sự này .

Mấy ngày nay bà Thanh suy nghĩ rất nhiều, bà cũng tự thừa nhận với lòng là bà không thiếu thốn bất cứ thứ gì và có một ông chồng tốt như Nhật Ân, bà không muốn mất đi ông . Bà giật mình suy nghĩ lại bà đã bỏ bê ông không tròn bổn phận của người vợ bao lâu nay . Mặt khác bà đã từng có ý nghĩ vì chồng bận rộn việc công ty mệt nhoài, bà không muốn ông phải mệt mỏi thêm và hao tổn sức khỏe vì bà đòi hỏi chuyện gối chăn. Một mặt bà đã từng đọc qua những bài viết về sức khỏe, nghĩ là để giữ gìn sức khỏe và nhan sắc thì nên ít quan hệ . Vì thế bà chỉ làm theo ý của bà và cũng không nghĩ đến cảm giác của chồng . Nhưng bây giờ chuyện của bà Liên làm bà lo sợ . Tự nhiên thay đổi thái độ với chồng bà cũng thấy hơi kỳ, nhưng bà thật sự không muốn mất ông . Hôm nay Nhật Ân nói ra những lời gì thật làm bà khó hiểu, bà định sẽ đợi tối nay ông về bà sẽ hỏi rõ ràng .

Hôm nay bà định gọi cho chồng đi ăn ở nhà hàng mà cách đây gần 10 năm hai vợ chồng đã đến đó nhân kỷ niệm ngày cưới của hai người . Bây giờ nơi ấy tuy vẫn còn mở cửa nhưng có lẽ đã thay chủ mới, hay là họ đã tân trang lại . Tuần trước tình cờ bà đi ngang qua nơi ấy thấy nhà hàng thật đẹp nhìn từ bên ngoài vào . Đã lâu lắm rồi hai vợ chồng không hề đi ăn chung, và cũng không có thời gian đi với nhau ở bên ngoài . Nhật Ân rất bận rộn trong hai năm nay, ông không hề lấy ngày nghỉ để đưa bà và các con đi chơi . Nhưng suy cho cùng thì bà cũng hơi lơ là và bỏ bê chồng con . Vì bà đã từng nghĩ rằng ở nhà mướn đủ người làm rồi . Tất cả công việc trong nhà bà không cần đụng đến . Bà không hề suy nghĩ giống như những người đàn bà bình thường khác là khi lập gia đình, chính tay mình có thể lo cho chồng một bữa ăn và chăm sóc cho chồng tỉ mỉ . Vì bà không từng sống như họ nên cũng không hiểu được cái hạnh phúc bình thường nó ra làm sao . Cuộc sống nhung lụa và phung phí đã làm cho bà quên đi trách nhiệm làm vợ . Và bây giờ bà nghĩ đã đến lúc bà cần giữ ông lại trong cuộc hôn nhân này . Đang suy nghĩ vu vơ thì cô người làm chạy đi tìm bà:

- bà chủ ơi bà có điện thoại

- ai gọi tôi vậy chị Uyển ?

- dạ bà Liên gọi bà chủ, bà ấy nói gọi điện thoại di động mà không thấy bà trả lời

- được rồi tôi sẽ nhấc máy trên đây .

Uyển vâng dạ rồi lại tiếp tục công việc bình thường mà cô phải làm mỗi ngày . Bà Thanh nhấc máy lên trò chuyện với bà Liên . Lại được nghe bà Liên than thở . Nguyên đêm qua chồng bà Liên không về nhà, nói là bận việc công ty gì đó . Nhưng mà bà ấy biết là cho dù bận rộn cỡ nào bà ấy cũng không tin là chồng bà không hẹn hò với cô bồ nhí kia . Bà Liên bảo là bà gọi máy di động của ông ấy đã bắt gặp giọng con gái còn rất trẻ trả lời và nói là ông rất bận, để ông gọi lại bà sau . Khi hỏi ông thì ông nói là cô thư ký làm trong văn phòng . Nhưng mà bà nghi ngờ, vì đã có lần bà hỏi cô thư ký về chuyện ấy, cô ấy hoàn toàn không biết gì cả . Vì đó là điện thoại di động của ông chủ nên cô không thể nào được phép nhấc máy một cách bừa bãi . Hơn nữa cô không làm việc trong văn phòng của ông chủ, nên không thể nào nhấc điện thoại di động của ông . Và cô cũng đã cho bà biết là thời gian gần đây có một cô gái trẻ và khá xinh đẹp thường đến tìm ông chủ . Vì vậy mà bà Liên đã nhờ cô thư ký theo dõi hành động của chồng .

Bà Thanh đang loay hoay suy nghĩ không biết tối nay khi Nhật Ân về bà sẽ bắt chuyện với ông thế nào đây ? Đổi thái độ với chồng không biết ông ấy có nghĩ ngợi điều gì khác không nữa . Đang tràn ngập những dòng suy tưởng thì lần này điện thoại di động lại reo ....

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #29  
Old 07-31-2013, 05:38 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Chắc Hải Tú sẽ dàn xếp lại hạnh phúc cho vợ chồng Nhật Ân hén sis Ái?! Em cant wait to find it out hihi
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 12:23 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.