Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #391  
Old 05-22-2014, 10:48 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Thuỷ Bình này hồi thì thích LV, hồi thì có vẻ như là có ý với họ Mạc nhỉ, tình cảm con gái đúng là phức tạp thiệt đó :D
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #392  
Old 05-29-2014, 02:16 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
Mạc nghĩa là cái gì đó hoang tưởng xa xôi không với tới được phải không AH?
Thôi để độc giả tự suy đoán, nói trước mất hay!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #393  
Old 05-29-2014, 02:18 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
Thuỷ Bình này hồi thì thích LV, hồi thì có vẻ như là có ý với họ Mạc nhỉ, tình cảm con gái đúng là phức tạp thiệt đó :D
Tình cảm con gái ...
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #394  
Old 05-29-2014, 02:22 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Mạc Quân Tử nói:
_ Chúng ta nên chia nhau dò la tin tức, bắt đầu từ hai chỗ có thể liên quan là phủ Hách Công và dinh Tham Hiệp. Dù Di nương cho là không đáng nghi thì cũng nên xác định cho rõ để loại trừ dần đối tượng. Di nương rành rẽ nơi này vậy xin cùng Lý huynh thám thính phủ Hách Công, còn dinh Tham Hiệp để tiểu đệ đảm nhận.

Thuỷ Bình hơi xụ mặt. Trong bụng nàng vốn muốn đi với Mạc Quân Tử, nhưng không dám mở lời. Trần Thập Nương biết ý nên bảo:
_ Dinh Tham Hiệp có nhiều binh lính canh phòng cẩn mật, vậy để Thuỷ Bình theo giúp Mạc công tử. Hách Công là quan hồi hưu, trong phủ chỉ có vài chục gia đinh, không đáng ngại lắm!

Nghe Thập Nương bàn trúng ý mình, Thuỷ Bình hơi xấu hổ, hai mang tai nóng bừng. Nàng ấp úng hỏi chiếu lệ:
_ Dì đi một mình nhỡ gặp hung hiểm lấy ai mà hỗ trợ?

Thập Nương cười bảo:
_ Con khá an tâm! Cặp roi của dì dẫu chưa phải vô địch thiên hạ, nhưng số người cầm cự được chúng trên trăm hiệp không phải là nhiều.

Thấy Thuỷ Bình còn ngần ngừ, nàng chỉ vào Mụ Châu:
_ Hay là ta mang theo Mụ Châu vậy? Chiếc gậy của Mụ Châu cũng thừa sức đối phó với đám gia đinh họ Hách.

Nhưng Mạc Quân Tử lắc đầu nói:
_ Cả hai chúng ta đều là nam tử mà để Di nương phận liễu bồ đơn độc dấn thân vào nơi hang hùm nọc rắn thực không phải lẽ. Thôi thì thế này, Lý huynh đi cùng Di nương còn đệ nhờ Mụ Châu dẫn đường đến dinh Tham Hiệp.

Thuỷ Bình hơi ấm ức, thầm nghĩ:
_ Hứ, làm như người ta thèm đi với ngươi lắm! Chỉ là sợ ngươi lâm nguy biến nên có lòng tốt muốn theo giúp đỡ, không cần thì thôi!

Nàng quay qua bên Trần Thập Nương nói:
_ Mạc huynh nói phải, con đi theo dì tiện hơn! Bao giờ chúng ta khởi hành?

Trần Thập Nương dứt khoát:
_ Phủ Hách Công không có cao thủ nào tài nghệ đáng kể, chẳng việc chi phải bận tâm. Còn dinh Tham Hiệp có nhiều võ quan binh lính, con cần tương trợ cho Mạc công tử phòng khi bất trắc. Quyết định như thế đi! Thời gian cấp bách, ta ra tay càng sớm càng tốt!

Thấy nàng đã nhất quyết, Mạc Quân Tử cũng không nói gì nữa. Bốn người thay y phục dạ hành rồi từ biệt nhau chia làm hai hướng. Thuỷ Bình và Quân Tử theo lộ trình Thập Nương chỉ dẫn thi triển khinh công nhắm hướng dinh Tham Hiệp, chưa đầy một khắc đã đến nơi. Dinh có tường cao bao bọc, cổng đóng im lìm, bên ngoài tối đen nhưng phía trong hắt ra ánh sáng từ những ngọn đèn lồng treo rải rác. Thỉnh thoảng vang lên tiếng bước chân mấy tên lính tuần nện trên nền gạch nghe cồm cộp. Hai người chờ cho tiếng chân vừa dứt thì phóng lên đầu tường quan sát, thấy phía trước có toà nhà lớn năm gian, mái che đồ sộ. Mạc Quân Tử khoát tay ra hiệu cho Thuỷ Bình cùng phóng xuống đất, men theo bóng tối của những hàng cây đi về phía toà nhà chính. Mọi người trong nhà dường như đã ngủ yên, tiếng ngáy đều đều vang lên khắp chốn. Hai người dò xét nghe ngóng mãi non một giờ cũng không thấy điều gì khả nghi. Thình lình có tiếng nói phát ra từ gian nhà phía sau. Hai người phóng về phía đó, nhảy lên mái nhà ẩn nấp. Mạc Quân Tử giở viên ngói nhìn xuống thấy có hai tên gia nhân đang ngồi uống rượu bên cạnh đĩa xương gà. Hai người vận hết thính lực để nghe. Một gã vừa tợp một hớp rượu, nhón một miếng gặm nhai rau ráu, vừa lè nhè hỏi:
_ Này chú, hồi chiều đã xảy ra chuyện gì phải không?
_ Ư, em chẳng biết nữa! Thấy người Xuân Phong ca quán đến hỏi tin hai cô đào Ngọc Thanh Ngọc Cầm. Hai cô ấy đã lên kiệu từ cuối giờ Thân mà đến giờ Tuất cũng chưa về.
_ Thế lúc họ về chú có chứng kiến chăng?
_ Có chứ! Chính mắt em thấy họ lên kiệu mà. Nhưng mà hai tên kiệu phu mặt mày hơi lạ, không phải những tên thường trông thấy.
_ Chúng có vẻ gì đặc biệt chăng?
_ Mặt chúng luôn cúi gầm như sợ người quen biết phát hiện, hai mắt láo liên. Một tên mặt dài, nhãn cầu bé, mũi hơi khoằm, hai vành tai nhọn vểnh lên, bên má có vết sẹo nhỏ. Một tên thì cằm bạnh, mặt đỏ, đầu nối thẳng với mình trông như là không có cần cổ. Hơn nữa, lúc hắn cúi xuống đánh rơi khăn đội đầu, mặc dù hắn chụp lại đội lên ngay em vẫn nhìn ra là đầu hắn trọc toác, chỉ có một chỏm giữa.
_ Không nhẽ …
_ Không nhẽ gì?
_ Ở Trấn Vũ Đạo Quán có hai đứa đạo đồng trông hao hao giống như chú tả ấy.
_ Anh có chắc đúng là bọn chúng không?
_ Chẳng biết nữa. Tiếc là hồi chiều ta bận chạy việc cho phu nhân, nếu ta ở nhà lúc ấy thì chắc nhận diện ra được!

Mạc Quân Tử nói nhỏ:
_ Đã có manh mối rồi đây!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #395  
Old 05-29-2014, 11:47 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Thôi để độc giả tự suy đoán, nói trước mất hay!
AH bảo người ta đoán rồi lại không chịu tiết lộ,
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #396  
Old 05-29-2014, 11:49 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Truyện đang tới hồi hấp dẫn rồi đấy, nhanh nhanh lên AH ơi

Anh chàng Mạc Quân Tử sao có nét giống Nhạc BẤt Quần vậy ta
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #397  
Old 05-30-2014, 06:34 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
Truyện đang tới hồi hấp dẫn rồi đấy, nhanh nhanh lên AH ơi

Anh chàng Mạc Quân Tử sao có nét giống Nhạc BẤt Quần vậy ta
Không có giống đâu, hi hi!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #398  
Old 05-30-2014, 06:37 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Chàng đưa mắt ra hiệu cho Thuỷ Bình, nàng sẽ gật đầu. Hai người nhảy xuống điểm vào mấy huyệt đạo làm tay chân chúng cứng đơ không thể nhúc nhích, đoạn cùng kề gươm vào cổ doạ nạt:
_ Ngồi im, nếu bay la lên lưỡi gươm sẽ xuyên vào họng ngay!

Hai gã run như cầy sấy van xin lia lịa:
_ Bẩm hai quan chúng con không dám.
_ Lạy các quan tha cho. Con còn mẹ già, con dại …

Mạc Quân Tử bật cười:
_ Ừ, ta không giết bay đâu, chỉ hỏi đường nào đến Trấn Vũ Đạo Quán thôi, và ở đấy có bao nhiêu đạo sĩ tu hành?
_ Khải bẩm quan, Đạo Quán ở ngay đầu đường đê Cổ Ngự ngăn giữa hồ Tây và hồ Trúc Bạch. Quán có hai vị đạo sĩ tài phép, dung mạo bất phàm, trụ trì, một vị tên là Mai Gầm và vị còn lại là Mai Hoa, cùng mười hai đệ tử gọi là Thập Nhị Đồng Tử.
_ Chúng có tài phép gì?
_ Bẩm quan, con nghe đồn là hai vị có tài hô phong hoán vũ, trục quỷ khu tà. Còn vũ nghệ thì cao siêu đến mức đạp cây cây đổ, chỉ đá đá tan. Có lần trời mưa lớn, hai vị múa kiếm ngoài sân suốt nửa giờ đến khi mưa tạnh mà người vẫn khô ráo, quần áo tóc tai không dính một giọt nước. Thập Nhị Đồng Tử cũng vũ nghệ siêu quần, khắp vùng không ai địch lại.

Mạc Quân Tử gật đầu nói:
_ Đủ rồi, đường đê Cổ Ngự ở đâu?
_ Dạ quan đi theo đường chính này chừng vài dặm, thấy ngôi chùa to thì rẽ tay phải, tiếp tục thêm một dặm nữa, rẽ trái, phía trước là hai hồ nước lớn. Vốn khi xưa hai hồ chỉ là một, nay có đường đê Cổ Ngự ngăn làm đôi. Đạo Quán nằm ngay đấy, nhìn từ xa thấy ngay.
_ Tốt lắm, bây giờ chúng bay ở yên đây, chờ đôi ba giờ huyệt đạo tự giải khai sẽ hoạt động bình thường. Sớm mai dậy không được bảo ai biết, phải vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra, bằng không cứ bép xép thì chúng ta trở lại cắt cổ.

Nhanh như chớp chàng đưa tay điểm vào á huyệt hai gã gia nhân rồi cùng Lý Thuỷ Bình trở lại tường rào nhảy vọt ra ngoài. Hai người nhắm Tây Hồ chạy thẳng.

Trấn Vũ Đạo Quán là một trong bốn đạo quán lớn ở Thăng Long, trong thờ Huyền Thiên Trấn Vũ Đại Đế. Quán đầu tiên được khởi dựng từ thời Lý Thái Tổ, trong đợt mở rộng hoàng thành Thăng Long dưới triều Lê Thánh Tông được di dời đến phía nam hồ Tây. Sau đấy được trùng tu nhiều lần dưới các triều vua Lê, chúa Trịnh và Tây Sơn. Từ xa Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình đã thấy bốn cột song song đứng thẳng dàn hàng ngang phía trước tam quan, hai cột giữa cao hơn hai cột ngoài, trên đầu bốn cột có chạm hình thú. Giữa hai cột mỗi bên là bức tường ngắn, trên có hình đầu cọp, dưới là phù điêu hình nguyên con hổ đứng. Cổng tam quan xây hai tầng cũng bằng gạch trắng, mái ngói cong, trên đỉnh có chạm song long triều nhật. Tầng trên có khắc ba chữ đại tự “Trấn Vũ Quán”. Dưới ba đại tự này là vòm tròn có khung gỗ hình giống như bánh xe gồm vòng trục chính giữa và tám nan hoa chia đều chung quanh. Phía sau có hình bát quái đồ. Tầng dưới phía trên vòm cửa có phù điêu đầu rồng, hai bên viết mấy câu đối phía trong màu nhũ vàng, phía ngoài chữ màu đen trên nền sơn trắng. Bốn cánh cửa gỗ màu đỏ đóng im ỉm. Nối vào tam quan hai bên là vòng tường cao quá đầu người. Bên trong tường trồng nhiều cây đại thụ.

Hai người thấy vắng vẻ liền nhảy qua tường vào trong. Qua một chiếc sân là ba lớp nhà tiền tế, chính điện và hậu cung. Toà chính điện rất to rộng, có bốn lớp mái, bốn hàng hiên. Cửa chính điện đóng kín, đèn thắp lờ mờ tuy nhiên hai người đều có nội công thâm hậu nên vẫn nhìn rõ mọi vật. Ở giữa điện treo bức hoành phi, hai bên tường hồi có khắc các bài thơ ca ngợi đền và thần Trấn Vũ. Bức tượng Huyền Thiên Trấn Vũ bằng đồng đen được đúc dưới thời Lê Hy Tông, cao đến một trượng, chu vi hai trượng, toạ trên tảng đá cẩm thạch cao ba thước. Thần có khuôn mặt vuông chữ điền, đôi mắt nhìn thẳng toát ra vẻ uy nghiêm nhưng hiền hậu, râu dài, tóc xoã, không đội mũ, mặc đạo bào, ngồi trên bục đá, hai chân trần đặt trên mặt đất. Bàn tay trái của thần đưa ngang ngực bắt ấn quyết, bàn tay phải vịn đốc kiếm. Thanh gươm của thần chống trên lưng một chú rùa nằm giữa hai bàn chân, quanh lưỡi kiếm có con rắn quấn từ dưới lên trên. Rùa và rắn là biểu trưng của thần Huyền Thiên Trấn Vũ. Nhìn vẻ hùng vỹ uy nghiêm của bức tượng thần trong lòng hai người không khỏi dâng lên niềm thán phục và tôn kính. Quan sát một lúc không thấy gì lạ, hai người bèn lần vào hậu cung là nơi các đạo sĩ cư ngụ.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #399  
Old 06-11-2014, 06:13 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Từ phía trai phòng vang ra những âm thanh ồn ào huyên náo, đồng thời cũng có bóng người vào ra. Hai người nép mình vào bóng tối tránh để phát hiện và bước thật nhẹ lần ra sau hè. Nhìn quanh không thấy ai, hai người liền phi thân lên mái ngói lần đến nơi bọn người đang ăn uống, giở ngói nhìn xuống. Phía dưới là một gian phòng rộng rãi, ở đầu trong là một sập cao giải chiếu hoa, trên sập có bốn người đang quây quần quanh một mâm cỗ thịnh soạn ê hề gồm rất nhiều món. Hai người ăn vận theo lối đạo sĩ, tóc búi, đạo bào vàng có thêu hình bát quái. Hai người kia là hai đầu đà to béo, mắt lồi, râu chổi, tóc xoã ngang lưng, một tên đội vòng vàng có hình con rắn, tên kia đội vòng bạc cũng có hình rắn. Cả hai tên đều phạch áo hở ra cái bụng bự, ngực xăm hình một con rắn to đang ngóc đầu giương nanh rất dữ tợn. Hai sập dài đặt song song phía gần cửa mỗi sập năm đứa, trong đó có hai tên nhìn mặt giống y hai gã kiệu phu mà gia nhân nhà quan Tham Hiệp đã diễn tả.

Tên đầu đà đội vòng bạc cầm chén rượu nốc hết vào miệng, chùi mép, khà một tiếng rồi cười ha hả nói:
_ Không ngờ hai sư huynh ở đây sống phong lưu thế, chỉ thiếu mỹ nữ nữa là thành chốn bồng lai rồi!

Đạo sĩ mặt dài, người cao gầy, cười đáp:
_ Mỹ nữ không thiếu. Biết hai sư đệ đến thăm nên đã chuẩn bị sẵn rồi!

Rồi lão quay sang bọn chiếu dưới truyền lệnh:
_ Hai thằng Lục và Ráo qua bên gò mang hai con bé ở Xuân Phong ca quán mới tóm hồi chiều về đây!

Hai gã kiệu phu giả dạ lớn rồi đứng dậy ra cửa. Đạo sĩ mặt tròn nói:
_ Hai ả này là đệ nhất cầm ca ở Long Thành, tài nghệ vô đối mà nhan sắc tuyệt vời, chốc nữa hai sư đệ sẽ được thưởng thức, hễ vừa ý thì cứ việc bắt chúng hầu hạ đêm nay cho thoả thích. Nghe nói chúng còn là khuê nữ đấy!

Hai tên đầu đà xua tay:
_ Hai người là chủ, lại là sư huynh, chúng đệ đâu dám vô phép thế?

Đao sĩ mặt dài đáp:
_ Không sao, hàng ngày ở đây chúng ta đã hưởng thụ biết bao mỹ nữ rồi, hôm nay nhường cho hai sư đệ một phen.

Đầu đà đội vòng vàng hỏi:
_ Bọn đào nương chắc là rành chuyện ấy lắm nhỉ? Vành ngoài bảy chữ vành trong tám nghề đấy!
_ Không chắc đâu. Đám đào nương Xuân Phong ca quán dường như giới luật nghiêm nhặt lắm, chúng không phải là kỹ nữ bán thân như những nơi khác.

Đạo sĩ mặt tròn nói:
_ Ả nào chẳng tham tiền, cứ thảy cho chúng mấy nén bạc thì bằng lòng ngay! Không thì cùng lắm tôi cho ít xuân dược vào nuớc của chúng, uống vào sẽ thành hổ cái cả!

Đầu đà đội vòng bạc cười nham nhở:
_ Không cần sư huynh ra tay, ả nào càng chống cự đệ càng hứng thú đấy!


Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #400  
Old 06-11-2014, 06:15 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Nghe bọn chúng trò chuyện, hai người đoán biết hai đạo sĩ kia là Mai Gầm và Mai Hoa, còn hai tên đầu đà là sư đệ chúng vừa mới ghé thăm hôm nay. Mười tên đệ tử ắt là mười trong số Thập Nhị Đồng tử, còn hai tên đi vắng, có thể đang ở nơi giam Ngọc Thanh và Ngọc Cầm. Hai đạo sĩ mở tiệc đãi đằng sư đệ và bắt hai nàng đào nương về cho chúng giải trí. Lý Thuỷ Bình tức giận nói:
_ Không ngờ đám đạo sĩ ở đây là bọn quỷ sứ đội lốt tu hành, bất trì giới luật, đã ăn thịt uống rượu còn bắt con gái về cưỡng dâm, biến đền thờ thành chốn ăn chơi sa đoạ!

Mạc Quân Tử bảo:
_ Giờ chúng ta không có thời gian đối phó với bọn chúng. Cần theo dõi hai tên Lục và Ráo qua nơi giam giữ hai nàng để giải thoát họ trước đã.

Nói xong chàng phi người nhảy xuống sân và dựa vào bóng tối lẻn dò theo bước chân hai tên đồng tử. Thuỷ Bình cũng vội vã chạy theo sau. Hai tên đồng từ không biết là có người theo dõi nên vẫn thản nhiên bước đi theo con đường đất thẳng đến hồ Trúc Bạch, chúng xuống một cái bến nhỏ có cột một chiếc thuyền con. Mạc Quân Tử thì thầm bên tai nàng:
_ Nếu mình theo chúng bây giờ sẽ bị lộ ngay, chúng sẽ báo động đồng bọn đề phòng, mà mình cũng không biết hai nàng bị giam giữ nơi nào mà cứu. Chi bằng cứ chờ nơi đây thể nào chúng cũng mang hai nàng về bến này, sau đấy chúng ta ra tạy diệt gọn rồi lẳng lặng đưa hai nàng về nhà, trời không biết đất không hay, cho bọn gian trong đạo quán một phen bở vía!

Thuỷ Bình gật đầu. Hai người nhìn hai gã đồng tử bơi thuyền ra cái gò nhỏ phía bắc hồ Trúc Bạch. Gò này có tên là gò Cẩu Nhi, trên có xây dựng một đền tên gọi là đền Thuỷ Trung Tiên. Đền thờ Mẫu Thoải, tên chữ là Thuỷ Cung Thánh Mẫu, tức thần cá, nên đền còn gọi là đền Cá. Trước đền có tượng con chó đá, do đấy nhiều người gọi nhầm là đền thờ Cẩu Nhi và dựng ra truyền thuyết về con chó trắng mang thai vượt sông trên núi Khán sinh con trước khi vua Lý Thái Tổ dời đô ra Thăng Long, sau Cẩu Mẫu và Cẩu Nhi đều hoá, được vua cho dựng miếu thờ. Một chốc thấy chiếc thuyền bơi về, trên thuyền ngồi bốn người, ngoài hai tên đồng tử có thêm hai thiếu nữ. Hai nàng đều bị bịt vải che mắt, tay trói ra phía sau. Hai gã đồng tử chống sào, gác chèo nhảy xuống bến bảo hai nàng lên. Hai nàng còn đang dùng dằng thì một tên cười khành khạch nói:
_ Mỹ nhân không muốn lên thì ta bế lên nhé?

Hai nàng hoảng hốt nói:
_ Không được đụng vào người ta, để chúng ta tự đi!

Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình theo đúng kế hoạch, nấp sau bụi cây rậm, chờ hai gã đồng tử áp giải hai nàng lên bờ đi ngang thì đồng loạt ra tay. Hai gã bất ngờ chưa kịp phản ứng đã bị điểm huyệt ngã lăn bất tỉnh. Hai cô gái sợ hãi toan rú lên thì không hẹn mà nên Quân Tử và Thuỷ Bình đồng loạt đưa tay bịt miệng hai nàng. Mạc Quân Tử nói nhỏ:
_ Đừng sợ! Chúng tôi đến cứu hai cô nương đây!

Chàng tháo khăn bịt mắt và cời trói cho Ngọc Thanh còn Thuỷ Bình cũng làm vậy với Ngọc Cầm. Hai nàng ôm chầm lấy hai người oà khóc. Mạc Quân Tử vẫn thản nhiên vỗ về an ủi Ngọc Thanh trong khi Thuỷ Bình tỏ vẻ luống cuống không biết làm thế nào. Qua cơn xúc động hai nàng chợt nhận ra thái độ thất thố của mình nên vội vàng lùi ra sau một bước, mặt mày đỏ ửng. Mạc Quân Tử kéo hai gã đồng tử giấu vào bụi rồi quay sang bảo mọi người:
_ Chúng ta đi nhanh thôi kẻo chậm bọn đạo sĩ Trấn Vũ quán phát hiện thì lại mất công rầy rà.

Hai nàng đi trên đường đất gồ ghề có vẻ khó khăn. Chợt thấy Ngọc Thanh kêu khẽ một tiếng “oái” rồi khuỵu chân xuống. Mạc Quân Tử đỡ nàng dậy nhưng nàng không đứng lên được. Nàng nói:
_ Chân em bị sái khớp rồi!

Mạc Quân Tử bảo:
_ Hay là cô nương cho phép tôi cõng đi vậy?

Ngọc Thanh ngượng ngùng nói:
_ Như thế … sao tiện?

Mạc Quân Tử đáp:
_ Ngộ biến phải tùng quyền! Chúng ta chẳng nên câu nệ tiểu tiết, thoát khỏi nơi này bây giờ quan trọng hơn!

Chàng nghiêng người ghé vai chờ đợi. Cực chẳng đã, Ngọc Thanh đành quàng tay qua vai chàng. Mạc Quân Tử nâng nàng lên một cách nhẹ nhàng như mang một đứa trẻ. Tuy có thêm một sức nặng trên lưng bước chân chàng không hề chậm lại. Lý Thuỷ Bình hơi ấm ức khó chịu. Nàng kéo Ngọc Cầm rảo bước theo sau nhưng cô đào không thể đi nhanh được. Thấy vậy nàng bảo Ngọc Cầm:
_ Thôi để tôi cõng cô luôn đi!

Đến phiên Ngọc Cầm đỏ mặt, nhưng nàng không còn cách nào khác. Thế là Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình mỗi người cõng một nàng trên lưng, thi triển khinh công thượng thừa nhắm hướng Xuân Phong ca quán chạy một mạch đến nơi.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 05:21 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.