Go Back   Vina Forums > Câu Lạc Bộ Giao Lưu > Góc Thành Viên > Gở Rối Tơ Lòng
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #51  
Old 09-01-2005, 02:29 PM
bexinhll bexinhll is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2005
Nơi Cư Ngụ: Ngan Nam Lim Tat
Bài gởi: 724
Send a message via ICQ to bexinhll
Wink

Trích:
Originally posted by phuongnga228@Jul 1 2005, 03:26 PM
dem nay ben khung cua so toi nhin mang dem nhin nhung vi sao lap lánh
long toi boi hoi xuc dong canh vat that u buon nhu tam su cua toi
toi buon gi day nho gi day khi anh da ngut ngan xa that la xa tim toi tan vỏ tinh toi da chet con anh thi mai vui ben tinh moi co khi nao anh chot nghi den toi khong
buon that buon nho that nho nhung nho ai day khi nguoi co nho toi dau ?
cali la noi nho thuong tinh toi tan vo
le trao dem khuya hoi nguoi co nho toi khong
con toi van nho hoai mong mot nguoi
tu nay thoi het that roi het thuong het nho het cho doi ai
[snapback]78595[/snapback]

PN vẫn còn tâm sự à :(


__________________







Bie^'t bao gio*` anh mo*'i hie^?u ti`nh em .[/b][/i]
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #52  
Old 11-12-2005, 07:23 AM
tung bach tung bach is offline
Junior Member
 
Tham gia ngày: Nov 2005
Bài gởi: 5
Default

Tui cung da tung co 1 tinh yeu voi tui thi man nguyen con voi co ay thi chac chi co co ay moi biet .Toi yeu co ay lam .Co lan tui vao nick va nhan dc 1 bai tho nhung tui ko nhớ het dc.Bai thơ thế này .
Có bao giờ anh di bên người khác
Anh chạnh lòng 1 chút nghĩ dến em
Em bật khóc khi thấy mình thua thiệt
Vòng tay này ko giữ duọc anh yeu!
Toi dổi lại cach xưng hô .Tự nhien tim toi nhói len 1 cái . Toi thich cai cam giac nay lam .Có bao giò co ay di ben nguoi khac co ay nghi den toi ko nhi? Cuoi cung cũng chi la tinh don phuong .Toi ko trách co ay va toi da cam on co ay vi co ay da cho toi biet the nao la yeu mac du tinh yeu ko dc trọn vẹn .Dc di ben co ay voi toi la hanh phuc lam rồi .
CÓ LẼ VI TUI THICH YÊU NHU VAY!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #53  
Old 03-09-2006, 04:21 AM
ThNhung's Avatar
ThNhung ThNhung is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 712
Default

Chuyện người thương binh trở về</span>


Đây là một câu chuyện thật đau lòng xẩy ra trong cuộc chiến tranh Việt Nam.

<span style="color:#003300">Chuyện kể về một người lính trẻ Hoa Kỳ trở về nhà sau khi tham chiến tại Việt Nam. Từ thành phố San Francisco người lính trẻ gọi điện thoại về nhà cha mẹ. "Cha mẹ Ơi, con đang trở về nhà, nhưng con có một điều xin cha mẹ. Con có đem theo một người bạn thân." "Được", cha mẹ người lính trẻ trả lời bên kia đầu giây điện thoại, "Cha mẹ thích nó đi cùng con về đây và muốn được gặp nó." "Nhưng có một điều con muốn thưa với cha mẹ," người con nói tiếp, "bạn con bị thương tích trầm trọng trong lúc giao chiến. Nó dẫm phải mìn, mất một cánh tay và một cẳng chân. Nó không có nơi nào để ở, và con muốn nó về ở chung với gia đình ta." "Con ơi! cha mẹ rất tiếc khi nghe điều đó. Chúng ta có thể giúp nó tìm một nơi nào đó cho nó ở." "Không, con muốn nó về ở với con, với gia đình ta." "Con," người cha nói, con không biết con đang nói cái gì. Một người tàn tật sống với gia đình chúng ta, sẽ trở thành gánh nặng cho gia đình. Chúng ta có một đời sống riêng, và chúng ta không thể để việc đó ảnh hưởng đến đời sống chúng ta. Cha mẹ nghĩ rằng con nên về nhà và quên đi người bạn này. Bạn của con sẽ có thể tự tìm cuộc sống cho chính nó." Nghe đến đây người con chết lặng người, không thể nào nói thêm được điều gì nữa và cúp máy điện thoại. Người cha không còn nghe thấy gì nữa.

Vài ngày sau đó, cha mẹ người lính trẻ nhận được điện thoại từ sở cảnh sát San Francisco báo tin người con của họ đã chết sau khi rơi từ trên lầu một cao ốc. Cảnh sát tin là nạn nhân đã tự tử. Cha mẹ người con đau khổ đáp máy bay đến San Fransisco, vào thẳng nhà quàng thành phố nhận diện xác con. Họ xác nhận nạn nhân chính là đứa con trai yêu quý của họ, mà họ mới nói chuyện với nó vài ngày trước đây. Nhưng đau đớn thay, họ đã khám phá ra một điều mà họ đã không biết, đứa con trai của họ chỉ có một chân và một cánh tay!!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #54  
Old 03-17-2006, 10:06 AM
ThNhung's Avatar
ThNhung ThNhung is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 712
Default

tờ giấy trắng </span>

<span style="color:#000099">Có một lần, tại một trường trung học, ngài hiệu trưởng đến gặp các em học sinh để nói chuyện. Trong khi nói, ông giơ lên cho các em thấy một tờ giấy trắng, trên đó có một chấm tròn đen ở một góc nhỏ, và hỏi:

- Các em có thấy đây là gì không?

Tức thì cả hội trường vang lên:

- Đó là một dấu chấm.

Ngài hiệu trưởng hỏi lại:

- Thế không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng cả ư?
Và ngài kết luận:

- Thế đấy, con người luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt, mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại. Khi phải đánh giá một sự việc, hay là một con người, thầy mong các em sẽ chú ý đến tờ giấy trắng nhiều hơn là những vết bẩn có trên nó.

:)
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #55  
Old 04-30-2006, 02:13 AM
Old_captain's Avatar
Old_captain Old_captain is offline
BOL khù khờ
 
Tham gia ngày: Jul 2005
Bài gởi: 2,830
Default

CHuyện hay lắm TN à, thanks for sharing
__________________
Xa người tê tái cả cõi lòng
Biết người còn nhớ đến tôi không
Tôi thì vạn kiếp lưu trong mộng
Cát bụi đâu là chốn mênh mông


@};-

_____________________________________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #56  
Old 04-30-2006, 05:05 AM
ThNhung's Avatar
ThNhung ThNhung is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 712
Default

Bơ Gạo

Tại một xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại rằng hoàng tử của đất nước sẽ đến thăm làng. Những người luôn được coi là dân đen, tầng lớp thấp trong làng đều vui mừng, vì họ tưởng như ngôi làng này đã bị lãng quên rồi.

Dân đen làm huyên náo hằng ngày kể từ khi họ nghe tin đó.Nhưng không có ai vui mừng và "kích động" bằng một người ăn xin trong làng. Vì không biết ngày hoàng tử đến, nên ngày nào ông cũng ngồi bên vệ đường, hy vọng hoàng tử sẽ cho ông ta nhiều tiền, ít nhất là để mua gạo đủ ăn.

Thực ra, người ăn xin có hai cái bơ sắt. Một cái để đựng tiền xin được, và một cái để đựng ít gạo của ông ta. Hằng ngày, người ăn xin vẫn ăn mặc rách rưới, tả tơi với hai cái ống bơ ngồi đó.

Và cuối cùng, không uổng công mong đợi, hoàng tử đã đến và đi vào làng. Khi thấy hoàng tử đi qua, người ăn xin vội chìa tay ra kêu lên:

- Xin bố thí cho kẻ hèn này!

- Hãy cho tôi bơ gạo của ông - Đó là những lời duy nhất hoàng tử nói.

Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người giàu có nhất đất nước lại đi xin bơ gạo của một người ăn xin. Người ăn xin định từ chối, nhưng rồi sau khi xem xét lại, ông đổ bớt gạo ra khỏi bơ, chỉ đưa cho hoàng tử nửa bơ gạo. Hoàng tử đổ gạo vào túi mình, rồi cho tay vào túi và lấy ra một nắm vàng, bỏ vào đúng nửa bơ, bằng với số gạo mà hoàng tử nhận được, rồi lại đưa cho người ăn xin. Hoàng tử không bao giờ quay lại, còn người ăn xin thì suốt cuộc đời cứ băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta đưa cho hoàng tử cả bơ gạo.



--------------------------------------------------------------------------------
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #57  
Old 07-11-2006, 04:15 PM
Old_captain's Avatar
Old_captain Old_captain is offline
BOL khù khờ
 
Tham gia ngày: Jul 2005
Bài gởi: 2,830
Thumbs up

<div class='quotetop'>(ThNhung @ Apr 29 2006, 11:05 PM) [snapback]98631[/snapback]</div>
Trích:
Bơ Gạo

Tại một xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại rằng hoàng tử của đất nước sẽ đến thăm làng. Những người luôn được coi là dân đen, tầng lớp thấp trong làng đều vui mừng, vì họ tưởng như ngôi làng này đã bị lãng quên rồi.

Dân đen làm huyên náo hằng ngày kể từ khi họ nghe tin đó.Nhưng không có ai vui mừng và "kích động" bằng một người ăn xin trong làng. Vì không biết ngày hoàng tử đến, nên ngày nào ông cũng ngồi bên vệ đường, hy vọng hoàng tử sẽ cho ông ta nhiều tiền, ít nhất là để mua gạo đủ ăn.

Thực ra, người ăn xin có hai cái bơ sắt. Một cái để đựng tiền xin được, và một cái để đựng ít gạo của ông ta. Hằng ngày, người ăn xin vẫn ăn mặc rách rưới, tả tơi với hai cái ống bơ ngồi đó.

Và cuối cùng, không uổng công mong đợi, hoàng tử đã đến và đi vào làng. Khi thấy hoàng tử đi qua, người ăn xin vội chìa tay ra kêu lên:

- Xin bố thí cho kẻ hèn này!

- Hãy cho tôi bơ gạo của ông - Đó là những lời duy nhất hoàng tử nói.

Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người giàu có nhất đất nước lại đi xin bơ gạo của một người ăn xin. Người ăn xin định từ chối, nhưng rồi sau khi xem xét lại, ông đổ bớt gạo ra khỏi bơ, chỉ đưa cho hoàng tử nửa bơ gạo. Hoàng tử đổ gạo vào túi mình, rồi cho tay vào túi và lấy ra một nắm vàng, bỏ vào đúng nửa bơ, bằng với số gạo mà hoàng tử nhận được, rồi lại đưa cho người ăn xin. Hoàng tử không bao giờ quay lại, còn người ăn xin thì suốt cuộc đời cứ băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta đưa cho hoàng tử cả bơ gạo.
--------------------------------------------------------------------------------
[/b]
Cho và nhận phải trong chừng mực ... nếu ................ không ...............tốt :(
__________________
Xa người tê tái cả cõi lòng
Biết người còn nhớ đến tôi không
Tôi thì vạn kiếp lưu trong mộng
Cát bụi đâu là chốn mênh mông


@};-

_____________________________________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #58  
Old 08-23-2006, 06:59 PM
egeo's Avatar
egeo egeo is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Nơi Cư Ngụ: lo` ruou.
Bài gởi: 2,098
Send a message via ICQ to egeo Send a message via Yahoo to egeo
Default

Chào cả nhà ... lâu quá ko về thăm nhà ... hôm nay rãnh thời gian được chút nên egeo vào thấy nhà cửa vẩn như xưa ... vui quá hihih

KHÔNG BIẾT VIẾT GÌ THÔI VIẾT LẠI 1 BÀI MÀ ĐÃ VIẾT RỒI

giấc mơ cuộc đời

Con đường củ nơi chúng mình đả đi bên nhau suốt bao mùa hè . KỈ niệm vẩn còn hằng in đâu đó những dấu chân quen thuộc , nhũng cái nắm tay vụng về và nhũng nụ cười và cả những giọt nước măt chia ly.Tất cả như vừa xảy ra ngày hôm qua, em đả đến trong veo như giọt nắng hội ngọ giửa tâm hồn anh đơn sơ giản dzị.

Ngày đó anh không còn là trẻ con, nhưng chua đủ can đảm dể làm người lớn. T/Y bắt đầu từ con số 0 vô nghĩa khi trở về củng thế và chúng mình đả chia tay .Vì em không tìm ra lời giải đáp cho bài toán ẩn số của mình. Những tưởng sẻ di bên nhau trọn ven con đường hạnh phúc nhưng nào ai lý giải được tình yêu dù có xây đắp bao nhiêu đi chăng nửa rốt cuộc củng vụng vở củng chia ly

Khoảnh khắc và thời gian cứ vùn vụt trôi qua...anh đang sống giữa 2 bờ nổi nhớ , 1 cho em và 1 cho niềm yêu dấu đả qua, biết không thể nào giấu được sự thật nhưng anh vẩn lặng yên để cố quên đi cố tìm cho mình 1 chút bình yên trong quá khứ,
Khi xa nhau anh mới thấy niềm đau là có thật nhưng chẳng còn gì ngoài nuối tiếc và 1 mình anh đang lẻ loi gáp nhặt những yêu thương còn sót lại

Anh biết chảng dể dàng gì quên được tháng ngày qua nhưng củng không thể sống hoài với kỉ niệm, anh sẻ ngoảnh mặtt đi và khóc cho kỉ niệm cho thuỡ ban đầu nằm trong kí ức nguyên sơ muốn nói lên điều ggì đó để em hiểu anh nhưng rồi không thể củng vì thế mà em đã rời xa khỏi cuộc đời anh mãi mãi
Ai củng có 1 tình yêu đầu tiên và anh củng vậy, chia tay em chia tay tình đầu mong tất cả cứ trôi qua nhẹ nhàng như 1 giấc mơ...... giấc mơ của cuôc đời...

egeo


__________________

Hãy cười để liều lĩnh chấp nhận mình như một... người ngớ ngẩn. Hãy khóc để liều lĩnh chấp nhận mình như một người đa cảm. Hãy đến với người khác để liều lĩnh đón nhận sự mắc míu. Hãy phơi bày những cảm xúc để chấp nhận con người thật của chính mình. Hãy định đặt những ước mơ trước vầng mây để liều lĩnh đón nhận lời giễu cợt. Hãy yêu - bởi biết đâu không có tình yêu như thế trở lại lần thứ hai... Hãy dũng cảm đối mặt với những khó khăn và rồi liều lĩnh chấp nhận rủi ro.Nhưng những sự liều lĩnh ấy phải cần có bởi vì mối nguy hiểm nhất trong cuộc đời chính là không có sự liều lĩnh. Nếu ai không liều lĩnh, sẽ không có gì, không làm được gì và không là gì cả!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #59  
Old 08-23-2006, 10:45 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Welcome back Gèo kưng, khoẻ hông dzạ ?
Lâu quá mới thấy Gèo dzìa nhà, cái bàn cái ghế, cái tách trà nguội hết trọi rồi . Chờ chút Lỳ nấu bưng ra cho Gèo miếng trà nóng thơm phức nhen :lol:
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #60  
Old 08-29-2006, 03:36 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

<div class='quotetop'>(ThNhung @ Apr 29 2006, 11:05 PM) [snapback]98631[/snapback]</div>
Trích:
Bơ Gạo</span>

Tại một xa xôi hẻo lánh, có nhiều lời đồn đại rằng hoàng tử của đất nước sẽ đến thăm làng. Những người luôn được coi là dân đen, tầng lớp thấp trong làng đều vui mừng, vì họ tưởng như ngôi làng này đã bị lãng quên rồi.

Dân đen làm huyên náo hằng ngày kể từ khi họ nghe tin đó.Nhưng không có ai vui mừng và "kích động" bằng một người ăn xin trong làng. Vì không biết ngày hoàng tử đến, nên ngày nào ông cũng ngồi bên vệ đường, hy vọng hoàng tử sẽ cho ông ta nhiều tiền, ít nhất là để mua gạo đủ ăn.

Thực ra, người ăn xin có hai cái bơ sắt. Một cái để đựng tiền xin được, và một cái để đựng ít gạo của ông ta. Hằng ngày, người ăn xin vẫn ăn mặc rách rưới, tả tơi với hai cái ống bơ ngồi đó.

Và cuối cùng, không uổng công mong đợi, hoàng tử đã đến và đi vào làng. Khi thấy hoàng tử đi qua, người ăn xin vội chìa tay ra kêu lên:

- Xin bố thí cho kẻ hèn này!

- Hãy cho tôi bơ gạo của ông - Đó là những lời duy nhất hoàng tử nói.

Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người giàu có nhất đất nước lại đi xin bơ gạo của một người ăn xin. Người ăn xin định từ chối, nhưng rồi sau khi xem xét lại, ông đổ bớt gạo ra khỏi bơ, chỉ đưa cho hoàng tử nửa bơ gạo. Hoàng tử đổ gạo vào túi mình, rồi cho tay vào túi và lấy ra một nắm vàng, bỏ vào đúng nửa bơ, bằng với số gạo mà hoàng tử nhận được, rồi lại đưa cho người ăn xin. Hoàng tử không bao giờ quay lại, còn người ăn xin thì suốt cuộc đời cứ băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta đưa cho hoàng tử cả bơ gạo.
--------------------------------------------------------------------------------
[/b]


<span style="color:#6600CC">Cho người ta mà còn tiếc chưa dám cho hết lòng thì khó mong nhận lại được trọn vẹn! Cũng giống như tình yêu thôi!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 04:13 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.