Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 07-26-2009, 12:59 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default Truyện dã sử võ hiệp _ Ái Hoa

Cột đồng chưa xanh

Đồng trụ chí kim đài vị lục
Đằng giang tự cổ huyết do hồng

Thị trấn Sơn Tây một buổi trưa hè oi ả, trên con đường đất đỏ nườm nượp khách qua lại, thỉnh thoảng có vài kỵ mã phi ngưa vụt ngang, để lại những đám bụi bốc mù trời. Đàng xa xa, một chàng thanh niên tuổi chừng mười chín, hai mươi, áo quần lam lũ, đầu đội nón tơi, chân đi giày vải sờn rách, tay xách giỏ đồ nặng, nhẹ nhàng bước ra từ phía ngôi chợ nhộn nhịp đông người. Mắt thờ ơ nhìn lướt qua đám công tử văn nhân đang xúm xít bu quanh cổng một toà trang viên lớn, chàng lưỡng lự dừng một chút rồi tiếp tục bước đi như không có việc gì xảy ra. Một bàn tay nắm vai chàng kéo lại:
_ Long Vân, mày không muốn trổ tài kinh văn mại phú chinh phục mỹ nhân sao?

Chàng thanh niên ngoảnh lại xem. Đó là một gã bé lùn mập mạp, da mặt búng ra sữa, mặc áo đoạn hoa hoè màu đỏ, nhìn qua cũng biết tay công tử nhà giàu được nuông chìu từ tấm bé. Một gã khác mặc áo gấm xanh, người gầy nhom, cao lỏng khỏng, má hóp sâu, mắt lươn hấp háy, khẽ nhếch cặp môi thâm xì vì thuốc trả lời giọng khinh ngạo:
_ Đũa mốc bao giờ chòi được mâm son, Trần huynh khéo lo thì thôi!

Long Vân hỏi:
_ Chuyện gì thế thưa nhị vị công tử?
_ Mày không biết thật à? Dương viên ngoại tổ chức thi văn thơ có mời hai vị tiên sinh họ Lưu và họ Đặng làm giám khảo. Giải nhất là 10 lượng bạc cùng sách vở bút mực đủ dùng cho hàng năm ấy.

Gã họ Trần tiếp lời:
_ Giải thưởng Lê huynh nói chỉ là phụ. Cái chính là người thắng giải sẽ lọt vào mắt xanh của Dương tiểu thư, con gái Dương viên ngoại. Tiểu thư không những xinh đẹp tuyệt trần mà tài văn chương cũng hiếm người bì kịp.
_ Nghe nói tiểu thư còn là cháu ruột của quan huyện mới đến trấn nhậm hay sao đấy.

Long Vân mỉm cười:
_ À ra thế! Nhưng mà giải này bao giờ mới đến lượt tôi? Bao nhiêu là các vị quyền quý giàu sang, tài cao học rộng, mình có mơ cũng vô ích. Xin chào nhị vị công tử ở lại thi thố tài năng, chúc nhị vị may mắn nhé!

Chắp tay chào hai gã xong, chàng trai bước thẳng một mạch về nhà.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 07-27-2009, 08:46 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Chiều dần buông, vầng thái dương chênh chếch gác về non Tây, đã mất đi vẻ chói rực ban ngày. Tiếng trống báo hiệu dứt giờ nộp quyển vang lên từng tràng, cổng Dương gia trang từ từ đóng lại, những anh chàng thư sinh bê trễ chen lấn tới cố dúi đại mấy tập sách dày vào tay gã gia nhân đang la hét xô đẩy bọn người đang còn gắng níu kéo vận may của mình một cách vô vọng. Khi hai cánh cửa gỗ lim dày nặng nề khép kín, ngăn cách toà trang viên tráng lệ bên trong với đám đông hổ lốn ồn ào bên ngoài, mọi người lục tục kéo ra về, tiếng bàn tán xôn xao vẳng lại xa dần.

Trong hoa viên thoang thoảng mùi hương thơm dịu, ngồi quanh chiếc bàn gụ chạm trổ hoa mỹ là năm người gồm có hai vị giám khảo Lưu, Đặng tiên sinh, Dương viên ngoại, Dương tiểu thư và quan tri huyện, cậu của nàng. Hai vị tiên sinh đang chấm bài, thỉnh thoảng lại xướng lên những câu thơ khéo, đoạn văn hay, gật gù trao đổi cùng nhau. Quan huyện và viên ngoại cũng tham gia bàn bạc, tấm tắc khen tài người này đáng đỗ cử nhân, sức kẻ kia vào hàng tiến sĩ ... . Nhưng Dương tiểu thư vẫn một mực im lặng, hoa dung thoáng lộ nét buồn bực, sắc diện càng lúc càng thêm khó coi. Viên ngoại cũng không vui. Quan huyện tỏ ra ái ngại. Lưu tiên sinh khuyên giải:
_ Viên ngoại và Tiểu thư chớ lo âu thái quá. Chẳng lẽ cả huyện này không có một tay bút tài danh đáng cho ngài chọn mặt gởi vàng hay sao?

Đặng tiên sinh mỉm cười:
_ Trong huyện này thì có đấy. Tôi cố ý trông đợi mãi mà không thấy quyển nào đề tên anh ta. Hẳn là rồng vàng chẳng để người ta xem đuôi, nhân tài ít khi chịu
dễ dàng lộ diện.

Mọi người đồng thanh hỏi:
_ Ai, ai thế, thưa tiên sinh?

Đặng tiên sinh chưa vội trả lời. Ông chậm rãi nâng tách trà lên miệng, chiêu một hơi, khà một tiếng rồi đủng đỉnh đặt tách xuống bàn, nhìn vào những cặp mắt mở to đang dò hỏi có vẻ nghi ngờ rồi thủng thẳng đáp từng tiếng một:
_ Đào Long Vân!

Quan huyện ngơ ngác nhìn Lưu tiên sinh, thấy ông cũng đang nhìn lại mình:
_ Đào Long Vân là tên nào đấy nhỉ?

Một tên lính lệ đang đứng hầu cung kính vòng tay thưa:
_ Dạ bẩm quan, ở thôn Đoài có đứa ở trong nhà của ông Đồ Cam cùng tên như thế, tiểu nhân chẳng rõ có phải là y hay chăng?

Viên ngoại bĩu môi:
_ Thứ tôi đòi mà chữ nghĩa bao nhiêu. Khéo là sự trùng danh trùng tính thế thôi!

Đặng tiên sinh lắc đầu:
_ Viên ngoại lầm rồi. Khi trước tôi hay đến chơi nhà cụ Đồ gặp y, ban đầu cũng chẳng mấy để ý. Sau cụ Đồ cho tôi xem một tập văn, đọc qua thấy ngôn ngữ thanh tao, chí khí hào hùng, ý tưởng cao thâm, lời câu trác tuyệt. Hỏi ra mới biết là của y, tôi bèn luận đàm thơ văn kinh sử, thảy thảy y đều thông làu. Quả thực là danh xuất thiếu niên, bậc kỳ tài hiếm có ngày nay đấy!

Nghe Đặng tiên sinh ca ngợi gã họ Đào, Lưu tiên sinh cũng gật gù ra vẻ tán đồng:
_ Thầy nào trò nấy, người ở nhà cụ Đồ Cam hẳn không phải tầm thường!

Quan huyện nói:
_ Bảo y đến ngay đây thử vài câu là rõ ngay
đá vàng chứ gì?

Dương tiểu thư can ngăn:
_ Thôi cậu ạ, người ta không muốn mà mình bắt ép, lại mang tiếng với bàn dân trong huyện ấy!

Nguyên tiểu thư rất tự phụ mình là người vừa thông minh vừa có nhan sắc, dẫu không chim sa cá lặn thì cũng rạng rỡ như hoa mai, thanh khiết tựa trăng rằm. Kỳ thi văn thơ này của Dương viên ngoại đứng ra tổ chức, mục đích bên trong là kén rể đông sàng cho con gái, tất cả văn nhân tài tử trong huyện và các nơi lân cận vào độ tuổi thanh niên chưa vợ, hễ có chút vốn liếng học thức đều mang đến cửa Dương trang rao bán, hầu mong được may mắn kề bên người đẹp thoả mộng bình sinh. Thế mà chỉ riêng tên Long Vân đáng ghét mặc dù tài cao xuất chúng như thế lại không màng đến khiến nàng đâm ra tự ái. Nàng bỏ về phòng riêng nằm nghỉ, trong bụng cảm thấy bứt rứt xốn xang, khó chịu vô cùng.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)





thay đổi nội dung bởi: AiHoa, 07-27-2009 lúc 01:41 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 07-27-2009, 01:36 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Thầy AH, cho em hỏi " toi đòi " là gì dzạ?
Sao vị công tử họ Đào đó " nhát gái " giống thầy dzạ? Chỉ thích 1 mình làm cái gì " nhất kiếm giữa vạn hoa " chớ hông chịu đi thách đấu há
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 07-27-2009, 01:45 PM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Thầy AH, cho em hỏi " toi đòi " là gì dzạ?
Sao vị công tử họ Đào đó " nhát gái " giống thầy dzạ? Chỉ thích 1 mình làm cái gì " nhất kiếm giữa vạn hoa " chớ hông chịu đi thách đấu há
"tôi đòi" là tôi muốn đòi á, chắc là đòi ngắt bông lưu ly dìa cắm vô bếp!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 07-27-2009, 01:48 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Làm em tưởng cắm vô cái đèn... xí chết đi được
Hông phá thầy AH nữa, lót dép ngồi chờ đọc tiếp
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Old 07-28-2009, 03:26 PM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Đêm đã khuya, mảnh trăng hạ tuần lên cao lơ lửng giữa bầu trời, toả chiếu những tia sáng nhạt len lỏi vào song cửa. Dương tiểu thư còn ngồi trầm ngâm bên án thư, bàn tay thon mềm cầm cây bút ngọc loay hoay chấm mãi trong nghiên mực. Lòng cô gái mười bảy đương xuân như có gì xáo trộn dữ dội, vừa tức tối vừa tò mò. Bất giác nàng viết lên mảnh giấy hoa tiên ba chữ Đào Long Vân, cái tên chết tiệt từ chiều tới giờ dường như cứ lẩn quẩn mãi không lúc nào chịu rời khỏi tâm trí của nàng. Chợt nàng giật thót mình khi nghe tiếng hỏi của con tỳ nữ phía sau:
_ Đào Long Vân, tiểu thư cũng quen biết anh ấy ư?

Tiểu thư đỏ mặt,
ráng trấn tĩnh để giấu vẻ sượng sùng, mặt làm bộ thản nhiên nói:
_ Không, chỉ bởi nghe hồi chiều Đặng tiên sinh hết lời khen ngợi gã họ Đào, nên ta tò mò muốn có cơ hội biết thử xem anh ta tài giỏi đến bậc nào mà thôi!

_ Anh ấy quả là tài lắm, thưa tiểu thư. Người ta nói chỉ có anh ấy mới đáng là truyền nhân chân chính của cụ Đồ Cam. Mà lại xốc vác nữa, mọi việc chợ búa, cơm nước, quét dọn, sắp xếp trong nhà cụ Đồ do anh ấy lo cả.

Con tỳ nữ tên là Thảo Hoa, năm nay mới mười lăm. Nó vẫn hay được sai đi chợ mua đồ kim chỉ nên gặp Long Vân nhiều lần lúc chàng ra chợ. Nó thường hay nói chuyện tiếp xúc với chàng. Trong khi thuật lại cho tiểu thư nghe, hai mắt nó sáng long lanh, má hồng lên rạng rỡ, tỏ ra rất là vui thích. Thấy nhiều người ái mộ Long Vân như thế, tiểu thư cũng thấy trong dạ mình một
thoáng chút bâng khuâng.

Được biết sáng nào có phiên chợ Long Vân cũng đi sớm, Dương tiểu thư bèn cải trang thành cô gái bán hàng, gánh một quang thúng hàng xén ngồi chờ bên vệ đường. Nhác thấy chàng từ xa tới Thảo Hoa ẩn vào bụi cây tránh mặt. Trên con đường cái quan, chàng trai đang lầm lũi bước, bỗng thấy người con gái gánh hàng ngang lộ, mỉm cười buông lời suồng sã:

_ Hỡi chàng mặt phấn môi son
Bến Tô thuyền buộc hay còn xổng chân
Sao đòi học thói gia nhân
Hà đông nép bóng Táo quân mãi hầu
Phí danh là bậc mày râu
Khom lưng dạ dạ cúi đầu vâng vâng
Chứng trên nhật nguyệt hai vầng
Thấy chàng ắt cũng bâng khuâng tủi giùm

Đào Long Vân biết là bị nàng chọc ghẹo liền trả lời:

_ Lòng còn bận nước cùng non
Chờ dâu Nam giản gót son chửa chồn
Mặc ai kẻ dại người khôn
Vẫy vùng cá vượt Vũ môn một đằng
Hiêu hiêu điếu Vị canh Sằn
Thuấn Nghiêu dễ rước Thang Văn khó cầu
Cô em nhà ở nơi đâu?
Tựa leo tùng bách? chực chầu đông miên?
Như mà ước định tiền duyên
Đá vàng buộc kết hoa tiên giao thề
Thấy người cốt cách phong huê
Lụa đào giữa chợ biết về tay ai?

Bị trêu nặng, Dương tiểu thư gay gắt mắng:

_ Chè rượu ương gàn dở tỉnh say
Dám trêu ghẹo nguyệt giữa ban ngày
Đuổi gà cũng tạm cho vừa sức
Bắt rắn e rằng phải đứt tay

Long Vân cười lớn ngoảnh mặt đi thẳng, chỉ nghe tiếng ngâm nga vẳng lại:

_ Say vì thương bạn cảnh linh đinh
Đối mặt soi gương tủi bóng hình
Quảng phủ Hằng Nga ôm gối chiếc
Ngân hà Chức Nữ đợi cầu linh
Phai hương nhạt phấn sầu cô lẻ
Nát ngọc tan
vàng khóc nhục vinh
Bến nước nào trong còn mải chọn
Tuổi xuân qua chóng lỡ duyên tình

Bóng chàng mờ dần trong màn sương lạnh, tiểu thư toé mắt giận dữ
nhìn theo. Ngẩn ngơ hồi lâu, nàng mới cùng Thảo Hoa về nhà. Cả gia trang còn say ngủ, không ai hay biết. Tiểu thư vội vã thay đổi xiêm y, lau rửa mặt mày rồi ngồi vào bàn trang điểm. Nàng với tay lấy chiếc gương soi và bắt đầu mơ màng ngắm nghía ....

Ái Hoa
(còn tiếp)









__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)





thay đổi nội dung bởi: AiHoa, 08-11-2009 lúc 10:23 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 07-29-2009, 09:20 PM
Trần Nguyễn's Avatar
Trần Nguyễn Trần Nguyễn is offline
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2008
Bài gởi: 33
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Cột đồng chưa xanh (tt)

[color=green][font=Verdana]

Được biết sáng nào có phiên chợ Long Vân cũng đi sớm, Dương tiểu thư bèn cải trang thành cô gái bán hàng, gánh một quang thúng hàng xén ngồi chờ bên vệ đường.

Ái Hoa
(còn tiếp)



Truyện hay thiệt á! Thanks Thầy, muahzzzzzzzzz

Ông Thầy ui! Tiểu thư đài các làm sao mừ gánh nổi một quang thúng hàng xén ?!...
__________________


À ơi múc ánh trăng vàng
Anh ru bé ngủ mộng tràn môi thơm
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 07-30-2009, 01:32 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi Trần Nguyễn View Post
Truyện hay thiệt á! Thanks Thầy, muahzzzzzzzzz

Ông Thầy ui! Tiểu thư đài các làm sao mừ gánh nổi một quang thúng hàng xén ?!...
Tiểu thư gánh không nổi thì chuyện sĩ gánh dùm á!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 07-30-2009, 06:31 AM
Trần Nguyễn's Avatar
Trần Nguyễn Trần Nguyễn is offline
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2008
Bài gởi: 33
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Tiểu thư gánh không nổi thì chuyện sĩ gánh dùm á!
Chòy! Chiện sĩ kể chiện có ý đồ hén!

Trong vắt trời mây nước một màu
Non Bồng cảnh tượng thật xinh sao
Đôi nàng tiên nữ hài sen dạo
Có phải ta mơ chốn động Đào
(Chuyện sĩ)


Trời xanh mây trắng gác chung màu
Liẽu biếc nghiêng mình đẹp dáng sao
Động Bích như dường in bóng Hạc
Sẩy chân ta lạc đến vườn Đào
qh


Ngày thu hoa lá toả muôn màu
Nắng chiếu xuyên cành vạn ánh sao
Nhược Thuỷ dòng trôi say dáng ngọc
Thẹn thùng bên ấy ửng môi đào
AH


Giấc mộng năm canh dệt sắc màu
An hoà sông núi toả ngàn sao
Hồ Cầm khảy điệu tình tang khúc
Bạc mệnh hồng nhan nhạt má đào

TN
__________________


À ơi múc ánh trăng vàng
Anh ru bé ngủ mộng tràn môi thơm
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 07-28-2009, 05:37 PM
quehuong quehuong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Apr 2006
Bài gởi: 523
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Cột đồng chưa xanh

Đàng xa xa, một chàng thanh niên tuổi chừng mười chín, hai mươi, áo quần lam lũ, đầu đội nón tơi, chân đi giày vải sờn rách, tay xách giỏ đồ nặng, nhẹ nhàng bước ra từ phía ngôi chợ nhộn nhịp đông người.
Ái Hoa
(còn tiếp)
chắc cái giỏ đó giấu bà tám tá há thầy, nên mới nặng dữ vậy á.... , truyện hay...thầy, lót guốc đọc tiếp....
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 05:38 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.