Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #221  
Old 11-21-2012, 07:04 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Người họ Phạm ôn tồn đáp:
_ Tả tướng quốc huý là Nguyên Hãn, vốn là dòng dõi Thượng tướng Thái sư Trần Quang Khải …

Vừa nghe nói đến đấy, chợt có một người hấp tấp ngắt lời:
_ Có phải là Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải, người đã lập chiến công vang dội trong cuộc kháng chiến chống quân Mông cổ của nhà Trần, phá tan hàng chục vạn quân của Thái tử Thát Hoan tại Bến Chương Dương và đi vào lịch sử với bài thơ “Tùng giá hồi kinh” không?

Lại có tiếng nhao nhao hỏi:
_ Bài thơ như thế nào?

Người kia hắng giọng ngâm liền:
_ Đoạt sáo Chương Dương độ
Cầm hồ Hàm Tử quan
Thái bình tu nỗ lực
Vạn cổ thử giang san

Trong phòng có tiếng trầm trồ khen ngợi:
_ Bài thơ thật khí khái hào hùng! Không ngờ một vũ tướng mà cũng có tài làm thơ nhỉ?
_ Chiêu Minh Vương là bậc văn vũ toàn tài mà lỵ!

Đợi tiếng ồn ào lắng xuống bớt, người họ Phạm mới trả lời:
_ Đúng thế, sau cuộc chiến thắng quân Mông cổ, triều đình luận công ban thường Chiêu Minh Vương được xếp vào hạng công thần bậc nhất. Cháu đời thứ 5 của ông huý là Nguyên Đán, chính là ông nội của Trần Tả tướng quốc, làm quan đến chức Tư đồ dưới ba triều Nghệ Tông, Duệ Tông và Phế Đế. Sau khi Trần Tư đồ mất, Hồ Quý Ly tiếm ngôi nhà Trần. Có tên Trần Khang vốn là gia nô của thổ hào Trần Tông trước bị trị tội vì theo quân Chiêm đánh Trần. Trần Khang trốn thoát qua Ai Lao theo đường Vân Nam chạy đến Yên Kinh, đổi tên là Trần Thiêm Bình, mạo xưng là con Trần Nghệ Tông, cầu viện hoàng đế nhà Minh giúp quân đánh Hồ. Minh Thành Tổ bèn sai Tổng binh Hoàng Trung hộ tống y về nước lập làm vua. Bị tướng Hồ Vấn đánh úp quân Minh thua to, lại bị Hồ Xạ và Trần Đĩnh chặn đường rút lui ở ải Chi Lăng nên Hoàng Trung phải giao nộp Thiêm Bình cho tướng nhà Hồ để được thả về nước. Sau đó vua Minh sai Trương Phụ và Mộc Thạnh mang 80 vạn quân dùng danh nghĩa “phù Trần diệt Hồ” sang đánh. Quân nhà Hồ hoang mang nên chống không nổi, một số tướng lãnh tử trận, còn lại thì hàng nhà Minh, trong số ấy có con của ngài Tư đồ là Trần Thúc Dao và tướng Trần Nhật Chiêu.
_ Ô, là dòng dõi danh tướng anh hùng chống giặc mà sao lại đầu hàng quân cướp nước vậy nhỉ?
_ Thì cũng bởi lực lượng quân Minh quá mạnh, lại lấy danh nghĩa “phù Trần”, nhà Hồ thiếu chính nghĩa, không được lòng dân. Trần Thúc Dao và Trần Nhật Chiêu hàng Minh vẫn được cho giữ đất Diễn Châu và Nghệ An. Khi Giản Định Đế con vua Trần Nghệ Tông được tôn lên ngôi chống quân Minh, các tướng cũ nhà Hồ như Đặng Tất và Nguyễn Cảnh Chân đến giúp. Quân Hậu Trần đã đánh một trận oanh liệt phá tan 10 vạn quân của Mộc Thạnh, giết được nhiều tướng sĩ địch. Trần Thúc Dao và Trần Nhật Chiêu cùng hơn 500 thuộc hạ bị Giản Định Đế tàn sát vì hai người không chịu đón rước ông ta.

Cả phòng ầm lên xôn xao:
_ Ông vua này lạm sát kinh thế, giết chủ tướng chẳng nói làm chi, đến thuộc hạ cũng tàn sát hết thì nhẫn tâm quá, không có đức độ của một vì quân vương!
_ Chẳng nhằm gì đâu, ông ta còn nghe lời xu nịnh giết cả Đặng Tất và Nguyễn Cảnh Chân, là hai cận thần đắc lực nhất đã giúp mình dựng nghiệp và chiến thắng quân Minh, khiến lực lượng nhà Hậu Trần trở thành yếu kém và cuộc kháng chiến chống Minh đi đến tan rã!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #222  
Old 11-21-2012, 07:06 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Lại nhiều tiếng thoá mạ ầm ĩ vang lên ra vẻ tức tối, rồi có người hỏi tiếp:
_ Thế Trần Tả tướng quốc thì sao?
_ Khi nhà Hồ mất, Trần Tả tướng quốc mới được 18 tuổi. Ngài chẳng làm quan cho quân Minh cũng chẳng theo cuộc kháng chiến của nhà Hậu Trần. Sau khi quân Minh xâm chiếm nuước ta, ngài thường gánh dầu đi bán khắp nơi. Mục đích của việc này là để kết giao và móc nối với những người có khả năng và ý định chống giặc. Nghe tin Bình Định Vương tức là Thái Tổ nhà Lê sau này phất cờ khởi nghĩa ở Lam Sơn, ngài cùng với Ức Trai tiên sinh tìm đến đầu quân và có nhiều đóng góp lớn lao trong sự nghiệp đánh thắng quân Minh xâm lược và lập thành nhà Hậu Lê. Trong trận chiến thành Xương Giang, quân của Bình Định Vương gồm các tướng Lê Sát, Lê Triện, Nguyễn Đình Lý, Lê Thụ, Lê Lãnh công thành suốt mấy tháng từ cuối năm Bính Ngọ đến tháng 9 năm Đinh Mùi đều không có kết quả. Được bổ sung và trở thành người chỉ huy các đợt công thành, ngài cho đào công sự từ các khu rừng lân cận, đào hầm ngầm từ ngoài vào trong thành giặc, rồi tiến hành nội công ngoại kích với sự phối hợp của đám quân đã lọt được vào nội thành giặc. Đêm hôm ấy, quân Lam Sơn bắc thang đánh vào và hạ được thành. Toàn bộ quân giặc trong thành đều tử thương, Đô chỉ huy Lý Nhậm và Phó đô chỉ huy Kim Dận đều tự tận. Trận đánh diễn ra trong vòng chưa đầy một canh giờ.

Mọi người reo lên:
_ Giỏi thật! Quả không hổ danh dòng dõi Chiêu Minh Vương!
_ Các nhà bình luận quân sự sau này đều đánh giá cao trận công thành Xương Giang và cho rằng về phương diện tấn công thành trì của quân Đại Việt nó chỉ đứng sau chiến công của Thái uý Lý Thường Kiệt hạ thành Ung Châu của nhà Tống hơn ba trăm năm trước đấy!

Lại nhiều tiếng xuýt xoa thán phục. Người họ Phạm kể tiếp:
_ Ngài cũng là người có sáng kiến dùng chim bồ câu để đưa tin tức, tạo ra một phương tiện truyền tin rất tiện lợi và có hiệu quả trong lực lượng nghĩa binh. Trong thời kỳ kháng chiến, ngài giữ chức Tư đồ, là chức quan cao cấp nhất trong hàng ngũ quan tướng dưới quyền Bình Định Vương. Sau chiến thắng Đông quan, ngài được phong Thái uý. Kháng chiến thành công và Lê Thái Tổ lên ngôi, ngài được gia phong Tả Tướng quốc, Bình chương quân quốc trọng sự, Khu mật Đại sứ, được cấp hơn một trăm mẫu ruộng. Chức Tướng quốc thì tương đương Tể tướng các triều đại khác còn Đại Sứ là cấp quan cao nhất của Khu mật viện. Tuy nhiên vốn là người không ham mê danh lợi, chỉ qua một năm ngài xin Thái Tổ cho về quê trí sĩ.

Có người lại nóng lòng hỏi:
_ Thế ngài lại bị giết vì tội gì?
_ Thì cũng do đám sàm thần dua nịnh, vốn biết Thái Tổ có ý nghi ngờ ngài vì ngài là người có tài cầm quân, lại thuộc dòng dõi nhà Trần nên có thể chiêu dụ những người còn lưu luyến thời đại huy hoàng của Trần Thánh Tông, Trần Nhân Tông ngày xưa. Chúng đặt điều sàm tấu cho vừa bụng vua để có cớ mà bắt tội ngài. Chính Thái uý Phạm Văn Xảo cũng là nạn nhân của bọn nịnh thần này.
_ Thế cơ ạ?
_ Đúng vậy, Phạm Thái uý là người mưu trí, góp phần không nhỏ trong cuộc chiến đấu chống quân Minh. Ở Tam Giang ngài đã phá tan tành hơn một vạn quân của Đô Ty Vương An Lão đến tiếp cứu Đông Quan và tiêu diệt mấy vạn quân Mộc Thạnh tại Lãnh Cầu, bắt cả ngàn quân giặc, thu được rất nhiều ngựa và vũ khí, khiến Mộc Thạnh cắm cổ chạy thoát thân về Tàu không dám quay đầu lại. Khi Thái Tổ lên ngôi, ngài được phong làm Thái uý, rồi Huyện Thượng Hầu, được xếp hàng thứ ba trong biển khắc tên các công thần, trở thành đại thần rất có trọng vọng trong triều. Ít lâu sau có người tố cáo ngài ngầm mưu phản, Lê Thái Tổ sai người bắt giết ngài và tịch thu gia sản. Người ta cho rằng nguyên nhân sâu xa dẫn tới cái chết của ngài là cuộc tranh chấp ngôi thái tử trong triều. Phạm Thái uý và Trần Tả tướng quốc ủng hộ con trưởng của Thái Tổ là Quận Ai Vương đã trưởng thành và từng tham gia khởi nghĩa Lam Sơn có nhiều công lao, trong khi đó các công thần thân tín do quan Tư Khấu Lê Sát cầm đầu lại muốn lập con thứ tức là Lê Thái Tông sau này. Cuộc tranh chấp đó dẫn đến sự vu cáo hai người. Sách Đại Việt Thông Sử của Quế Đường tiên sinh ghi lại rằng: "vua Thái Tổ tuổi già, lắm bệnh, sợ ngày sau chúa nhỏ (thái tử Nguyên Long mới lên 8) cầm quyền, các đại thần như ông và Trần Nguyên Hãn sẽ có chí khác". Vì vậy, bề ngoài "tỏ ra trọng vọng nhưng bên trong vẫn nghi ngờ. Bọn gian thần Trình Hoàng Bá, Lê Quốc Khí, Đinh Bang Bản, Nguyễn Tông Chí, Lê Đức Dư đón biết ý vua tranh nhau dâng mật sớ khuyên vua sớm trừ đi".

Nhiều tiếng chép miệng thở dài:
_ Thật đúng là như người ta bảo "Giảo thố tử, tẩu cẩu phanh, cao điểu tận, lương cung tàng, địch quốc phá, mưu thần vong"! Ở triều đại nào thì các vị vua cũng là kẻ “được chim bẻ ná được cá quăng nơm thôi”!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #223  
Old 11-21-2012, 12:01 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
Nguyên văn bởi da1uhate View Post
Nhìn cái icon lắc hông của thầy AH thiệt mún cắn cho 1 cái ghê Chị Lỳ ơi kím giúp em cái icon cắn đi chị :admindt:
Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post
Cắn coi chừng hổng còn răng ăn cháo!
Em cắn xong rồi em hổng còn răng , chắc Lỳ cũng bị mẽ đầu lổ trán em ơi
Ngoan ngoan, ngồi đó Lỳ đi nấu cháo em ăn , dzợt trước khi cắn nhen cưng jk
Truyện Thầy AH viết con chai nào cũng dzăn dzỏ toàn tài. Thiệt là ngưỡng mộ quá hén bé Da1. Em thấy nhân vật nào bảnh nhất?
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #224  
Old 11-21-2012, 12:22 PM
da1uhate's Avatar
da1uhate da1uhate is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Bài gởi: 605
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Em cắn xong rồi em hổng còn răng , chắc Lỳ cũng bị mẽ đầu lổ trán em ơi
Ngoan ngoan, ngồi đó Lỳ đi nấu cháo em ăn , dzợt trước khi cắn nhen cưng jk
Truyện Thầy AH viết con chai nào cũng dzăn dzỏ toàn tài. Thiệt là ngưỡng mộ quá hén bé Da1. Em thấy nhân vật nào bảnh nhất?
Làm gì có chuyện không còn răng chị Lỳ, tại thầy AH quá tự tin chứ thầy xịn lắm thì như Hàn Tín hay Đào Vân Long, dễ gì làm gãy được răng ai.

Truyện của thầy AH dziết đọc mệt thiệt, cái đầu cứ phải hoạt động hoài hoài vì bao nhiêu chuyện xưa tích cũ đều bị lôi ra, từ chuyện Tàu đến chuyện Ta, theo hong kịp luôn. Em chẳng có thích nhân vật con chai nào hết á vì con chai trong tryện giỏi thì có giỏi nhưng toàn hiền hiền khờ khờ hông (hong bít giống ai), từ đầu em chỉ thích Lý Thuỷ Bình thôi à
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #225  
Old 11-23-2012, 04:53 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi da1uhate View Post
Làm gì có chuyện không còn răng chị Lỳ, tại thầy AH quá tự tin chứ thầy xịn lắm thì như Hàn Tín hay Đào Vân Long, dễ gì làm gãy được răng ai.

Truyện của thầy AH dziết đọc mệt thiệt, cái đầu cứ phải hoạt động hoài hoài vì bao nhiêu chuyện xưa tích cũ đều bị lôi ra, từ chuyện Tàu đến chuyện Ta, theo hong kịp luôn. Em chẳng có thích nhân vật con chai nào hết á vì con chai trong tryện giỏi thì có giỏi nhưng toàn hiền hiền khờ khờ hông (hong bít giống ai), từ đầu em chỉ thích Lý Thuỷ Bình thôi à

hiền hiền khờ khờ mà con gái ưa, dzị ai khờ hơn?
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #226  
Old 11-23-2012, 05:02 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Lại có người hỏi tiếp:
_ Thế còn vụ rắn thần báo oán Tế Văn Hầu Ức Trai tiên sinh thì sao?

Một giọng nói đột ngột vang lên, âm thanh có vẻ còn trẻ con:
_ Chuyện này cháu biết, để cháu thuật lại cho nghe!

Mọi người nhìn lại thì ra đó là một thiếu niên dáng vóc nông dân, áo quần lem luốc, mặc dù thân người khá nẩy nở nhưng mặt hãy còn non choẹt, hai má nổi nhiều mụn trứng cá, những cọng râu ngắn mọc lún phún trên mép và quanh cằm.Thế là cả phòng nhao nhao lên:
_ Hay đấy, kể đi chú em!
_ Thật hay là bịa đấy chú?

Thiếu niên giơ tay lên thề:
_ Dạ thật mà, chuyện này lúc bé cháu nghe bà ngoại kể. Bà còn dặn khi ra vườn gặp ổ rắn chớ có giết nó mà mang hoạ cả nhà!
_ Ồ, thế ư?
_ Thì kể nhanh đi nhé!

Thiếu niên hắng giọng kể:
_ Dạ, bà kể rằng một bữa trưa hè ngài Tế Văn Hầu đang nằm nghỉ thì bỗng có một người đàn bà đến trước mặt ngài cầu xin ngài cứu mạng cho mười ba mẹ con. Tỉnh dậy ngài còn ngơ ngác chưa hiểu việc gì chợt nghe tiếng reo hò vang dậy phía sau nhà. Ngài bước ra thì gặp đám gia nhân đang xôn xao bàn tán ầm ĩ. Chúng báo lại rằng khi thừa lệnh ngài dọn đám đất hoang đầy cỏ dại sau vườn thì bắt gặp một ổ rắn với một rắn mẹ và 12 rắn con. Đám gia nhân đã chém chết hết 12 con rắn con nhưng rắn mẹ chạy thoát được. Ngài tặc lưỡi thương tiếc, nhưng chẳng làm gì được trước sự việc đã rồi. Một đêm nọ ngài đang ngồi đọc sách thì từ trên rường nhà một giọt máu rơi xuống đúng vào chữ đại trong quyển sách. Giọt máu thấm qua ba tờ giấy mỏng. Nhìn lên phía trên rường, thấy một con rắn từ nơi ấy phóng đi mất. Ngài thở dài than: “chắc nó sẽ báo oán đến ba đời nhà ta”.
_ Rồi sao nữa?
_ Lâu ngày thời gian trôi đi, ngài cũng không nhớ đến chuyện ấy nữa. Một buổi đi chầu về ngài gặp một cô gái gánh chiếu tuổi còn trẻ, nhan sắc đẹp tuyệt trần. Ngài bèn thả lời trêu ghẹo bằng một thơ tứ tuyệt nói gì gì ấy mà cháu cũng không nhớ rõ.

Chợt phía bên nọ có tiếng ngâm nga:
_ Ả ở đâu ta bán chiếu gon?
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
Xuân thu phỏng độ chừng bao tuổi?
Ðã có chồng chưa, được mấy con?

Thiếu niên reo lên:
_ Đúng rồi đấy ạ! Rồi cô gái đáp lại cũng bằng một bài thơ nữa …

Người kia ngâm tiếp:
_ Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon,
Cớ chi ông hỏi hết hay còn?
Xuân thu tuổi mới trăng tròn lẻ,
Chồng còn chưa có, hỏi chi con?

Mấy người trong phòng xuýt xoa:
_ Không xoàng nhỉ?
_ Tuyệt diệu thế!
_ Đối trả chan chát thật!

Nghe những lời tán tụng, Đào Long Vân chỉ cười thầm trong bụng. Thật ra bài thơ xướng quả là tuyệt khéo, với bốn câu thôi mà dồn dập năm câu hỏi đủ để biết tình cảnh người con gái trẻ: nơi ở, công việc, tuổi tác, gia đình … còn bài thơ hoạ thì chỉ thường thôi, câu cuối lại bị thất luật. Tuy nhiên một cô gái nhà nghèo, không có điều kiện học hành nhiều mà đối đáp được như thế cũng đã có đầu óc khá mẫn tiệp rồi. Hơn nữa điểm đáng nói nhất là chính ba chữ cuối hàm ý rất thâm thuý. Một cô gái dân dã trẻ tuổi dám xỏ ngọt vị quan đại thần cao niên đang được bao nhiêu người trọng vọng bằng câu hỏi: “hỏi chi con?” Hẳn là vị đại thần này phải vừa đau hơn hoạn, vừa không khỏi khâm phục cái tài đối đáp linh hoạt của cô nàng bán chiếu gon.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #227  
Old 11-24-2012, 01:59 AM
da1uhate's Avatar
da1uhate da1uhate is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Bài gởi: 605
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post

hiền hiền khờ khờ mà con gái ưa, dzị ai khờ hơn?
Con gái mà ưa mí anh hiền hiền khờ khờ thì chính là cô ấy khôn lanh đó chứ. Thầy thử nghiệm lại coi có đúng hong

Thầy viết truyện lẹ lẹ đi thầy ui, ông họ Phạm cứ kể dông dài chuyện sử sách, coi chừng bị đậu phọng đường
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #228  
Old 11-24-2012, 01:06 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post

hiền hiền khờ khờ mà con gái ưa, dzị ai khờ hơn?
Trích:
Nguyên văn bởi da1uhate View Post
Con gái mà ưa mí anh hiền hiền khờ khờ thì chính là cô ấy khôn lanh đó chứ. Thầy thử nghiệm lại coi có đúng hong

Thầy viết truyện lẹ lẹ đi thầy ui, ông họ Phạm cứ kể dông dài chuyện sử sách, coi chừng bị đậu phọng đường
Bé Da1 có nghe bài bad boys are no good, good boys are no fun..... chưa?

Mí chàng lù khù dzát lu mà chạy í em

Lỳ nghĩ thầy AH đã luyện thành "tiên đơn" và đạt tới cảnh giới Vô Cực rồi nên đọc truyện thầy dziết anh nào cũng không qua Quân Tử! Giả nai núm tay núm cẵng LTB suốt Sau đó muốn cho đọc giả thèm thuồng rồ man tịt, Thầy mang mấy ông dzăn dzỏ toàn tài ga rồi treo hàng mí ổng cũng như là nhử mồi theo kiểu " không hút thuốc để tiền uống dzịu, sống cô đơn cho con nhái nó thèm...." ý chít nói 1 hồi đậu đề đi chơi dzìa phá tiếp
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #229  
Old 11-26-2012, 03:43 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Bé Da1 có nghe bài bad boys are no good, good boys are no fun..... chưa?

Mí chàng lù khù dzát lu mà chạy í em

Lỳ nghĩ thầy AH đã luyện thành "tiên đơn" và đạt tới cảnh giới Vô Cực rồi nên đọc truyện thầy dziết anh nào cũng không qua Quân Tử! Giả nai núm tay núm cẵng LTB suốt Sau đó muốn cho đọc giả thèm thuồng rồ man tịt, Thầy mang mấy ông dzăn dzỏ toàn tài ga rồi treo hàng mí ổng cũng như là nhử mồi theo kiểu " không hút thuốc để tiền uống dzịu, sống cô đơn cho con nhái nó thèm...." ý chít nói 1 hồi đậu đề đi chơi dzìa phá tiếp
hỏng hỉu gì hết!
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #230  
Old 11-26-2012, 03:46 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Một người lại giục:
_ Kể tiếp đi chứ!

Thiếu niên vội vàng đáp:
_ Dạ cháu kể ngay đây ạ:

“Nghe cô gái đáp ngài rất cảm phục bèn hỏi nàng:
_ Ả tên là gì, con cái nhà ai, tại sao lại làm nghề này?

Tình thực cô gái ấy là con rắn biến hoá ra để báo thù. Nó giả vờ đáp:
_ Thiếp tên là Nguyễn Thị Lộ, vì bố mẹ đã mất cả không biết nương tựa vào ai, nên đi ở với một người dệt chiếu.
_ Ta đang cần một người hầu bút nghiên, chẳng hay nàng có muốn bỏ nghề bán chiếu, về ở với ta trong phủ không?

Biết là mưu đã đắt, cô gái gật đầu. Sau lần gặp ấy, Tế Văn Hầu đưa Thị Lộ về làm thiếp. Càng ngày ngài càng yêu nàng vì nết, trọng vì tài. Với ngài, Thị Lộ vừa là một người vợ, vừa là một người bạn văn chương. Sắc đẹp của nàng làm cho cả phủ nổi ghen. Nhưng nàng lại rất khôn ngoan, biết lấy lòng tất cả mọi người. Nàng hết sức chiều chuộng Tế Văn Hầu, lại giúp ngài thảo các giấy tờ việc quan rất trôi chảy, nên ngài rất yêu dấu. Đến đời vua Thái Tông, Tế Văn Hầu về trí sĩ ở Chí Linh. Một buổi vua đi chơi qua nhà ngài, Thị Lộ pha trà, nhân không ai thấy, đã nhả dãi độc vào chung trà dâng vua uống. Trà vừa qua cổ họng vua ngã vật ra chết ngay lập tức. Các quan bèn bắt ngài, lập thành án tru di tam tộc. Thị Lộ bị bỏ cũi sắt dìm sông, nhưng vừa xuống nước nàng đã hoá thành rắn lội đi mất.”

Trong phòng lại ồn ào:
_ Chà, thế à?
_ Kinh khiếp nhỉ?

Nhưng cũng có người phán:
_ Chuyện bịa thôi, làm thế nào mà rắn biến thành người được?
_ Đúng thế, lời đồn đại khó tin là thực!

Bỗng có một người rụt rè hỏi:
_ Mà Tế Văn Hầu là ai thế?

Thế là cả đám đông nhao nhao lên:
_ Tế Văn Hầu mà không biết ấy à? Ngài là người theo phò vua Lê Thái Tổ đánh thắng quân Minh, lập lại nền độc lập cho nước ta đấy. Cả huyện Chí Linh quê tôi, ai mà chả ca tụng công đức ngài.
_ Tôi cũng biết này, ngài làm quân sư cho vua Lê Thái Tổ, là người giúp vua nhiều mưu mẹo thắng giặc và viết thư dụ hoà tướng giặc Vương Thông ấy.
_ Sau khi đuổi sạch quân xâm lược, ngài viết “Bình Ngô Đại Cáo”, một áng văn chương trác tuyệt hào hùng, tôi đọc mà thấy thật là cao hứng lắm!
_ Hình như thân phụ ngài đỗ thái học sinh đời Trần, nhưng không làm quan triều Trần lại làm quan triều Hồ, chẳng hiểu vì sao thế?
_ Tôi nghĩ là chúng ta hãy để Phạm tiên sinh là người biết nhiều hiểu rộng, kể lại mọi việc cho đầy đủ là hay nhất!
_ Đúng đấy, đúng đấy!
_ Xin Phạm tiên sinh thể tình …

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 11:19 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.