#71
|
|||
|
|||
Kể Chuyện Em Nghe I
(Sài Gòn Trong Tôi) Phần I Kể lại em nghe chuyện phố buồn Thuở trời chưa tím bóng hoàng hôn Khói mây chưa tỏa màu tang tóc Thành phố mệnh danh Ngọc Viễn Đông Thuở ấy Sài Gòn vui lắm em Vàng xanh đỏ trắng ánh đèn đêm Phố cao thanh thoát vầng trăng sáng Thoang thoảng hương hoa nét dịu hiền Nam Bắc Đông Tây có một lòng Bến Thành bốn cửa chợ trưa đông Lần sang Nguyễn Huệ trời nghiêng bóng Đường phố xinh tươi những đóa hồng Chiều xuống sân ga hàng nắng thấp Sài gòn vang dậy tiếng cười vui Vòng qua đại lộ Trần Hưng Đạo Chợ Lớn chiều về rong phố chơi Bến chợ lao xao Trần Quốc Toản Xuôi về xóm vắng Nguyễn Tri Phương Bên kia Phú Thọ trường đua ngựa Rực nắng vàng thưa lớp bụi hồng Anh nhớ Đa Cao nhớ Đại Đồng Một ngày Bà Chiểu nhớ Chi Lăng Sáng Trương Minh Giảng chiều Tân Định Phú Nhuận mưa buồn ai nhớ chăng ? Nhớ bóng Duy Tân Hồng Thập Tự Thị nghè xóm nhỏ ngoai ô đông Trưa qua sở thú trời hong nắng Ghé quán dừa tươi để mát lòng Thương dáng yêu kiều đôi mắt trong Trưng Vương xinh xắn lượn quanh trường Hương xuân phơi phới tình xuân thắm Từng bước yêu thương giữa phố phường Hàng lá me bay vàng gót ngọc Tung tăng tà áo gió vân vê Mưa thu lất phất vờn đôi má Ướt đẫm Gia Long mái tóc thề Xóm Chiếu,Bàn Cờ qua Khánh Hội Thương cầu Ông Lãnh gió lâng lâng Nhớ Lê văn Duyệt về Ông Tạ Cầu chữ Y qua trại Tế Bần Xuống bến An Đông người tấp nập Miền Tây xa cảng bụi mù bay Thương cô em nhỏ chiều mưa nắng Trên bến Quang Liêm tóc xõa dài Trở lại công viên nắng hạ dần Tao Đàn lũ lượt bóng tình nhân Bướm hoa chen chúc truyền hơi ấm Nhựa sống tràn dâng cây cỏ xanh Ra bến Bạch Đằng trong bóng đêm Trăng soi dòng nước chảy êm đềm Đò ngang qua lại từng đôi khách Ngước mặt trông về bến Thủ Thiêm Viễn Phương thay đổi nội dung bởi: Viễn Phương, 07-28-2014 lúc 11:04 AM. |
#72
|
|||
|
|||
Kể Chuyện Em Nghe II
(Sài Gòn Trong Tôi) Phần II Kể chuyện em nghe chuyện một người Niềm vui chưa trọn tuổi đôi mươi Đi theo tiếng gọi tình sông núi Bỏ lại sau lưng giấc mộng đời Độ ấy quê hương mờ khói lửa Có người trai trẻ bỏ trường xưa Bút nghiêng xếp lại vào quân ngủ Nặng gánh đôi vai nợ nước nhà Chiếc áo hoa rừng anh khoác lên Non sông ca khúc nhạc vang rền Nét son tô thắm thời chinh chiến Quân sử oai hùng ghi khắc tên Mấy độ phong sương bước mỏi mòn Người đi biền biệt giữa biên cương Xa xôi cách trở ngàn sương trắng Vai áo sờn bâu phủ bụi đường Từ đó người đi không trở lại!... Phố buồn trông ngóng bước chinh nhân Quê hương sau giấc dài thơ mộng Quằn quại đau sầu trong gió xuân Bóng dáng thân thương mờ nắng hạ Đường xưa trường cũ đổi thay tên Nữ sinh áo trắng ngày xưa đó Chừ cũng phôi pha mái tóc mềm Mơ ước một ngày anh trở lại Tìm người năm cũ dạo đường xưa Cùng nhau khơi những ngày thân ái Nhìn những hàng cây con nắng thưa Anh sẽ về thăm khu học xá Một thời nghiêng bút viết mòn tay Văn khoa dấu tích nơi đầu cổng Một thuở ai chờ?-Ai đón ai? Tìm lại hương yêu ngào ngạt thắm Sài Gòn khi ấy chắc hồi sinh Mà ta đã mất từ hôm nọ Để thấy bình yên thắm đượm tình Thương nhớ em ơi trường lớp học Nhớ thầy thương bạn ngút ngàn xa Thương cô nhớ cả nàng sinh nữ Thương nhớ những ngày thơ đã qua Kể lại em nghe chuyện phố nhà Sài Gòn yêu dấu đã mờ xa Tuyết sương xứ lạ phai màu tóc Tình nghĩa quê hương vẫn đậm đà Viễn Phương |
#73
|
|||
|
|||
Niềm Nhớ Tự Tình Tháng năm nào đã cho ta Thiên đường tình ái bao la Hương xuân phơi phới lòng hoa nở Ngây ngất hương yêu thắm mặn mà Dấu yêu tình đã nhạt nhòa Theo từng cơn gió trôi qua Hàng cây xơ xác đường thưa vắng Chiếc lá trên cành lặng lẽ sa Hạ đi, thu đến giao mùa Theo về bến hẹn ngày xưa Thẩn thơ thương nhớ tình xa ấy Lạnh vắng tâm tư chút gió đùa Chiều hôm rả rích cơn mưa Nhớ em tìm mãi hương thừa Đôi tay ru khúc tình chưa thỏa Ôm ấp ngàn năm giấc mộng ngà Viễn Phương |
#74
|
|||
|
|||
Chiều Trên Biển Vắng
Nàng đi trên biển vắng Ru lại khúc tình xa Một thời yêu đằm thắm Mờ nhạt tháng ngày qua Mạch sầu thương chuyển động Con sóng biển thì thào Chiều về nghiêng nghiêng bóng Tiếng buồn bay bay cao Gót hồng sương trĩu nặng Đôi mắt biếc xanh xao Dõi tìm nơi hoang vắng Dấu tích thuở xưa nào Cuộc tình kia phiêu lãng Nàng vẫn đó mong chờ Trải dài theo năm tháng Dòng suối tóc bạc phơ Chiều tàn nghe biển hát Từng nhịp bước buông lơi Dấu mòn in trên cát Theo sóng nước ra khơi Huntington Beach,CA Viễn Phương |
#75
|
|||
|
|||
Washington Niềm Nhớ
Lâu lắm không về chơi phố Kent Thăm người em gái Huế thân quen Mắt xanh, xanh thắm bên trời vắng Nét mặt thơ ngây, mái tóc mềm Ta nhớ em nhiều, ta nhớ em Washington chiều xuống nắng vàng êm Bước chân phiêu lãng hoài thu nhớ Em đã cho ta một nỗi niềm "Khuôn viên Đại Học Trải màu lá vàng Giảng đường rêu phong kín Sách vở lặng hửng hờ Ngẩn ngơ chiều nay Ta nhớ???..." Ta nhớ Seattle, ta nhớ em Nhớ mùa Thu trước, nhớ mưa đêm Dáng em tựa cửa buồn nghiêng đứng Nhìn giọt mưa rơi trải trước thềm Phố vắng ta rồi, Em có vui? Có thương, có nhớ lúc bên người Nhớ khi chung bước trên đường vắng Nghe gió, đùa mây rộn tiếng cười Xa lắm người ơi, ta nhớ lắm Nhớ con đường vắng đến Renton Khói sương quấn quýt người em gái Chừ bước xa rồi, mãi nhớ mong Viễn Phương |
#76
|
|||
|
|||
Mưa Hạ CaLi
Mưa CaLi sụt sùi Gợi nhớ những niềm vui Sài Gòn ngày tháng cũ Con nắng hạ ngủ vùi Trên cành hoa phượng vĩ Ve ru khúc tình say Đong đưa hàng lá thắm Cơn gió nhẹ lâng lay Ta dìu em vào mộng Dưới trời hạ hay hay Giao hòa cơn mưa nắng Nồng nồng hương ngất ngây Áo dài em trắng mỏng Khăng khít với làn da Đôi tà bay phơ phất Dòng suối tóc mượt mà CaLi vào cuối hạ Chút mưa nắng giao hòa Bóng em Sài Gòn đã Mờ mịt cuối trời xa Viễn Phương |
#77
|
|||
|
|||
Lặng Lờ Bóng Thu
Em vẫn lặng lờ như bóng thu Chiều rơi ngõ vắng thoảng sương mù Mây vương xám xịt chờ mưa tới Nắng đổ vàng hoe đợi gió ru Ngày đến hồn thương hoài lẩn thẩn Đêm qua dạ nhớ mãi lù khù Tìm nhau mấy độ rừng thay sắc Em vẫn lặng lờ như bóng thu Viễn Phương |
#78
|
|||
|
|||
Nha Trang Em Về
Em có về Nha Trang mùa thu tới Phố biển dài phơi phới ngọn thu phong Qua Hòn Tre Hòn lớn với Hòn Chồng Có man mác mù sương đầu sóng biển Thăm hộ anh hàng dừa xanh uyển chuyển Suối tóc bồng cô gái biển Nha Trang Nắng vàng hanh làn da sẫm mịn màng Đôi mắt biếc thắm xanh tình viễn khách Trường Đồng Đế một thời bao hiển hách Giữa đất trời minh bạch bước tương lai Ai nằm nghiêng xõa tóc đợi chờ ai? Người im đứng ngàn năm về cõi vắng Núi Vọng Phu hắt hiu trời nhạt nắng Suối Đá chiều hương thắm tỏa mông mênh Tình xa xôi còn niềm nhớ không tên!... Ngày xưa ấy ai quên lời hẹn hứa ? Thương Dục Mỹ miệt mài cơn nắng lửa Đồng Đế buồn chan chứa bước chinh nhân Chừ còn đây vang vọng những dư âm Nha Trang hỡi!-Ai hoài trong nỗi nhớ Viễn Phương thay đổi nội dung bởi: Viễn Phương, 03-26-2022 lúc 04:43 PM. |
#79
|
|||
|
|||
Tình Hoa Và Lữ Khách
Lữ khách ra đi chiều cuối Hạ Thu về lãng đãng giọt sầu rơi Đông sang vắng lặng tình mây gió Xuân đến sầu vương khắp nẻo trời Mỏi bước giang hồ trong gió bão Mơ về bến cũ thấy lòng thương Dư hương ngây ngất tình thơ mộng Khơi động âm vang khúc đoạn trường Mơ ước một ngày trên lối cũ Khách về thăm lại đóa hoa yêu Hồ xuân mặt nước vờn e thẹn Gợn sóng tung tăng với bóng chiều Thăm thẳm xa xăm đường vũ trụ Mây mờ sương phủ khối tình trong Hồng nhan tri kỷ còn mong đợi? Lữ khách về khơi ấm lửa lòng Viễn Phương thay đổi nội dung bởi: Viễn Phương, 08-05-2014 lúc 03:45 AM. |
#80
|
|||
|
|||
Hoài Thương
Cuối hạ nơi nầy nắng vẫn gay Thu sang nhạt bóng dưới đường mây Gió đâu lạ quá từng cơn gió ? Thoang thoảng hương trời thu ngất ngây Hoa cỏ nhà ai ủ rũ sầu ? Bên đường sương phủ lạnh tình xa Nghe trong khoảng vắng lời hư ảo Tiếng gió hờn hay tiếng khóc hoa ? Mây khói lam mờ,sương tỏa bay Hư không vang vọng tiếng sầu ai Em đi phương ấy tình phai nhạt Trở bước tôi về,.Ôi!-đắng cay Chợt đến bên trời những cánh sao Trăng thu huyền ảo gợi lòng đau Cô đơn một bóng bên trời vắng Em hỡi!-Bao giờ ta có nhau ? Tôi ở nơi nầy đếm lá thu Mưa thu lạnh lẻo,tiếng thu sầu Gió thu nghiêng ngả nguồn tư tưởng Tan loãng hình hài trong nắng thu Tôi nhớ em,hồn tôi ngẩn ngơ Thu về chép lại mấy vần thơ Bao năm ấp ủ hoài thương nhớ Gọi mãi tên người trong ước mơ Viễn Phương |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|