|
|
|
#1
|
|||
|
|||
|
Có thật không anh? chỉ là điều ngộ nhận
Khi em nghe xao động trái tim mình Có thật không anh , chỉ ảo ảnh vô hình Bởi em non nớt nên mãi trong mộng mị Em chỉ biết đã yêu không suy nghĩ Dù biết rằng tình sẽ đẹp mấy khi Nếu được yêu... và không hối tiếc gì Sao phải sợ chút khổ đau hụt hẫng Anh biết không , khi ta lướt qua nhau Có sợ chăng đã đánh rơi một nửa Nếu một lần...mất đi không thấy nữa Có chút gì sẽ nuối tiếc không anh? Yêu _ và tan vỡ giấc mơ xanh Dù có thể...còn hơn chưa nếm thử Biết nhớ nhung cho những lần mất ngủ Xót xa lòng...nhưng cũng đáng , phải không anh? Anh lo gì... yêu một thoáng mong manh Vì đau đớn là một phần trong đó Bởi trái tim em và anh cháy đỏ Thổn thức rồi nhịp điệu của tim yêu ................................. Thì anh ơi... đừng suy nghĩ quá nhiều ....................Đừng chôn chặt ,... đừng giấu và chịu đựng !!! |
|
#2
|
|||
|
|||
|
Cảm ơn YeuNu để lại bài thơ họa thật hay nhé, chúc vui.
____________________ Gọi Lời Ăn Năn Rồi như tiếng a lô ở ngoài vòng phủ sóng Tôi chới với gọi em giữa tuyệt vọng khôn cùng Khoảng cách đời nhau giờ bỗng như quá rộng Lời ăn năn tan biến dưới bão bùng Ngỡ buông tay sẽ là người thắng cuộc Hoá ra mình là kẻ bị lãng quên Chỉ muốn lặng im nhìn chân trời phía trước Mưa giông chưa ngừng xô ngã góc bình yên Đâu trông mong gì em sẽ còn luyến tiếc Những chuỗi ngày đã dậy sóng phong ba Tôi cũng thử giả làm người câm điếc Mà trong lòng không cản nổi tiếng kêu ca Gửi vào biển xanh lời tim muốn nói Mai có trôi sang bên ấy cùng người Nhớ tạc trên cát vàng câu sám hối Cho tình này ngoi ngóp giữa trùng khơi Lã Thế Phong 04/07 |
|
#3
|
|||
|
|||
|
Vụn vỡ tim em...trong lạnh lùng tuyệt vọng
Anh buông tay...em chới với giữa dòng đời Em gọi anh giữa trời cao vời vợi Sao bên mình chỉ một cánh sao rơi... Nuối tiếc chi anh , lời ăn năn sau cuối Đã quay lưng trước bàn tay em với... Hụt hẫng trong gió bão đất trời ........ chẵng phải mình anh.... Đừng trách em , bỏ anh trong miền quên lãng Nhói lòng em trái tim đau vô hạn Nhưng em không lần hối tiếc ăn năn Bởi lời anh yêu...đã quá muộn mằn Sao anh chẳng để tình yêu trên vị kỷ Xô ngã đời nhau , chẳng chút gì suy nghĩ Tại anh... hay bởi tại em đây Khi trái tim hai kẻ luống đọa đầy Anh bàng quang , chẳng níu giữ chi em Thôi đừng hận sóng biển xô đổ vỡ Sao bình yên khi đời còn vướng nợ Trách chi tình , khi em bỏ.... lãng quên anh !!! |
|
#4
|
|||
|
|||
|
Cảm ơn bài thơ họa nha YeuNu, chúc vui.
_____________________ Thản Nhiên Đi Em Nhé! Thôi thì hãy thản nhiên đi em nhé! Biết làm gì có kẻ lén đứng trông Nghìn năm nữa cuộc đời này cũng thế Có mấy tình yêu được kết cuộc thoả lòng Trong nụ cười em hàm chứa nhiều ẩn ý Ta đâu khù khờ đến nỗi chẳng nhận ra Chỉ sợ tình em mang ra cho phung phí E có ngày phá sản cả tim ta Đành an phận làm cánh bướm trên cành khép nép Lòng muốn ngọt ngào, nhưng phải cố làm thinh Ai cũng bảo em người con gái đẹp Mà xưa nay, người đẹp vốn đa tình Gắng gượng trân mình mặc lửa si thiêu đốt Để mai đây siêu thoát khỏi lụy phiền Dẫu sao em vẫn là hiện thân cơn gió lốc Đến quá gần, vũ trụ cũng ngả nghiêng Lã Thế Phong 04/07 |
![]() |
| Ðiều Chỉnh | |
| Xếp Bài | |
|
|