Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Cổ Tích - Truyện Lịch Sử
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 07-14-2007, 10:54 AM
Helen's Avatar
Helen Helen is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Jan 2007
Bài gởi: 3,082
Lightbulb Nhân Quả Của Sự Bố Thí - Thuật Giả: Minh Chiếu

Truyện Cổ Phật Giáo
Thuật Giả: Minh Chiếu

Nhân Quả Của Sự Bố Thí




Thuở Đức Phật còn ở đời, giáo hóa chúng sanh, có một vị Trưởng Giả rất giàu, kho tàng đầy dẫy, tôi tớ đông đảo, trưởng giả ấy là em của Ngài Đại mục Kiền Liên.

Một hôm, Tôn Giả Mục Kiền Liên đến nhà em, bảo rằng:

- "Tôi nghe chú không ưa bố thí, đều ấy rất không tốt" Đức Thế Tôn thường dạy:

- "Người nào hay bố thí, sẽ được hưởng phước báo không lường". Này chú được giàu sang như thế này, là do công đức huệ thí từ kiếp trước. Nếu chú cứ ôm lòng lẫn tiết chẳng những hưỡng phước không được bao lâu, mà đời sau do nghiệp bỏn xẽn, sẽ mang thân ngạ quỷ, khốn khổ vô cùng.

Nghe lời anh dạy, Trưởng Giả mở rộng kho tàng, cúng dường Tam bảo châu cấp cho kẽ nghèo thiếu. Trong khi ấy, ông lại cất thêm kho vựa mới, ý muốn thâu chứa những của cãi mình sẽ có được do phước bố thí, nhưng chưa được bao lâu thì tiền của tiêu mòn, kho cũ đã hết mà kho mới cũng trống trơn, trưởng giả sanh lòng ảo não, đến thưa với Ngài Mục kiền Liên rằng: Khi trước anh bảo:

- "Bố thí sẽ được nhiều phước báo" Tôi không dám trái lời dạy, đem tất cả ra làm việc phước đức, nay kho tàng đã hết sạch, nhưng phước báo đâu không thấy, hay là tôi đã lầm lạc vì anh chăng?"

Tôn Giả Mục Kiền Liên bảo:

- "Chú chớ nên nói lời ấy! Chớ nên gây tà kiến cho những kẽ ngu mê! Nếu phước đức đều có hình tướng thì cảnh giới hư không, dung chứa vào đâu cho hết. Tuy nhiên, nếu chú muốn, tôi cóthể chỉ cho thấy một phần ít quả báo của sự bố thí. Nói đoạn, ngày Mục Kiền liên dùng sức thần thông đem em đến một phương vực ở cõi trời. Nơi đây một bầu trời thế giới trân kỳ hiển hiện: Lầu cát rộng rãi bao la, cảnh trí vui tươi sáng suốt ao thất bảo gió thơm thanh khiết, hoa Mạn Đà vẽ đẹp thần tiên! Trưởng giả mục kích sững sờ, ngớ ngẫn, nhìn đông quên tây, lại thấy từ trong cung điện lộng lẫy, chậm rãi đi ra một đoàn ngọc nữ. Trưởng giả liền hỏi anh rằng:

- "Đây là cảnh nào mà phong cảnh sinh tươi như thế? Sao tôi chỉ toàn là người nữ, không có nam nhơn?" Tôn giả Mục Kiền liên bảo:

- "Chú hãy đến hỏi ngay mấy nàng kia, sẽ được biết rõ." Đây là cung trời Đao Lợi, chúng tôi ở chốn này đã lâu hưởng phước tự nhiên nhưng thức ăn tùy niệm hiện ra, không cần phải nhọc sức tạo tác. Bao nhiê cung điện và tất cả sự trang nghiêm tốt đẹp nơi đây, cho đến sắc thân thanh khiết xinh của chúng tôi, đều là kết quả của sự bố thí. Ngài muốn biết ngài trượngphu của chúng tôi ư? Người ấy không ai xa lạ chính là những vị nào siêng tu phước đức. Hiện nay, ở cõi nhân gian về xứ Ca Tỳ La Vệ, Tôn giả Mục Kiền Liên Vị đệ tử thần lực của Đức Phật thích Ca Mâu Ni có một người em bố thí, người ấy không bao lâu mạn chung sẽ thác sanh lên đây và là chủ quãn của chúng tôi sau này".

Nghe tiên nữ nói, tưỡng giả bỗng nhiên vui mừng khấp khởi, cảm phát lòng lành, liền trở về chỗ Ngài mục kiền Liên thuật lại mấy lời ấy. Tôn giả mĩm cười, gọi gạn lại:

- "Thế nào? Sự bố thí có phước báo hay không?" Trưởng giả hổ thẹn, sám hối. Sau khi trở về nhân gian. Ông lại càng bố thí niều hơn và khuyến khích người khác làm theo, không lúc nào biết chán nản.

Thuở xưa, ở thành Xá Vệ có Vị trưởng giả, một ông tên là Tối Thắng, một ông tên là Nan Hàng. Cả hai đều rất giàu có, báu vật đầy đủ, voi, ngựa, xe cộ, tôi trai. Tớ gái đông đúc, ruộng vườn sự sản vô cùng to tát. Nhưng, về tánh tham lam, bỏn xẻng của hai ông này, ở trong nước thật không ai hơn. Trưởng giả Tối thắng cũng như Nan Hàng, mỗi ông đều xây thành tường cao, làm bảy lớp cửa, dặn gia nhân đừng cho kẽ ăn xin váo nhà. Chưa lấy thế làm đủ, hai ông còn sắm những tấm lưới sắt che giăng khắp trên sân, vì sợ loài chim bay xuống mổ lúa thóc. Cho đến các kho vựa, cũng đều làm bằng sắt quyết không để loài chuột xoi khoét vào cắn phá đồ vật.

Nghe tiếng hai ông trưởng giả keo bẩn năm vị đệ tử lớn của Đức Phật tuần tự nhau dùng phép thần thông, phân thân đi đến mỗi nhà từ dưới đất bay lên, thuyết pháp giáo hóa. Nhưng kết cuộc, hai ông trưởng giả chẳng nghe lờigiảng dạy. Sau rốt, Đức Phật cũng dùng phép phân thân đi đến, hiện thần lực, ngồi nằm giữa hư không, phóng ánh sáng rực rỡ soi khắp mọi nơi, nói ra pháp màu nhiệm hai vị trưởng giảtai nghe, nhưng còn chưa hiểu thấu đều tự nghĩ rằng:

- "Nay Đức Thế Tôn đã đến nhà ta không nên để cho Ngài về không" Nghĩ như thế, mỗi ông tự vào kho lấy vải để đem ra cúng Phật. Vì còn nặng lòng tham tiếc, hai ông định lựa vải xấu, nhưng lấy lầm phải thứ tốt, khi trở vào đổi, lại lấy thứ khác tốt hơn. Bây giờ cả hai tâm ý phân vân, nữa muốn đem ra, nữa muốn cất vào, băn khoăn không nhất định.

Lúc ấy Đức Phật dùng thiên nhãn xem thấy chư thiên đang đánh với A Tu La, khi được hơn khi bị thua, kia là quả báo của tâm trạng hơn kémtrong khi bố thí. Đức Thế Tôn lại quan sát, đến tâm của hai vị trưởng giả thì thấy có lúc tâm bố thí hơn, tâm bỏn xẻn thua, có lúc tâm bỏn xẻn hơn tâm bố thí thua, Ngài liền nói bài kệ rằng:

"Bố thí như chiến tranh
Điều ấy phật không khen
Khi thí là khi đánh
Hai việc ấy lồng nhau"


Hai vị trưởng giả nghe xong, trong lòng hổ thẹn, cho rằng hổ thẹn Đức Phật đã nói ngay tâm trạng của mình, mỗi vị đều đem vải tốt ra dâng cúng Phật. Cúng dường xong, cả hai tâm trí sáng suốt, đều chứng được đạo quả.
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:14 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.