Go Back   Vina Forums > Vườn Thơ > Vườn Tao Đàn > Thơ Truyện
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 08-29-2008, 06:15 AM
DVHoDiep DVHoDiep is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2008
Bài gởi: 154
Default

Chương 8

Hè năm đó,
Hưng vừa tròn mười tám,
Năm cuối cùng,
Trung học thật cam go,
Học ngày đêm,
Học ốm yếu, gầy gò
Calculus,
Chemistry và cả Math,

Sách tham khảo,
Sau này thi ... MCAT,
Còn chọn trường,
Đại học để mà theo,
Hy vọng thôi,
Nhưng sự thật qúa nghèo,
Chỉ mong được,
Trường cho Scholarships.

Nhờ chăm chỉ,
Ngày đêm nên theo kịp,
Ngày ra trường,
Hưng được bốn chấm ô (4.0)
Điểm toàn niên,
Thật may mắn không ngờ,
Hưng là một,
Trong ba người cao nhất .

Hai tháng sau
Ước mơ thành sự thật ?
Tin mừng về,
Đại học Berkeley,
Trường nổi danh,
Ở miền Bắc Cali,
Chịu thu nhận,
Với bốn năm học bổng .

***

Cảm mến Hưng,
Sau những ngày chung sống,
Bác John bàn,
Cùng bác Ngọc, nhận Hưng,
Làm con nuôi,
Bác Ngọc rất vui mừng,
Tối hôm đó,
Gọi Hưng ra phòng khách,

Hưng cứ tưởng,
Bác gọi ra quở trách,
Chuyện hồi chiều,
Từ chối chị Kathy (Khánh),
Chị giận Hưng,
Giòng lệ ứa bờ mi,
Đóng cửa lại,
Chị trong phòng, tức tửi .

Chị đâu biết,
Trái tim Hưng đã gửi,
Cho người tình,
Thơ ấu, một lần yêu,
Chị cao sang
Chị xinh đẹp mỹ miều,
Hưng xin chị,
Đừng yêu Hưng, chị nhé .

Hưng xin chị,
Sóng lòng nên kiềm chế,
Yêu một người,
Không thể, thế đừng yêu .
Tình đơn phương,
Xin chị chớ làm liều,
Chỉ thua thiệt,
Chỉ mang nhiều cay đắng .

Chị có biết,
Từ ngày Liên xa vắng,
Hưng từng đêm,
Lệ đắng, mặn bờ môi,
Hưng chỉ yêu,
Hưng yêu chỉ Liên thôi,
Không gặp lại,
Hưng suốt đời lẻ bóng .

Nghe Hưng nhé,
Chi ơi, đừng dệt mộng,
Mộng không thành,
Tan nát cả đời hoa,
Hãy coi Hưng,
Như em nhỏ trong nhà,
Hưng xin hưá,
Là em ngoan của chị ...

Hưng được nhận,
Làm con nuôi rồi đấy,
Khánh bây giờ,
Là chị của Hưng nghen,
Phải coi Hưng,
Như là một đứa em,
Không được nghĩ,
Đến tình yêu nữa đó .

"Khánh buồn lắm,
Sao Hưng vui thế hở ?
Chuyện gì nào,
Ai đã nhận con nuôi ?
Không thèm đâu,
Hưng đừng có lắm nhời,
Ai là chị,
Của Hưng mà cứ gọi,

Khánh yêu Hưng,
Có gì đâu tội lỗi,
Không họ hàng,
Mình cũng chẳng bà con,
Khánh cô đơn,
Hưng cũng thế, cô đơn,
Sao từ chối,
Chê Khánh già hơn hả ?"

"Không chị ơi,
Chị nghe Hưng nói đã,
Đừng vội vàng,
Tan cả mộng ngày xanh,
Hưng đã yêu,
Và đã hứa chung tình,
Cùng người ấy,
Hai phương trời cách biệt .

Tình yêu đó,
Sẽ muôn đời bất diệt,
Không bao giờ,
Hưng biết chẳng mờ phai,
Yêu làm chi,
Chỉ đau đớn, u hoài,
Tình dang dở,
Thêm đắng cay, tuyệt vọng."

***

Cả hai chị,
Khánh, Thư xinh như mộng,
Là con riêng,
Bác Ngọc với chồng xưa,
Lính bộ binh,
Tử trận lúc giao mùa,
Vài năm trước,
Khi Sài gòn thất thủ .

Gặp bác John,
Bấy giờ còn tại ngũ,
Một năm sau,
Hai bác kết phu thê,
Bác John đem,,
Bác Ngọc, Khánh, Thư về,
Cùng chung sống,
Ở đây, miền Đông, Bắc .

Khánh hai mươi,
Thư lớn hơn, hăm mốt,
Sắp ra trường,
Vi tính, programmers,
Nhiều người thương,
Hai chị vẫn hững hờ,
Hưng nghĩ chắc,
Đang chờ người trong mộng .

Có ngờ đâu,
Mấy tháng hè chung sống,
Khánh yêu thầm,
Người ấy lại là Hưng,
Biết làm sao,
Cho Khánh khỏi đau lòng,
Bác Ngọc biết,
Nhưng làm ngơ không nói .

Kể từ lúc,
Hưng nhẹ nhàng từ chối,
Khánh vào phòng,
Tức tửi, chẳng thèm ra,
Hưng lại kêu,
Khánh nước mắt nhạt nhòa,
Khoá cửa lại,
"Không ra đâu, đừng gọi"

"Chị khánh ơi,
Chị hãy nghe Hưng nói,
Chuyện tình yêu,
Xin gác lại một bên,
Nếu mai này,
Hưng và chị có duyên,
Thì cứ để,
Tự nhiên cho trời định .

Đừng buồn nữa,
Ra ăn đi kẻo bịnh,
Chị khóc hoài,
Hưng cũng thấy không vui,
Còn vài hôm,
Hưng đi học xa rồi,
Hè năm tới,
Mới về thăm chị được .

Nhanh lên đi,
Nè chị ăn cơm trước,
Hưng hứa là,
Mai cùng chị đi chơi,
Bằng lòng chưa,
Chị Khánh của Hưng ơi,
Đừng nhăn mặt,
Chị cười trông xinh lắm"

Khánh mở cửa,
Bước ra ngoài chầm chậm,
"Ngọt như đường,
Ai giận được Hưng lâu,
Hứa đó nghen,
Không phải Khánh đòi đâu,
Hưng mà cuội,
Khánh khóc hoài cho biết"

Hưng còn nhớ,
Buổi từ ly, tiễn biệt,
Khánh nghẹn ngào,
Tha thiết gọi tên Hưng,
Từng giọt châu,
Liên tiếp nhỏ không ngừng,
Hưng đứng lặng,
Nghe lòng mình đau xót .

Đưa tay vẫy,
Người thân yêu lần chót,
Hưng khuất rồi,
Chắc Khánh vẫn trông theo,
"Chị Khánh ơi,
Hưng đã cạn tim yêu,
Xin thứ lỗi,
Cho em Hưng nha chị .

Hãy vui lên,
Chị ơi đừ`ng bi lụy,
Tình một chiều,
Chỉ đau khổ mà thôi,
Người Hưng yêu,
Tuy xa cách phương trời,
Hưng vẫn nhớ,
Suốt đời không thay đổi

***
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 09-09-2008, 05:45 AM
DVHoDiep DVHoDiep is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2008
Bài gởi: 154
Default

Chương 9

Máy bay đến,
Oakland vào buổi tối,
Xuống phi trường,
Ngồi xe tới Berkeley,
Đi lanh quanh,
Tối qúa chẳng thấy gì,
Hơn nửa tiếng,
Mới tìm ra chỗ ở .

Phòng của Hưng,
Trên lầu năm rất nhỏ,
Ba người cùng,
Chung ở, chật như nêm,
Hưng rấy may,
Đến sớm trước một đêm,
Chọn giường nhỏ,
Của riêng mình một góc .

Còn hai chiếc,
Giường chồng, gần đụng nóc,
Của hai người,
Đến trễ sẽ chia nhau,
Anh Mỹ đen,
Vưà đến đã càu nhàu,
Cứ đòi đổi,
Chỗ anh Tàu giường dưới .

Dọn đồ xong,
Ra pay phone, Hưng gọi,
Cho Chú Nghiêm,
Ở tận Westminster,
Trời đã khuya,
Chắc cũng qúa mười giờ,
Tiếng thảnh thót,
"Lệ Hồng đây, ai đó ?"

"Anh Hưng nè,
Lệ Hồng, cô bé nhỏ,
Đang làm gì ?
Ba, má ngủ hay chưa ?
Bé ngoan không ?
Còn nghịch, phá, dầm mưa ?
Bị mẹ mắng,
Đổ thừa ai, Mít Ướt ?

"Anh Hưng ơi,
Em đang làm homeworks,
Ba, mẹ em,
Luyện chưởng ở ngoài kia,
Em đã ngoan,
Là Teenager rôì kià,
Nè, không được,
Gọi em là ... Mít Ướt"

"Ưà, anh nhớ,
Anh từ nay không được,
Gọi em là
Mít Ướt, chịu chưa cưng,
Teenager !!!
Trời, cưng lớn qúa chừng,
Mười ba tuổi ?
Nhiều chàng theo lắm hở ?"

Anh nói bậy,
Coi chừng em cúp đó,
Thế còn anh,
Đã có mấy ngươì thương ?
Anh bảnh trai,
Chắc rơi, rớt đầy đường,
Đếm không hết,
Phải không nào ? biết lắm .

Mẹ em ngủ,
Bố đang vào phòng tắm,
Bố ơi nè,
Anh Hưng ở Berkeley,
Bố ra đây,
Nói chuyện với ảnh đi,
Nhớ nhắc ảnh,
Về thăm mình bố nhá ."

"Hưng đó hả,
Chú Nghiêm đây, mừng qúa,
Cháu đã vào,
Trường đại học rồi ư ?,
Sao không sang,
Thăm chú trước, từ từ,
Để chú chở,
Cháu lên phòng nội trú ?"

"Nhiều việc qúa,
Cháu quên, xin lỗi chú,
Để chừng nào,
Nghỉ break, cháu xuống chơi,
Vào được đây,
Cháu mừng quá chú ơi,
Ơn của chú,
Cháu suốt đời ghi nhớ .

Ơn gì hở ?
Đừng bao giờ nhắc nưã,
Chú coi Hưng,
Như ruột thịt lâu rồi,
Hưng bây giờ,
Dù vẫn ở xa xôi,
Nhưng chú, thím,
Vẫn ngày đêm mong, đợi,

Nhất là bé
Lệ Hồng, luôn miệng hỏi,
"Anh Hưng giờ,
Sao hở bố, mẹ ơi,
Cả tháng nay,
Ảnh vắng bặt tăm hơi,
Phôn chẳng goị,
Chẳng một lời thăm hỏi "

"Cháu bận qúa,
Xin chú dùm tha lỗi,
Nhắn bé Hồng,
Cháu nhớ chẳng quên đâu,
Học bài thi,
Đi làm tối, bù đầu,
Vừa nằm xuống,
Đã chìm vào giấc ngủ .

Thanksgiving,
Cháu sẽ về thăm chú,
Thăm bé Hồng,
Cô em nhỏ thân thương,
Đêm đã khuya,
Xin phép, cháu lên giường,
Ngày mai, sáng,
Tựu trường rồi, chú ạ"

***
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 09-16-2008, 06:56 AM
DVHoDiep DVHoDiep is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2008
Bài gởi: 154
Default

Chương 10

Ba năm sau,
Một chiều Thu, nắng hạ,
Đang ôn bài,
Sửa soạn để mai thi,
Điện thoại reng,
Hưng nhấc máy tức thì,
Tiếng chị Khánh,
Lâm ly, đầy nước mắt .

"Chị nín đi,
Làm gì mà khóc ngất,
Kể Hưng nghe,
Sao hở ? Nói nhanh lên,
Chuyện sở làm,
Hay lại chuyện tơ duyên,
Bộ ba, mẹ,
Vừa la rầy chị hở ?

Tiếng chị khóc,
Càng to, càng nức nở,
"Không phải đâu,
Đừng đùa nữa Hưng ơi,
Vì mẹ cha,
Gặp tai nạn, qua đơì,
Khánh đau đớn,
Hưng về nhanh lên nhé"

Như sét đánh,
Ngang đầu, Hưng chực té,
Vịn thành giường,
Mà nước mắt rưng rưng,
"Ông trời ơi,
Sao ông ác qúa chừng,
Cướp đi hết,
Người thân Hưng vừa có ?"

Mới tháng trước,
Hưng phụ cha cắt cỏ,
Tưới vườn rau,
Mà mẹ đã vun trồng,
Những ngày Hè,
Trời nắng, nước hồ trong,
Đi câu cá,
Cả nhà mình vui vẻ .

Mẹ thương Hưng,
Như con cưng của mẹ ,
Cha thương Hưng,
Như con đẻ của cha .
Lần về thăm,
Cha chẳng muốn con xa,
Mắt nhuốm lệ,
Tiễn con về nội trú .

Đám ma xong,
Hưng ra vào ủ rũ,
Trở lại trường,
Mà mất ngủ từng đêm,
Còn Khánh, Thư,
Đang tranh chấp, bạc tiền,
Nhờ tòa án,
Chia theo tờ di chúc .

Hưng, con nuôi,
Có danh nhưng không thực,
Trong di thư,
Chẳng thấy để phần Hưng,
Đã từ lâu,
Hai chị chẳng vui lòng,
Khi cha mẹ,
Nhận Hưng làm dưỡng tử .

Cả hai chị,
Ra trường hai năm trước,
Đang đi làm,
Vi tính ở hãng Wang,
Lương Kỹ Sư,
Lúc ấy mấy chục ngàn,
Tiền thừa kế,
Vẫn còn kêu túng thiếu .

***

Chương 11

Ra trường xong,
Nộp đơn thi MCAT,
Gặp phần may,
Hưng đã đậu ngay rồi,
Chỉ còn chờ,
Trường chấp nhận nữa thôi,
Nhưng học phí,
Chỉ nhìn thôi cũng sợ .

Chú Nghiêm bảo,
Hưng dọn về chú ở,
Nhà dư phòng,
Lúc trước chú cho share,
Chú biết Hưng,
Sắp nghỉ mấy tháng hè,
Chú dành lại
Chờ Hưng không cho mướn .

Hưng ngần ngại,
"Cháu bây giờ đã lớn,
Tự lo thân,
Chú đừng bận tâm nhiều,
Bấy lâu nay,
Được chú, thím thương yêu,
Cháu nào dám,
Lại làm phiền thêm nữa "

Hưng về thăm,
Ở chơi thêm vài bữa,
Chú, Thím Nghiêm,
Ra đón tại sân bay,
Hồng thướt tha,
Trong chiếc aó xanh dài,
Nhỏ cao lớn,
Tuổi dậy thì mười bẩy .

Nhìn thấy Hưng,
Nhỏ vui mừng chạy lại,
Nắm tay Hưng,
Nhõng nhẻo, giống ngày xưa,
Thím Nghiêm la,
"Tánh nghịch ngợm không chừa"
Chú nheo mắt
"Con lớn rồi Hồng ạ"

Hồng thỏ thẻ,
"Anh giờ cao lớn qúa
Lại bô trai,
Chắc hẳn lắm người thương ?
Mai mốt đây,
Học Bác Sĩ ra trường,
Gái theo đuổi,
Đầy đường, còn phải nói ."

Hưng im lặng,
Không trả lời câu hỏi,
Chút trách hờn,
Pha một chút ghen tương,
Của Lệ Hồng,
Cô em nhỏ thần thương,
Nói bóng gió,
Nói bâng quơ, Hưng hiểu .

Từ chia xa,
Người tình thời niên thiếu,
Đến bây giờ,
Cũng gần được bẩy năm,
Hưng vẫn thương,
Vẫn nhớ, vẫn âm thầm,
Tìm kiếm mãi,
Dẫu biết rằng vô vọng .

"Anh bây giờ,
Chỉ mong sao cho chóng,
Học ra trường,
Giúp xã hội mà thôi,
Còn tình yêu,
Xin phó thác cho trời,
Chưa sự nghiệp,
Hồng ơi, anh chẳng nghĩ"

***
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 11:41 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.