Go Back   Vina Forums > Câu Lạc Bộ Giao Lưu > Nhịp Đập Trái Tim > Quà tặng cuộc sống
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 04-13-2010, 02:45 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Góc đời...!





NỔI GIẬN....!

Giận dữ khiến ta sẵn sàng làm một điều gì đó cho hả cơn bực tức!

* Khi cơn giận dấy lên ở não, nó đẩy cao huyết áp và nhịp tim, rút máu khỏi tứ chi,
đặt cơ thể vào tình trạng sẵn sàng sợ hãi hay chiến đấu?
Có thể chúng ta sẽ chửi mắng xối xả, gây thiệt hại nặng nề cho kẻ khác khi bị chọc giận.
Nhưng một phản ứng bằng lời nói hay hành động không phải là điều không thể nào tránh được.

* Tất cả chúng ta đều phản ứng giống nhau trước những thái độ vô tâm và thiếu tôn trọng:
NỔI GIẬN .
Nhưng cách chúng ta biểu lộ cơn thịnh nộ lại hoàn toàn mang tính cách cá nhân.

Sự phân biệt giữa cảm xúc và hành động rất quan trọng.
Vì trong khi không thể khống chế nỗi xúc động ,
theo lý thuyết, ta có thể kiểm soát được hành vi của mình.

Trong một số trường hợp, thì sự giận dữ rất cần thiết và có ích.
Nó lập ra những giới hạn để bảo vệ mình.
Thí dụ, khi có người xâm phạm sự riêng tư của bạn,
thì sự tức giận giúp bạn giữ kẻ đó ở một khoảng cách thích hợp.
Nó cũng là một phản ứng hữu ích để phục hồi
sau một sự lăng nhục về thể lý, tình dục hay cảm xúc.

Khi nhận ra mình không phải là một kẻ vô gía trị như mình tưởng ,
thì cơn thịnh nộ giúp người bị tổn thương hất tung mối nhục nhã kia
và ném nó lên đầu kẻ đã xúc phạm mình.
Đó là bước phục hồi đầu tiên .
Nhưng có lẽ tới 95% những cơn tam bành thường không có mục đích
và có hại nhiều hơn là có lợi. Dù mỗi người chúng ta mích lòng
theo nhiều cách khác nhau thì về cơ bản thường có 4 loại phản ứng sau:

* Bạn có thể :

1/ Thừa nhận cảm xúc của bạn, và tự mình đương đầu với nó.
Giữ chặt lưỡi và đếm từ 1 tới 10 vẫn là biện pháp hữu hiệu để khỏi bùng nổ.

2/ Trấn áp cảm xúc của bạn , không công nhận rằng mình đang tức giận.
Và có thể sau nhiều năm kềm chế, bạn sẽ phải trả giá bằng những
... rối loạn tâm lý hay thể lý: loét bao tử, bệnh tim mạch, ung thư ...

3/ Lợi dụng cơn giận để huy động mọi khả năng,
hầu phản ứng một cách khôn khéo và xây dựng.

4/ Bộc lộ, bất kể hậu quả.
Đa số người trưởng thành không muốn biểu lộ cơn tức giận,
vì chúng ta không những sẽ mất tự chủ - điều tự nó rất nguy hiểm -
mà còn có thể làm tổn thương người khác bằng lời nói hoặc hành động.
Đôi khi sự bộc lộ chỉ làm ta lúng túng.
Nhưng thường nó dẫn tới những thương tổn về mặt tình cảm hoặc thể xác.

* Trút cơn giận lên người khác...
không bao giờ là một giải pháp hữu hiệu cho vấn đề,
mà trái lại thường làm cho vấn đề thêm tệ hại ra nữa!
Có một số người bộc lộ cơn giận không phải để đả thương mà để trấn áp kẻ khác.
Thật vậy, nếu họ không thể thắng trong một cuộc tranh luận bằng lý lẽ hay thuyết phục,
họ sẽ nổi khùng lên và dùng cơn thịnh nộ để khuất phục đối thủ.
Không ai muốn trở thành mục tiêu cho cơn giận dữ, nhất là của những người mình quan tâm.

Do đó chúng ta sẽ lảng tránh cái trách nhiệm đáng sợ đó, nhịn đi cho xong !
Phương pháp tốt nhất là nên bước vào phòng tắm, xả nước lên người.
Làm thế hóa ra rất là dễ chịu, không can dự vào cuộc tranh chấp dễ gây tổn hại cho sức khoẻ.
Nhiều nhà tâm lý đồng ý rằng ...
TRÚT CƠN THỊNH NỘ LÊN KẺ BẠN ĐANG TỨC TỐI LÀ THIẾU KHÔN NGOAN.
Vì sao? Vì hai lẽ:
Thứ nhất bạn không thể khống chế được ai,
dù bạn có thể trấn áp người đó bằng sự giận dữ,
thì bạn chỉ có thể kiểm soát được thái độ của họ đối với bạn,
chứ không thể điều khiển được ý nghĩ của họ về bạn .

Thứ hai, nếu bạn nói cho người bạn đang căm giận biết cảm xúc của bạn,
thì đến lượt người đó có thể cũng sẽ nổi khùng lên,
và quan hệ có thể đổ vỡ vô phương hàn gắn!

Rốt cuộc, chính bạn lại là người thấy cay cú, tức giận hơn.
Nếu tính khí bạn nóng nảy như hỏa diệm sơn thường xuyên sôi sục,
thì hãy ráng canh chừng nó. Hãy lưu ý những dấu hiệu báo trước.
Chẳng hạn như tay chân bạn sẽ lạnh toát,
hay dạ dày sẽ co thắt trước khi bạn bùng nổ!
Quan trọng hơn nữa , bạn phải tự nguyện chặn đứng nó kịp lúc.
Thay đổi cách suy nghĩ của bạn, thay đổi phương pháp giải quyết vấn đề.
Khi nhận thức rằng sự giận dữ bắt bạn phải trả một giá rất đắt
về tinh thần lẫn vật chất, rằng nó có thể phá huỷ nghề nghiệp
và những quan hệ xã hội thì việc thay đổi của bạn sẽ bớt khó khăn hơn.
Tóm lại, phải cảnh giác với cảm xúc nội tâm,
phải biết rõ khi mình sắp sửa "khùng" lên,
phải chú ý tới những tín hiệu của người khác,
phải kiên trì luyện tập là những gì bạn có thể làm để giúp mình vượt qua .

Good luck...control your anger...!

LM@TT
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 04-15-2010, 05:37 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour treasures...!





Nắng Buồn Hơn Mưa


Tôi đã như một kẻ lạc loài đi giữa cuộc đời bằng đôi chân thơ dại, bằng trái tim sớm mang nhiều vết thương, bằng cảm nghĩ luôn lo âu, sợ hãi, mất niềm tin ở chính mình và cuộc đời. Tôi đã không biết phải làm gì, phải làm sao. Đó, phải chăng là tiếng kêu bi ai, đã nhiều lần bật ra từ trái tim tôi.

Trời đất bao la, lẽ nào không có một nơi bình yên cho tôi trú ẩn. Tôi mải miết đi tìm. Tìm một bóng mát đủ che đời mình. Tìm một trái tim độ lượng đủ để cưu mang mình. Tìm một người có tấm lòng nhân hậu để dẫu mai sau có thế nào, ở cuối chân mây, góc biển, tôi vẫn cảm thấy được gần gũi, chở che và an ủi.

Vẫn như những ngày xưa, sự im lặng thay cho bao lời nói mà chỉ những tấm lòng đồng cảm mới có thể nắm bắt dược những tín hiệu... Bên ngoài, nắng đang lên. Căn phòng nhỏ tịch lặng, có hai người đang đứng bên lề cuộc đời. Hai người ở ngoài những cuộc vui. Không hề liên quan đến sự sống ồn ào, hối hả của một ngày vừa bắt đầu. Ly rượu pha nhạt, trên mặt bàn là gốc của một cây thốt nốt 100 tuổi bóng ngời ngộ nghĩnh. Tôi rút một điếu thuốc. Làn khói mỏng bay vờn. Những ngón tay gầy guộc đưa lên gọng kính. Anh bảo ...nắng buồn hơn mưa. Tôi hiểu.

Lơ đãng nhìn ra khung cửa nhỏ. Những đốm nắng lung linh đậu trên vòm lá xanh. Cái cây này, anh đã trồng từ năm 1973, giờ nó cũng bắt đầu già. Anh tránh cái nhìn soi mói của tôi... Bao giờ tôi cũng nhìn anh như thế. Rất chăm chú bởi tôi muốn tìm đọc thêm những điều mới lạ, không nói nên lời kia...rằng cái gì ẩn dấu sau vầng trán thông minh kia...cái gì được chứa đựng trong trái tim nhỏ bé kia... Tất cả những điều tôi cho là kỳ diệu tiềm tàng trong thân thể mảnh mai yếu đuối. Tôi muốn - thậm chí nắm bắt chúng, cất giữ cho riêng mình - anh, chính anh là Lý Tầm Hoan của thế kỷ 20.

Nhân vật truyền kỳ mang tên Lý Tầm Hoan có lẽ là hình dáng lý tưởng cho tất cả mọi người, trong đó có tôi. Với một ngọn đao nhỏ bé mong manh, dẫu ra tay chậm hơn nhưng bao giờ cũng đến đích trước, không bao giờ sai chạy dù không ai thấy Lý Tầm Hoan xuất thủ... Con người ất trọng nghĩa khinh tài, luôn luôn bênh vực lẽ phải, một đời sống cho người. Nhường cả người yêu và gia tài cho người ơn. Lánh xa, ở ẩn, lấy rượu làm vui... Một con người có cái tâm vĩ đại trong một thân thể thoạt trông tiều tụy nhưng lại luôn tỏa sáng hào quang đẹp đẽ.

Tôi đã bắt gặp một Lý Tầm Hoan - bằng lòng để người phụ mình chứ không phụ người - ở anh trong một buổi chiều êm ả trên căn gác nhỏ, nơi anh thường ngồi... gọi nắng, mong mưa. Những ca khúc anh viết lúc nào, không ai biết. Trong những đêm khuya một mình bên ly rượu không bao giờ vơi. Trong một buổi chiều một mình lặng lẽ nghe tiếng mưa nhẩy nhót trên sân nhà. Trong bình minh - cũng vẫn một mình - chờ đợi để thấy nắng lên, để chiêm nghiệm rằng... nắng buồn hơn mưa.

Thế đấy, không ai biết mà những ca khúc ấy cứ đi thẳng vào tim rồi ở lại đó. Ca khúc của anh và người nghe đã trở thành đôi bạn tâm giao chẳng chia lìa. Vì sao tôi yêu những ca khúc của anh. Tôi sẽ không đủ sức ngợi khen anh như nhiều người đã làm bởi tôi đơn giản lắm. Con người của anh cũng đơn giản và vì thế những ca khúc của anh - nhanh hơn cả lưỡi đao của Lý Tầm Hoan - cũng ngọt ngào, êm ái xuyên vào tim tôi.
Làm sao người ta có thể hiểu được vì đâu ...con chim hót trên những cành lau... nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối... ấy lại có thể nặng lòng với quê hương, gia đình và bằng hữu đến như vậy. Đó cũng chính là điều tôi muốn tìm ở anh và tôi đã hiểu, đã biết. Nói một cách đơn giản nhất mà tôi có thể nói được là, ai cũng chỉ có một quê hương. Nếu ngay chính cả quê hương mình, mình còn không yêu thì liệu mình có thể yêu thương cái gì nữa.

Anh để lại cho những thế hệ sau một bài học yêu thương. Hãy tìm nhau, lại gần với nhau học lại từ đầu bài học yêu thương. Những bông hoa đẹp đẽ. Những cây lành trái ngọt không thể nảy sinh từ lòng căm thù. Sự hận thù chỉ làm cho người ta nhỏ lại. Làm cho cuộc đời tăm tối hơn. Làm cho tâm hồn nghèo nàn, thấp kém. Cái tâm không bình yên sẽ chẳng còn ai nghĩ đến ai với những điều tử tế, dẫu chỉ trong trí tưởng.

Những ca khúc của anh chính là tấm gương soi cho tôi nhìn lại rõ mình, tìm lại được chính mình từ những mất mát. Tôi đã được chia sẻ. Được an ủi ngay cả trong giây phút phân ly. Thế nên, điều tôi muốn nói ở đây là anh - không phải những ca khúc - rằng chính anh trong tâm hồn tôi còn lớn lao vĩ đại hơn những gì anh đã làm và để lại. Một người tầm thường không thể làm nổi những điều tốt đẹp và một người vĩ đại không hề làm những điều tầm thường.

Chiều nay, ở một nơi rất xa, tôi cũng ngồi một mình nhìn nắng vàng đang ngả màu trên lá cỏ. Lòng bỗng xót xa ngậm ngùi... Anh ơi, trong bữa cơm chiều nay, chiếc ghế của anh không người ngồi. Anh chắc lại ra đầu phố, mua một cái gì đó, hoặc cùng dăm ba người bạn ngồi ở quán cà phê, nhìn xe ngựa ngược xuôi. Lát nữa đây, anh sẽ trở về, ngồi vào chiếc ghế đó, nâng cây đàn lên bằng hai bàn tay gầy và hát rằng ...cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ.

Cũng chiều nay, em không đưa anh đi bởi em không đủ sức cản chân người đi. Anh em mình sẽ gặp lại. Song em biết trên hết mọi điều, như anh nói, chúng ta không bao giờ xa nhau. Chưa bao giờ... nắng vẫn buồn hơn mưa anh ạ nhưng chúng ta yêu thương nhau vĩnh viễn không bao giờ chia lìa... có phải anh đã từng nói như thế?


Khánh Ly@
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 04-16-2010, 06:30 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Private thoughts...!




** Accept yourself, warts and all...unconditionally

** Remember that your character matters more than your reputation

** Recognize that your own ego that causes embarrasment...not the situation

** Remember that no mountain is too big to climb if you do it at your own pace

** Attain happiness...freedom...and peace of mind by giving them to someone else ...

** When everything is clear in your own mind, nobody can create obstacles for you

** Load the different parts of your life onto a balancing scale until you see them balance...

** Make an effort to experience the validity of information through insight in your daily life

** Your enemies provide you with the opportunity to develope tolerance... patience... and understanding ...


LMTT@
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 04-17-2010, 12:25 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour treasures...!



Giọt Nước Mắt Em

Tay nào vo giọt nước mắt thêm tròn
Mà em khóc cứ lăn dài trên má
Chị khi sầu cũng chán đời nghiệt ngã
Lúc chợt như điên dại bởn cợt lòng

Đời quá buồn em hỡi có thấy không
Mím chặt môi nhé em đừng bật khóc
Lấm cả rồi, bờ mi ngoan, mắt ngọc
Vì ngày mai, nối tiếp một ngày mai.

Em nghe đi, lời chị nói có sai
Kiếp bể dâu mấy người tròn hạnh phúc
Chị nhốt rồi đời mình trong đáy ngục
Mộng yêu đương phảng phất bóng phù vân

Đắn đo chi phút ngắn ngủi ái ân
Mật tình yêu đong bằng đôi trủng mắt
Khi chị biết mình yêu anh chơn chất
Là lúc đời bẫy rập dựng đầy truông

Bước chị đi than khóc với chim muông
Đường chị về cô đơn làm hành lý
Em có lẽ đã không cùng suy nghĩ
Ậm ừ thôi chia sẻ được bao giờ

Đời cạn rồi hạnh phúc lẫn ước mơ
Nếu khóc được thì em ơi cứ khóc
Chị nơi đây sẵn sàng lau mắt ngọc
Như nhiều khi tự dỗ lấy lòng mình

Sao em còn ngồi đó với lặng thinh
Ai , ai , ai vo tròn giòng nước mắt
Để em khóc giọt tròn lăn trong vắt
Mà chị đau hơn cả vạn lần đau...


TTTT@
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 10:20 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.