|
|
|
#1
|
||||
|
||||
|
Là thái độ gì???
Mấy tuần trước khi trên đường lái xe đi làm đến ngã tư rẽ trái, trong khi chờ đèn xanh thì thấy có một ông cụ đứng cầm cái bảng homeless. Ái đậu xe lane trong sát với lề trái nên gần ngay ông cụ. Ái bấm cửa sổ xuống và cho ông cụ 3 đô. Của ít lòng nhiều vì đây không phải là lần đầu tiên. Ái gặp đâu thì cho đó thôi. Ông cụ lấy xong cảm ơn rồi còn nói "God bless you"...v...v..! Khi ái bấm cửa sổ lên xong vô tình quay qua bên phải thấy một chiếc xe đậu kế bên lane rẽ trái của ái là một người đàn ông Mỹ, tuổi bao nhiêu cũng chẳng biết (vì Mỹ nhìn già hơn Á đông) nhưng có lẽ cũng chừng độ ngoài 30 mà thôi. Lái một chiếc xe thật đẹp và mới trị giá của nó phải hơn chiếc xe cũ kỹ của ái đến 10 lần. Vì vô tình vừa bấm kính xe lên vừa cất cái bóp lại nên mới nhìn sang phải thì thấy ánh mắt của người này có vẻ khinh đời và bĩu môi rồi liếc háy qua ái một cái. ái không hiểu đó là thái độ gì? Nhưng ái chỉ nhìn lại và cười một cái thôi !!! ******** Một thái độ mà người ta có thể giải thích là xem thường người khác nghèo hơn mình?? Xem thường người giúp đỡ người khác vì với số tiền quá ít?? Một thái độ mà những người bình thường sẽ không thích vì có vẻ phách lối quá ! Không phải mình giàu có là có thể nhìn người khác bằng ánh mắt như vậy. Nhưng biết đâu được lái chiếc xe thật xịn và là người giàu có như thế, dám bỏ tiền ra mua cho mình nhưng có dám spend tiền cho người khác hay không??? Có dám bỏ tiền ra giúp người khác hay không??? Nếu mà mình không thể trong trường hợp như trên mà có thể give away một phần nhỏ nhoi trong tài sản mình có thì không có tư cách để bĩu môi hay tỏ thái độ khinh khi chê bai gì đó ! Nếu tỏ thái độ như thế mà có dám cầm cho ông cụ 100 đô hay không thì hãy cố sức mà liếc háy ái ![]() Con người của ái không thích màu mè, quan trọng mình có lòng hay không mà thôi. Và của cho không bằng cách cho ! Khi bố thí hay cho đi dù là 1 đô hay 10 ngàn đô đều có giá trị như nhau nếu như dựa trên tấm lòng và tài sản mà người ta có được. Một người nghèo với gia tài ít ỏi thì 1 đô rất là quí với họ nhưng họ sẵn sàng chia xẻ cùng người khác. Vẫn có giá trị bằng nhau với 10 ngàn đô của một người có gia tài lên cả mấy chục triệu đô. Bởi vì sự khác biệt quá lớn giữa một người nghèo và một người giàu ! Mà trên thực tế người ta thường không so sánh từ góc độ đó, người ta hay dựa trên số tiền cho đi là bao nhiêu để đánh giá tấm lòng. Điều này hoàn toàn sai ! Khi bố thí cho đi mà không cần nghĩ ngợi và bất cứ lúc nào dù là nhỏ nhoi nhưng mà có thể giúp người khác trong cơn nguy khốn thì đó chính là niềm vui của mình. Tu nhân tích đức không phải chỉ một lần cho đi, cho ra, mà chính là từ kiếp này sang kiếp khác. Đức Phật đã dạy: "đừng bao giờ chê dù là một việc thiện nhỏ mà không làm" ! (*) Chúa đã dạy: "khi con làm đẹp lòng những người xung quanh con thì chính là con đã làm đẹp lòng ta" ! (*) (*) không phải nguyên văn chỉ là đại khái nhưng vẫn thích để trong quote ! Không phải chỉ nhớ thuộc lòng nguyên văn lời nói là tốt, mà chính là phải hiểu lời nói đó và hành lời nói đó như thế nào mới là quan trọng ! Hai lời dạy, một của Phật đã xóa ngay cái thái độ của người đàn ông kia là có hiểu thế nào là làm việc thiện không? hai của Chúa đã chứng tỏ là người đàn ông này sống mất lòng người chung quanh cho dù him không biết ái là ai, ông cụ kia là ai, và ngược lại ! Vì thế sống ở đời không phải chỉ biết cho mình thôi, mà còn phải biết đến người khác. Chúng ta không thể sống mà không cần đến ai khác trong xã hội được. Quan trọng là phải nghĩ đến đạo làm người chính là cách cư xử giữa một con người với một con người ! Có quan tâm, giúp đỡ, tôn trọng, chia xẻ với người khác thì mình mới nhận được giống như vậy khi mình cần đến người chung quanh ! AT
__________________
![]() Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái ! ![]() |
|
#2
|
||||
|
||||
|
Trích:
Thảo nào mà mấy tuần này thấy huynh TNC dzui quá cỡ Trước lúc đó Bờm cũng đứng cạnh bên huynh TNC mà dzì đói wóa nên đi kiếm cái gì en, khi trở lại sao hổng thí huynh í nói chi hết chọi? :Shooting Soldier: |
|
#3
|
||||
|
||||
|
Trích:
|
|
#4
|
||||
|
||||
|
Lá Thư Gởi Bạn Bạn thân mến, Trong cuộc sống không phải ai cũng được may mắn đạp trên nhung lụa và chưa từng trải qua gian nan nghịch cảnh ! Điều quan trọng là mình đã học được gì từ những nghịch cảnh đó, mình phải biết mạnh mẽ hơn và sống vươn lên bằng tinh thần, bằng nghị lực, bằng sự lạc quan giữa cuộc sống đầy dối gian và cám dỗ này ! Có lần trò chuyện với nhau bạn đã từng nói với tôi bạn rất giàu. Phải tôi đã công nhận bạn giàu và cùng từng có nói vừa đùa đùa vui vui với bạn là "chính vì bạn giàu nên bạn mới đâu thích những người nghèo như tôi". Bạn cười khanh khách và đã nói rằng "không hẳn thế đâu, vì đôi lúc chơi với người nghèo rất fun" ! Nhưng cái câu đùa đùa vui vui của tôi cũng không có sai sự thật bởi vì tôi thật sự rất nghèo ! Gia tài tôi chẳng có, sự nghiệp tôi cũng không, tôi chỉ có hai bàn tay trắng ! Bạn đã giải thích một tràng dài, dài lắm !! Có những lần bất đồng ý kiến với nhau và cũng đưa ra nhiều quan điểm khác nhau nhưng chung quy vẫn là muốn nghĩ tốt cho đối phương mà thôi. Bạn chưa từng ghét tôi và tôi cũng chưa bao giờ ghét bạn. Ngược lại tôi rất là quý và cảm ơn những lời khuyên, những gì bạn nói tôi hiểu rất rõ ! Nhưng tôi cũng đã giải thích không phải mình chạy một phát thật nhanh, nhanh hơn gió hay là quay lưng như không hề quen biết hay là vô trách nhiệm khi mà hằng ngày tôi vẫn còn phải đối diện với chính vấn đề đó. Và đó không phải là phong cách của tôi. Tôi hiểu bạn đã từng kinh nghiệm, từng trải qua nhưng không có trường hợp nào giống trường hợp nào và hoàn cảnh sống của mỗi người mỗi khác ! Có những trường hợp mình không thể say "no", mình không thể nói là không care ! Bây giờ bạn có thể ung dung nói như thế nhưng bạn có từng nghĩ lại quay trở về quá khứ xem sao. Bạn bảo bạn vất vả, cực khổ và làm như thế không phải vì gia đình, vậy thế là vì cái gì??? Nếu chỉ là cho bản thân bạn không thôi thì tôi thiết nghĩ bạn không cần phải hy sinh nhiều đến thế !!! Vì một mình thôi xài có bao nhiêu đâu? Bây giờ bạn có tất cả và bạn nói là không care bởi vì không phải là sự bắt buộc. Nếu là sự bắt buộc lựa chọn một trong hai : một là thi hành hai là quit luôn ! Bạn sẽ chọn cái nào??? Nếu như lúc bạn còn đang lênh đênh, bấp bênh, nếu như lúc bạn phải vì gia đình, bạn có dám can đảm quit luôn không?? Những gì bạn khuyên, những gì bạn nói tôi hoàn toàn hiểu rõ và bởi vì đối với tôi tiền không phải là trên hết và không phải là tất cả ! Mà chính là tư cách của một con người là trên hết. Chúng ta ai cũng cần đồng tiền để sinh sống. Nhưng mình phải điều khiển đồng tiền theo ý mình, chứ không phải để đồng tiền điều khiển mình được ! Bạn đã từng nói bạn rất giàu, và rồi cũng chính bạn tự hiểu lầm và tự hạ thấp giá trị của mình khi bạn cho rằng tôi hay ai đó đã chạm vào nỗi đau của bạn để rồi bạn nói là "tôi không đến nổi tệ, để phải quay về nơi đó mà tìm một ai để kết hôn, tôi có một việc làm và có thể tự nuôi thân" !!! Bạn đang suy nghĩ đến đâu rồi??? Có ai bảo bạn là bạn tệ đến mức ấy đâu??? Thật sự mà nói bạn giàu hơn tôi rất nhiều về vật chất ! Và tôi cũng chưa từng nghĩ là vì bạn tệ đến mức quay về đó để tìm một người ! Lời nói của bạn tự làm bạn đau thôi khi mà bạn đã từng bị thất bại một lần cũng từ nơi ấy !!! Vậy lúc đó bạn nghĩ bạn thế nào??? Có tệ lắm không?? Sao lần từng thất bại mà không chịu rút kinh nghiệm bản thân và vì nóng giận lên rồi lại tự cho "mình" là tệ lắm hay sao mà phải quay về nơi đó thêm một lần !!! Cũng bởi tôi đã có rất nhiều bạn bè từng kinh nghiệm đau thương, nên mới mong là bạn cẩn thận mà thôi, nếu cho dù bạn hiểu sai đi ý của tôi cũng không sao. Bạn cứ nói, cứ nói hết đi, muốn nói gì, muốn trách móc, muốn ghét tôi muốn sao cũng được miễn là bạn cảm thấy thoải mái, thấy bạn được vui không đè nén ở trong tâm là tốt rồi !!! Tôi mong bạn luôn được bình an và mạnh khỏe ! Tôi có một người bạn cũng đã từng như bạn và cũng đã từng mang một vết thương lòng đã hơn 5 năm trôi qua, mỗi khi vô tình nhắc lại quá khứ đó là người bạn ấy rất sợ và hầu như không còn cảm giác nữa. Nhưng có điều người đó đã vượt qua được cái ải khó khăn nhất, chính là sự dứt khoát ! Không sống trong quá khứ, một quá khứ nên vứt vào thùng rác vì nó chẳng hề tốt đẹp và còn ảnh hưởng đến cả một tương lai dài. Cha mẹ thì mong người ấy được yên bề gia thất. Tôi cùng bạn bè cũng khuyên giải bây giờ hết buồn nhưng vẫn chưa lập gia đình, nhưng ít ra người bạn đó đã có người yêu và cũng vui vẻ lắm ! Bây giờ thì hoàn cảnh rất tội khi người Mẹ thân yêu phải vào emergency và cả 3 tuần nay chưa tỉnh lại ! Tôi thành thật xin lỗi vì có lẽ tôi không nên nói những điều ấy, nhưng tôi không cố tình khơi lại nỗi đau. Bạn cũng rất cố chấp không muốn mở lòng mình ra với những người xung quanh khi người ta an ủi bạn, chia xẻ với bạn. Bạn luôn khăng khăng là mình làm đúng và sống trong ảo tưởng ! Người nào đó làm bạn đau lòng nhất có lẽ là bạn yêu thương người đó nhất ! Người có thể hiểu được nỗi đau của bạn có lẽ là người yêu thương bạn nhất ! Còn tôi chỉ là một người bạn lặng lẽ bước bên cạnh bạn để chăm sóc, thoa thuốc, lau chùi vết thương đang rỉ máu của bạn ! Nếu là những giọt máu bầm còn ứ đọng thì không nên để lại bên trong làm gì, nó sẽ làm cho vết thương thêm đau đớn mà thôi ! Bạn có thể ghét tôi, có thể hận tôi có thể không cần đến sự quan tâm của tôi vì tôi đã chạm vào nỗi đau của bạn. Nhưng chỉ có chạm vào nỗi đau đó mới mong thức tỉnh được bạn mà thôi. Lúc nào bạn cũng tỏ ra rất cứng rắn không cần đến ai, nhưng tôi thừa biết bạn cũng rất yếu đuối ! Bạn nên nhớ một người bạn chân thật và bạn tốt là người dám nói ra, chỉ thẳng vào cái sai hay nỗi đau của bạn vì mong muốn bạn được hoàn hảo hơn. Sau khi vấp ngã và đứng lên được thì sẽ vững vàng hơn và hạnh phúc, vui vẻ hơn. Chứ không phải là là nói theo, vuốt ve để tạo cho bản một cảm giác thoải mái "temporary" ! Và sau cái cảm giác "temporary" đó bạn sẽ đau hơn gấp 2 lần ! Công bằng - không công bằng, Trên thế gian này dĩ nhiên sự thật phủ phàng sự bất công đầy dẫy trong xã hội, lắm lúc thấy rất "không công bằng" nhưng mà sao??? Chỉ có những người có quyền lực và có đủ khả năng mà biết nghĩ tới công lý thì mới đem công bằng tới cho người khác ! Còn như "thấp cổ bé miệng" thì chỉ có nước chịu đựng sự bất công. Chịu không nổi thì biểu tình, đình công gì đó..v...v.. mà muốn biểu tình trước tiên là phải có đủ can đảm và cũng cần có quần chúng, có đám đông chứ một chốt một pháo mà xông ra thì làm sao chống lại quyền lực "bất công" đó được !!! "Not fair".... hai chữ này nói thì rất dễ và có lẽ nghe riết rồi "nhàm lỗ tai luôn" nhưng mà muốn được một chữ "fair" thì rất là khó.......đôi lúc.....phải hy sinh nhiều lắm và phải tranh đấu đến cùng mới được chữ "fair". Cũng có lúc vì chữ "fair" này mà hy sinh và tranh đấu nhưng kết quả vẫn là "not fair" ! Điều quan trọng là mình phải hiểu mình đang trong hoàn cảnh, tình trạng nào để mà dám mạnh dạn nói "not fair" và đòi bằng được "fair" ! Một quyết định hay hành động sai lầm của mình có thể sẽ chẳng mang lại "fair" mà còn thêm nhiều phiền phức cho bản thân và liên lụy đến người khác ! Giàu - Nghèo, Giàu vật chất: đa số là con người ai không mong muốn mình giàu có. Dư ăn, dư mặc thì không phải lo lắng nhiều. Có nhiều tiền có thể làm gì mình thích, nhưng với điều kiện là làm đúng, làm tốt. Còn nếu làm với mục đích không tốt thì... tốt nhất là đừng nên "giàu", vì như thế thì sớm muộn gì cũng rước họa vào thân thì cái nghĩa "giàu" ấy không có đáng được tuyên dương ! Giàu thật sự: chính là giàu lòng nhân ái, giàu lòng hảo tâm, giàu có trí tuệ. Giàu những cái mà vật chất, tiền tài, danh lợi không thể mang lại được hay tạo ra nó được ! Nghèo vật chất: nghèo mà sống ít lo âu vì không nơm nớp lo sợ không biết của cải sẽ về đâu nếu lỡ nhắm mắt xuôi tay. Nghèo mà biết đủ, biết sống giản dị và chịu khó làm việc thì cũng có thể sống vui vẻ đến chết ! Nghèo vật chất không có gì là xấu cả khi mà người ta có một tấm lòng cao đẹp. Người nghèo vật chất mà có lòng thì người ta vẫn chia xẻ miếng cơm manh áo với người khác ! Nghèo mà vẫn giữ được "nghèo cho sạch, rách cho thơm".... mới nghe thoáng qua câu này theo ý vui vui nhé...có lẽ ai cũng bảo đã nghèo rớt mồng tơi tiền đâu mà muốn xà bông tắm, để kỳ cọ rửa sạch sẽ cái dơ trên cơ thể đầu tắt mặt tối mệt nhọc làm việc; đã nghèo quá xá cỡ đến đỗi quần áo rách rưới lấy đâu ra tiền mà mua dầu thơm mà xịt đầy người chứ ! Nhưng mà thật ra câu này từ ngàn xưa của ông bà để lại đại khái chính là nói cho dù con người nghèo đến mức nào mà giữ được "nghèo cho sạch, rách cho thơm" nghĩa là thật sự phải có tư cách. Nghèo nàn mà luôn giữ thân mình trong sạch không vì cái nghèo cái rách mà sanh lòng tham lam, sanh tâm xấu, có chết đi cũng không mang tiếng xấu, tiếng nhơ ! Hay còn gọi là "danh thơm muôn thuở" ! Nghèo thật sự: Chính là nghèo tình thương, nghèo trí tuệ, lòng dạ hẹp hòi, ích kỷ chỉ biết có riêng mình. Người nghèo thật sự ý nói là cho dù có là người giàu có về vật chất đến mức nào mà không có lòng nhân ái, không có trí tuệ thì người đó cũng được liệt vào hàng nghèo tư cách !! Tư cách là phong cách sống riêng của một người mà qua đó người ta đánh giá nhân phẩm một người. Chỉ có tư cách của người đó mới thật sự thể hiện là người đó giàu thật sự, hay là nghèo thật sự ! Mà thường người có tư cách là những người có nhân phẩm đạo đức cao, chứ không phải là giàu có tiền chất như núi cao !!! Nhưng nếu mà một người có cả hai điều trên thì đúng là phước đức cho nhân loại !!! Người ta từng nói sau những lần giận nhau sẽ hiểu nhau nhiều hơn, bởi vì không hiểu mới giận. Còn hiểu rồi thì đâu cần giận hờn chi nữa. Mà giận thì sẽ làm cho mình mau già, làm thiếu sáng suốt, làm mình thấy bực bội, thiếu đi nụ cười. Mà nụ cười chính là liều thuốc bổ giá trị nhất mang lại niềm vui cho chính mình và những người xung quanh. Vì khi mình cười thật sự có nghĩa là mình không bị phiền toái quấy rầy cái "tâm", và khi cười thì tự nhiên cả tâm lẫn thân đều có lợi. Hơn nữa nụ cười của mình khi người khác nhìn thấy cho dù họ đang không vui mà chính nụ cười thân thiện của mình sẽ làm giảm bớt đi cơn đau của họ và mang lại cho họ cảm giác được quan tâm, hình ảnh một thế giới của an lành ! AT 3:00 Semptember 14, 2012
__________________
![]() Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái ! ![]() |
|
#5
|
||||
|
||||
|
Thế Nào Là Yêu? Mỗi người định nghĩa tình yêu theo cách của riêng mình, khi yêu người ta thường bị mù quáng và thiếu sáng suốt ! Nhưng thật ra tình yêu cũng phụ thuộc vào một vài điều hết sức đơn giản: Hãy ở lại bên cạnh người làm cho mình vui và cười hạnh phúc mỗi ngày vì họ nghĩ cho mình và yêu mình nhiều hơn cả bản thân họ ! Không nên ở lại bên cạnh người luôn mang cho mình niềm đau và tuyệt vọng, bởi vì những người này họ chỉ biết yêu thương bản thân họ. Họ không hề nghĩ đến mình đâu. Nếu nghĩ tới mình thì họ đã không làm mình đau lòng. Cũng đồng nghĩa họ không yêu mình ! Trong tình yêu không phải chỉ nói suông là "anh yêu em" và "em yêu anh"... mà còn phải hiểu nhau. Không hiểu nhau thì không thể chấp nhận hay chịu đựng thói hư tật xấu của nhau.....thì dễ dàng bỏ nhau trong nghịch cảnh ! Thật sự yêu một người là luôn muốn nhìn thấy người ấy được vui vẻ, hạnh phúc chứ không phải là sự chiếm hữu. Một tình yêu đẹp và hạnh phúc thật sự không thể là một chiều từ một trái tim, mà phải là hai trái tim cùng hòa chung nhịp đập tâm hồn và cùng nhau nhìn về một hướng ! Là con người ai cũng có một sự chịu đựng và mức giới hạn, khi đã quá sức chịu đựng và vượt hơn giới hạn đó thì tất cả chẳng còn giá trị gì nữa ! Phải biết trân quí những gì mình đang có trong tầm tay, điều này có nghĩa là đừng nên luyến tiếc và níu kéo những cái gì đã không thuộc về mình = xa rời tầm tay ! Bởi khi ta có trong tầm tay, ta không biết quí mà cứ đuổi hình bắt bóng xa vời, đến ngày nào đó ta nhận ra thì đã quá muộn màng ! Chỉ cần một lần mất uy tín là vạn lần sau nữa người ta cũng không thật sự tin tưởng nơi mình nữa ! (Chứ đừng nói gì đã cho cơ hội tới 3 lần !!! cái chuyện "cho cơ hội" này ái đã từng kinh nghiệm qua rồi !) Một lần bất trung với nhau hay bỏ nhau...có nghĩa là cuộc hôn nhân đã tan thành mây khói. Có níu kéo hay tiếp tục miễn cưỡng sống chung cũng chỉ là cảm giác tạm thời. Rồi có một ngày chiến tranh bùng nổ và càng trở thành một cơn bão Katrina mà thôi ! Khi yêu một người đồng nghĩa với sự hy sinh và đem lại niềm vui cho người đối diện. Chứ không phải xem chuyện yêu đương là đùa giỡn để rồi muốn sao thì muốn chỉ theo tuỳ hứng của mình và xem cảm giác của người khác như "cỏ rác"...........thì chẳng khác nào một đứa bé ! Lăng nhăng dây dưa, đẩy đưa cho lắm....cũng chỉ là không dứt khoát bước ra khỏi cái địa ngục....mà mình cứ tưởng là thiên đàng ! Có níu kéo....nhưng khi một lần nữa đã kéo lại được gần bên mình thì lúc đó mới té ngửa.......bởi vì lúc này mới nhận ra sự thật phủ phàng ! Trong tình yêu những sở thích bình thường hợp nhau là chuyện nhỏ, nhưng "tâm đầu ý hợp" thì không chỉ dừng lại ở những sở thích đó mà thôi ! ..nếu cả hai cùng yêu thương thú vật, quả nhiên là rất tốt ! Cả hai cùng thích màu xanh... còn gì bằng ! Cả hai cùng yêu nhạc trẻ...thật là tuyệt ! Cả hai cùng thích thể thao....ôi đúng là người mình chọn rồi, phải không??? ...nhưng..........sẽ như thế nào nếu mà..............em rất thích tiêu xài phung phí, còn anh thì rất là tiết kiệm, muốn để dành tiền? Anh muốn có một đứa con cho mái ấm gia đình có thêm tiếng cười trẻ thơ, nhưng em bảo là không...em vẫn thích cuộc sống đua đòi ham chơi, em sợ mất dáng, em sợ phải chăm sóc con nít?? ...Sẽ như thế nào nếu anh là người dứt khoát.....mà em thì luôn lăng nhăng, băn khoăn về quá khứ....không những của chính bản thân mình mà còn cả của anh nữa??? ...sẽ như thế nào nếu...em là người ở sạch...còn anh thì ở bẩn??? sẽ như thế nào nếu em là người ngăn nắp gọn gàng, mọi thứ trật tự rõ ràng...còn anh thì bê tha, cẩu thả, lượm thượm??? ... sẽ như thế nào nếu anh bảo rằng......anh muốn để tiền ấy giúp đỡ những người nghèo....vì đây là một trong những nguyện vọng của anh......, và em thì lại lấy số tiền đó đi chi tiêu hoang phí cho những cuộc chưng diện của mình??? ...sẽ như thế nào...nếu anh làm gì không cần hỏi em, và ngược lại ! Miễn xong chuyện khi đã xảy ra rồi thì người đối diện mới được biết trong khi cả làng đã biết từ lâu ! ...sẽ như thế nào nếu hai người ngồi xuống bàn bạc với nhau......là sẽ không bao giờ hai ý kiến thành một......mà lại phải cộng vô thêm một ý kiến kiểu sơ-cua thứ ba ! Nói tóm lại còn nhiều nhiều thứ nữa...............thử hỏi........có thể nào còn sống vui vẻ hạnh phúc sau khi vài điểm này xảy ra....tự nhiên sẽ thấy khoảng cách càng xa dần, lạnh nhạt và cuối cùng là gặp người khác hợp rơ hơn !!! Ví dụ....tự nhiên đang chán ngán cuộc sống gia đình đang có...., mình muốn làm việc từ thiện mà bị vợ / chồng phăng ngang, tình cờ tham gia vào sinh hoạt công tác từ thiện quen biết một người bạn khác phái khác rồi qua giao tiếp đem lòng cảm mến vì càng ngày càng nhận ra là chí hướng giống nhau, rồi sẽ có sự so sánh !!! "Chạy trời cũng không khỏi nắng" cái chuyện này đâu: "so sánh" !!! Rồi đôi lúc lại suy nghĩ vu vơ, nếu quay ngược thời gian thì mình có marry người phối ngẫu bây giờ không??? *** Khi thật lòng yêu thương một người thì đa số con người ta sẽ hy sinh tất cả những gì là của cá nhân mình để mang lại hạnh phúc cho người mình yêu. Nhưng hãy nhớ kỹ là người đối diện phải hiểu ra và trân quí sự hy sinh và tấm lòng của mình để rồi đáp lại bằng tất cả tấm lòng của họ............chứ không phải chỉ một mình mình biết hy sinh và ngược lại họ không care.........thì mình hãy tự suy nghĩ coi sự hy sinh đó có đáng hay không??!!! Thường thường unconditional love....tình yêu vô điều kiện mà người ta thường nhắc đến luôn luôn tồn tại giữa tình cảm cha mẹ với con cái nhiều hơn ! Còn nếu nói giữa tình yêu trai gái.......sự thật phủ phàng thì... đa số các trường hợp tình yêu vô điều kiện...nghĩa là trao ra thôi mà không cần nhần lấy từ người mình yêu.....điều này đồng nghĩa với = yêu đơn phương và một chiều mà thôi !!! Còn hôn nhân chính là sự kết hợp giữa hai trái tim cùng hòa chung nhịp đập = cùng yêu nhau và chung thuỷ với nhau, đây là là điều kiện đầu tiên không thể thiếu trong một cuộc hôn nhân hạnh phúc ! Một trong hai người đã không còn yêu nhau nữa thì đồng nghĩa = hạnh phúc đã không còn ! AT 2:00 AM, October 8, 2012
__________________
![]() Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái ! ![]() |
|
#6
|
||||
|
||||
|
Câu hỏi khó trả lời à chị Ái, suy nghĩ kỹ, em thấy từ yêu này đi đâu rồi cũng trở về một điểm duy nhất là yêu cái tôi của chính mình. Nếu không vì cái tôi của mình thì người ta đâu cần phải yêu một ai đó, nếu không vì cái tôi của mình thì người ta cũng đâu cần phải cưới hoặc ly dị một ai đó.
Xét theo lý luận này, em thấy mình cũng chẳng cần thiết phải yêu ai, giờ chỉ cần ngồi rung đùi chờ anh nào mắc nợ từ tiền kiếp tới xin trả nợ mà thui ![]() |
|
#7
|
||||
|
||||
|
Trích:
................cái đó sis thấy có lý hén bé.........có duyên mà không có nợ......thì dở dở dang dang.....khi nợ đến đòi....thì chạy đàng....nào...cũng không có thoát.............![]()
__________________
![]() Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái ! ![]() |
|
#8
|
||||
|
||||
|
Người Hai Hệ Khi nhắc đến ba chữ này có lẽ người ta sẽ vội vàng kết tội ái sao lại kỳ thị người hai hệ ! Người hai hệ là người như thế nào? Theo cái nhìn đơn giản và bình thường của một người trần tục thường thì một người bị gán ghép cho là bóng, bê đê, gay, les chính là người hai hệ. Từ lâu mình đã có ý định tâm sự về vấn đề này, nhân dịp cuối năm 2012 đề tài mình muốn chia xẻ nhiều nhất là vấn đề người hai hệ. Những người thường được người ta gán ghép với các tên ở trên là để phân biệt ngoài hai loại người đàn ông và đàn bà thì còn có một loại người là nửa đàn ông & nửa đàn bà, điều này chỉ đơn giản vậy thôi ! Chuyện người hai hệ không phải không có trong thời xưa nhưng chẳng qua ở cái xã hội phong kiến, cổ hủ, cổ lỗ sĩ thời bấy giờ con người ta thường xem thể diện, mặt mũi, danh tiếng quá cao vì thế có những người hai hệ phải âm thầm chịu khổ tới chết vì họ không thể sống thật với chính bản thân mình ! Thời xưa nếu trong mười điều thì có hết tám điều vướng vào khoản: cái gì cũng cấm đoán, cái gì cũng ép uổng, cái gì cũng lệ thuộc..v...v ! Một người bình thường còn bị vướng vào các khoản đó thì huống gì đến người hai hệ ! Điều này không có nghĩa là kỳ thị người hai hệ là không bình thường. Bình thường ở đây chúng ta nên hiểu đơn giản theo cái nghĩa tự nhiên cũng giống như bình thường và phi thường vậy ! Thường những người hai hệ trong thời đại này họ sống nội tâm khép kín, kín đáo không dám can đảm đương đầu với sự thật ! Kể cả gia đình người thân họ cũng khó mà chấp nhận một thành viên trong gia đình bị biến thành người hai hệ. Theo họ thì là bị biến thành, nhưng thực tế người đang chịu trong cái cảnh đó họ hoàn toàn không có tội lỗi gì cả ! Thời nay sự hiện diện của người hai hệ có ở khắp mọi nơi và công khai còn có thể hợp pháp kết hôn ở một số nơi trên thế giới. Sự kỳ thị cũng đã giảm bớt rất nhiều, họ được gia đình người thân thông cảm và nâng đỡ tinh thần, họ có thế giới bạn bè của những người hai hệ ! Và cũng có những trường hợp tréo cẳng ngỗng là khi chính những người đã từng kỳ thị người hai hệ cuối cùng lại vướng phải có một thành viên trong gia đình là người hai hệ ! Từ đó họ mới hiểu được cái cảm giác mà người khác đã từng trải qua trong cuộc sống. Thường người hay nói theo quan niệm những người hai hệ quen nhau, yêu nhau hay kết hôn với nhau là những người đồng tính luyến ái ! Và trên pháp luật ngày nay cũng hay dùng ngôn ngữ này "người đồng tính" cho những người trong trường hợp này. Rồi người dân thường cứ gọi "đồng tình luyến ái" hay "đồng tính luyến ái". Cái mà họ phân biệt chẳng qua chỉ là trên hình thức hình dáng bên ngoài. Thấy hai người con trai thương nhau, hoặc hai người con gái thương nhau thì họ cho là cùng một hệ mà đi thương nhau là trái tự nhiên, trái luân lý...v...v...! Đồng tính đúng ra thì cái nghĩa của nó phải là cùng chung một tính chất ! Nếu đã cùng chung một tính chất thì phải đi sâu vào tâm hồn nữa mới có thể lý luận đúng cái nghĩa của người hai hệ ! Con mắt người đời nhìn qua trước tiên là dáng sắc bên ngoài. Khi thấy một người đàn ông đi nắm tay, hôn nhau với một người đàn ông thì họ cho rằng hai người này đồng tính thương nhau hay đang cặp nhau, nhưng chưa hẳn là vậy !!! Thật ra thì sự khác biệt của một người hai hệ chính là sự xung đột giữa thể xác và tâm hồn. Một người mang dáng vóc đàn ông nhưng tâm hồn lại là mang cái chất đàn bà và ngược lại thì đây chính là người hai hệ. Cho dù có thể hiện sự thay đổi qua cách ăn mặc chăm chút cái dáng sắc của mình hay không thì qua cách sống người ta cũng hiểu được phần nào ! Có người không muốn giữ nguyên dáng vẻ đàn ông nghĩa là ăn mặc theo lối phụ nữ, son phấn, mang ví, giày cao, điệu bộ õng ẹo như phụ nữ; cũng có người giữ dáng vẻ đàn ông nhưng lòng họ thì toát ra tình yêu với một người đàn ông đối diện ! Cả hai loại này đều thuộc người hai hệ bởi vì cho dù có thay đổi hay không thay đổi dáng sắc bên ngoài thì tâm hồn của họ vẫn là "cái chất đàn bà" ! Ngày nay xã hội văn minh, người hai hệ vì muốn hợp thức hóa với pháp luật để khỏi "mang thân con gái mà tâm hồn con trai và ngược lại" nên họ mới đi phẫu thuật để có thể toại nguyện và sống thật với đời mà không bị người ta dòm ngó và phê phán, đàm tiếu. Thật ra trong chúng ta ai cũng có chất đàn ông và đàn bà. Chất nào cao hơn thì là "đàn đó" thôi. Nhưng....may mắn một điều là khi một người có chất đàn ông cao hơn = tâm hồn là đàn ông, được kết hợp hoàn hảo trong cái thân xác của đàn ông (cái mà khoa học và nhân loại đã được phân chia ranh giới). Người ta thường gọi loại đàn ông và đàn bà là mang tính tự nhiên. Và khi một người có cái chất đàn ông lại sinh ra trong thân xác đàn bà thì người ta cho là trái tự nhiên???? Nếu mà nói đơn giản thật ra chả ai có tư cách để nói đó là trái tự nhiên cả, bởi cái gì cũng có trường hợp ngoại lệ. Nếu hiện tượng trái tự nhiên đó xảy ra thì cội nguồn từ đâu?? Không phải con cái được mang cái tính di truyền từ cái "gen" của cha và mẹ à??? Nếu sự kết hợp của hai nhóm máu từ cha mẹ là cội nguồn của hiện tượng đó thì cũng là sự giải thích hợp lý, thì chẳng có nguyên lý nào để phán xét người hai hệ là trái tự nhiên cả ! Nếu lý luận kiểu hợp lý thì chỉ có cha mẹ trái tự nhiên mới sanh ra con trái tự nhiên (hoặc là chỉ có sự "trái tự nhiên" tồn tại trong cái gốc của cha mẹ nên mới hòa hợp thành một thể mang tính trái tự nhiên mà thôi. Tự nhiên đứa bé ra đời rồi bị như vậy, chứ đâu phải là nó sửa đổi cái chất của nó để thành như vậy đâu??? Chỉ có cách lý luận hóm hỉnh này mới có thể giải thích được cái lý này đó chính là: bởi vì người hai hệ là do "nhân tạo" = sự kết hợp của "nhân đực" và "nhân cái" nên không mang tính tự nhiên. Còn cái gì mà do "thiên tạo" thì mới mang tính tự nhiên, có phải vậy không ???? ![]() Một kinh nghiệm dưới đây từ bản thân mà mình luôn ghi nhớ. Xin nhắc lại đây theo quan điểm sống: đạo làm người và lý lẽ đơn giản ! Tuyệt đối không có ý va chạm đến Tôn Giáo hay bất cứ cá nhân nào ! Còn nhớ từ thời cựu tổng thống Clinton, có một lần khi một vị Linh Mục đang nói chuyện đã đề cập đến chuyện ông không thích tổng thống Clinton bởi vì ông Clinton đã không phản đối hay kỳ thị những người hai hệ. Ông Clinton chấp nhận cho việc "phá thai" ! Mới thoáng qua thì hai vấn đề này có vẻ làm giảm sự tôn trọng của người dân đối với ông Clinton. Và kể cả vị Linh Mục kia cũng bức xúc mà nói lên quan điểm của ông ! Không biết là vị Linh Mục này hiểu như thế nào khi mà nghe tổng thống nói là chấp nhận cho việc "phá thai" kia. Đồng ý là theo mặt Đạo thì cho dù bên Phật Giáo hay Công Giáo thì phá thai vẫn là không thể chấp nhận cho dù quan niệm của hai tôn giáo có hơi khác nhưng chung quy vẫn là không được giết người. Cái này chỉ có thể lý luận theo mặt Đạo mà thôi. Nhưng chúng ta đừng quên rằng Đạo phải đi đôi với đời, sự giết người ở đây ý nói là vô cớ, vô căn mà giết người. Bên đạo Phật còn khó tu hơn là không những không được giết mạng người mà kể cả các loài vật...v...v..! Khi sống hoàn toàn theo Đạo thì chỉ có những người đi tu thật sự mới có thể buông bỏ hết tất cả và giữ đúng hết giới luật, điều răn. Mà đôi khi họ còn chưa làm được kìa thì nói gì đến người bình thường ! Nhưng khi cuộc sống gắn liền giữa Đạo và đời thì không có dễ như mình tưởng đâu à. Huống chi là tổng thống của một nước. Chẳng lẽ một vị lãnh đạo quốc gia mà có thể phát ngôn thiếu suy nghĩ được hay sao??? Trước khi phán đoán và phê bình điều đó thì mình phải hiểu cho hết ý của người ta. Vì sự việc đó có liên quan đến nguyên nhân, một nguyên nhân và lý do hết sức là khó chấp nhận. Nếu như trong xã hội có quá nhiều người vô ý thức, vô trách nhiệm, sống sa đọa, hưởng lạc thú rồi tạo ra bào thai, sau khi sanh đứa bé ra thì vứt vào thủng rác, nhét xuống toilet, bỏ ngoài đường. Sau khi sanh ra xong rồi mới giết nó chết đi. Sau khi sanh xong rồi không lo được thì bắt chính phủ phải nuôi vì không có tiền nuôi đứa bé. Mà tiền đâu chính phủ có? Không phải một phần là do người dân cong lưng đi làm đổ mồ hôi xót con mắt nộp thuế để nuôi hay sao??? Nếu như mà cho giữ lại những cái thai đó rồi mới giết nó thê thảm như vậy khi đã tượng hình người rồi thì không phải...........thà rằng "bỏ" nó đi lúc chỉ còn là cục máu nhỏ chưa tượng hình gì cả??? Nếu hai đứa trẻ dưới tuổi thành niên mà cứ lấy bừa rồi mang thai, rồi không lo được và dẫn đến những hành động thiếu suy nghĩ thiếu nhân đạo đó thì hậu quả có phải là tồi tệ hơn không???? Nói thật với lòng mình, với đúng lý lẽ đi ! Vì thế càng ngày càng có những viện mồ côi, những hội chuyên môn nhặt các đứa trẻ đó về nuôi dưỡng mà lấy đâu ra tiền để làm điều đó??? Có phải là kêu gọi lòng hảo tâm, lòng từ thiện của những người chung quanh không??? Vì thế khi mà phân tích ra vấn đề từ điểm này mới có dẫn đến cái chuyện là nếu mà cấm phá bỏ đi cái bào thai để tồn tại tệ nạn xã hội thì tại sao không cho phá đi ngay từ đầu tuy có đau lòng nhưng mà không tội lỗi nhiều bằng sau khi sanh nó ra rồi mới vứt bỏ nó đi (như thế này không phải là càng ác nhân thất đức hơn sao?)! Trong trường hợp này vị Linh Mục không sai theo nghĩa Đạo nhưng mà ông tổng thống cũng không sai theo nghĩa đời ! Hãy đặt mình vào vị trí của một vị lãnh đạo quốc gia để hiểu được sự suy nghĩ của họ là cho cả một quốc gia dân tộc mà đôi lúc phải hy sinh việc nhỏ để hoàn thành việc lớn. Quay trở lại chuyện cựu tổng thống không kỳ thì phân biệt người hai hệ, thật ra thì mình thấy thái độ nói chuyện của vị Linh Mục trong lần ấy đã làm giảm đi sự kính trọng của mình đối với Ngài ! Ngài bảo rằng cái ông Clinton này sẽ mất đi sự ủng hộ rất nhiều của bên Công Giáo vì ổng đã chấp nhận việc cho phá thai và người hai hệ. Với vị Linh Mục ấy, Ngài đã tự tin nói rằng "tụi gay và les là trái tự nhiên, Chúa không chấp nhận những loại người này". Sau khi nghe một câu này thôi là sự kính trọng tan biến mất tiêu trong lòng của mình. Theo Công Giáo chẳng phải Chúa là đấng toàn năng tạo ra vũ trụ muôn loài sao??? Nếu Chúa đã tạo ra "les, gay, bê đê" thì Chúa tất nhiên là yêu thương họ như là đàn ông & đàn bà ! Lỗ tai nào của vị Linh Mục nghe được Chúa nói?? Kinh Thánh nào chỉ ra rõ ràng Chúa không chấp nhận "gay, les"??? Đối với Thiên Chúa nếu bất cứ ai thờ phượng Chúa đúng nghĩa của một con chiên thì Chúa yêu thương một. Ai chưa tròn đúng nghĩa một con chiên thì Chúa sẽ thương và quan tâm gấp mười. Chính vì loài người còn tội lỗi quá mà không thức tỉnh nên Chúa đã hy sinh chịu nhục hình trên thập giá để cứu nhân loại kia mà ! Ông bà xưa có câu: "thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng" vì thế...........vị Linh Mục sẽ nghĩ gì?? Sẽ nghĩ thế nào nếu mà Ngài phải vướng vào cái cảnh và khi mình lọt vào địa vị của một "người đồng tính" đó??? Và khi Ngài đi tu thì người ta sẽ gọi Ngài là "Cha" hay "Mẹ" đây??? Chúa không chấp nhận?? Hay chỉ riêng vị Linh Mục ngài không chấp nhận mà thôi??? Ngài có bao giờ nghĩ rằng trong đời sống tu sĩ hằng ngày của mình không nhiều thì ít cũng có phần đóng góp của những loại người mà Ngài cho là "người hai hệ" đó để Ngài có được sức khỏe, tinh thần mà phụng sự Chúa và dìu dắt con chiên???!!! Vì vậy "chiếc áo không làm nên người tu sĩ" ! Người tu sĩ là sự hiện diện của Chúa, Phật để đem ánh sáng, chân lý của Đạo đến với đời. Điều này không có nghĩa là hễ ai khoác lên chiếc áo của thầy tu đều là người tu sĩ chân chính cả ! Mà còn tùy thuộc vào khả năng, kiến thức, tuổi Đạo của người được bao nhiêu, bao sâu, bao rộng..........nữa ! Tại sao có những vị Linh Mục ai ai cũng khao khát và muốn lắng nghe các Ngài giảng. Còn có những vị khi nghe giảng làm cho giáo dân thêm bực bội và ngủ gục??? Cũng như một vị tu sĩ khi đi giảng Đạo đừng bao giờ giảng những điều làm cho mọi người hiểu sai lệch về tôn giáo của mình và hiểu nông cạn về tình yêu thương của Thiên Chúa đối với nhân loại ! Người hai hệ theo quan điểm của người khác thì mình không biết, nhưng theo những gì mình đã học được, đã nhìn thấy trong cuộc sống này từ cơ duyên của mình thì đa số những người hai hệ lại là người rất thông minh, rất có tài. Khi làm bạn với họ, đã là thân thiết thì họ lại rất tốt bụng. Họ thích làm việc từ thiện và ít thay lòng đổi dạ ! Họ phải sống trên dư luận và chịu rất nhiều áp lực từ gia đình đến xã hội. Không biết có phải mình cũng bị biến thành người "trái tự nhiên" luôn không khi mà mình không có "mind" chuyện người ta là hệ đàn ông, hệ đàn bà, hay là hai hệ; miễn làm sao người ta sống có đạo đức, sống chân thành và không làm gì thiệt hại đến ai thì mình yêu thương, thân thiết, quí mến ! Nói như vậy không có nghĩa là mình không thương những người sống thiếu đạo đức ! Mà là tình thương đó sẽ được biểu hiện khác nhau tùy theo từng trường hợp, từng người mà xử sự khác nhau ! Nói vui vui đại khái có nghĩa là "ngoan thì mình thương kiểu ngoan, còn hư thì mình thương theo cách khác" :![]() Sống ở đời cần mở rộng lòng ra đón nhận những gì mà đa số thiên hạ khó chấp nhận, còn cố chấp thì cõi lòng mình mới thấy nhẹ nhàng hơn. Điều này không có nghĩa là sống không có nguyên tắc, mà chính là nguyên tắc cho ra nguyên tắc đúng chỗ, đúng việc ! Nhưng mà đằng sau cái nguyên tắc cũng là cả một tấm lòng yêu thương vì muốn người ta tốt hơn, hoàn hảo hơn, thánh thiện hơn chứ không phải rinh một đống nguyên tắc, điều lệ ra để uy hiếp ai hết. Bởi vì nếu trong cuộc sống mà ai cũng bừa bãi, vô ý thức không theo nguyên tắc thì xã hội này sẽ ra sao??? Vì vậy thường người ta đem lễ nghĩa ra tiếp đãi trước nhưng nếu "rượu mời không muốn uống mà lại muốn rượu phạt" thì lúc đó đừng có trách tại sao người ta không nể mặt mình. Mình hãy xem lại bản thân mình coi đã có tư cách để cho người ta nể mình chưa?!!! AT 2:30 AM 12/27/2012
__________________
![]() Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái ! ![]() |
![]() |
| Ðiều Chỉnh | |
| Xếp Bài | |
|
|