|
|
|
#1
|
||||
|
||||
![]() Nghiệt Ngã Có lắm lúc.......... Muốn buông bỏ cho đời thôi mỏi mệt Cho không còn những đau khổ thê lương Để từng đêm khỏi thức trắng canh trường Tâm thổn thức trầm tư bao giọt đắng Có lắm lúc chỉ muốn ngồi im lặng Dõi mắt nhìn một khoảng vắng mênh mông Mà sao nghe cay đắng ở trong lòng Bao khắc khoải cứ trào dâng khóe mắt Có lắm lúc,muốn xiết lòng thật chặt Để lắng nghe hơi thở đọng bờ môi Nghe con tim từng nhịp đập liên hồi Để nỗi nhớ,nỗi đau...dần dịu lắng Nhưng chẳng thể,cố buông càng thêm nặng Bởi dòng đời nghiệt ngã mãi còn vương Và biết bao những cay đắng đoạn trường Cứ oằn quại trên đôi vai nhỏ thó Ôi! ngán ngẫm,cái dòng đời khốn khó Hết gạo tiền,lại manh áo,tấm chăn... Bao nhọc nhằn cứ quấn lấy tấm thân Không còn nữa,một khoảng trời bình dị Biết tìm đâu giữa phồn hoa đô thị? Cảnh yên bình chẳng có chút đua tranh Biết tìm đâu giữa cuộc sống đô thành? Một khoảng lặng dù mong manh nhỏ bé. Có những lúc ta một mình lặng lẽ Cố kiếm tìm một hơi ấm bình yên Để mong sao xóa hết những ưu phiền Mà tâm khảm cứ hoài luôn thổn thức Ôi! chán ngán,cái cõi đời hư thực Càng cố quên thì lại nhớ thật nhiều Biết làm gì để thoát những cô liêu Ta chết nghẽn giữa dòng đời nghiệt ngã. LPT Hôm nay tôi gặp nhiều chuyện buồn,cho nên tâm trạng cũng rối bời,bởi thế cũng viết lảm nhảm.Nếu ai lỡ đọc qua có bị ảnh hưởng tâm trạng,thì niệm tình bỏ qua cho nhé. Xin cảm ơn tất cả !! |
![]() |
| Ðiều Chỉnh | |
| Xếp Bài | |
|
|