Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 10-19-2012, 04:48 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Quan Phủ truyền:
_ Gông cổ chúng lại giam vào trọng ngục.

Lần này Đào Long Vân bị chuyển qua giam chung với Ngô Trọng Đạo. Cổ chàng bị đóng gông, tay chân xiềng xích. Quan Phủ có ý muốn chàng vì không chịu nổi sự hành hạ lao khổ trong tù mà buông trôi số phận để nhận tội ký vào án cung. Nhìn vẻ ủ rũ của chàng, gã cướp cười nhẹ:
_ Anh bạn học trò này, sao lại thiểu não thế kia? Làm gì để bị dây dưa vào chuyện này thế?

Xưa nay giống như những người dân lương thiện, nhất là kẻ đi học đầu óc đã thấm nhuần tư tưởng Nho giáo, Đào Long Vân rất căm ghét bọn giặc cướp, nhất là từ khi bị bắt oan vào đây vì tội liên luỵ thì chàng oán hận chúng khôn cùng. Nhưng do khi nảy chứng kiến hành động ngang tàng của họ Ngô chịu tra tấn tàn khốc mà vẫn không thèm nghe theo lời quan Phủ đổ oan cho người vô tội, chàng cũng nảy sinh đôi phần kính phục hắn trong lòng. Lặng thinh một lát để tìm thái độ thích hợp, sau đó chàng mới nói:
_ Cũng bởi có các ông làm giặc nhũng nhiễu dân lành quan quân mới nhọc công tìm bắt. Chúng tôi là kẻ vô can chẳng may bị hàm oan, chỉ cầu đèn trời soi xét, mong sao gặp được Thiết diện Bao công để giải nỗi oan này.

Gã họ Ngô nhếch môi ra vẻ khinh miệt:
_ Hừ, Thiết diện Bao công thời nay làm sao tìm thấy được? Chỉ toàn một lũ ngồi trên ăn hại, chuyên vơ vét của đút, một mặt áp bức dân lành, mặt khác hết lòng nịnh bợ quan trên để thăng quan tiến chức mà thôi.
_ Nạn giặc cướp và nạn quan tham đều là hại dân cả! Nhưng mà do có giặc cướp quan quân càng có cớ nhũng nhiễu tàn hại thêm. “Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết”. Giặc cướp và quan quân đánh nhau thì người dân chỉ biết đứng giữa mà chịu trận!

Gã cướp cau mày tỏ vẻ bất bình:
_ Giặc cướp à? Chúng tôi vốn cũng chỉ là những kẻ làm ruộng, thống khổ vì sự áp bức của lũ cướp ngày chuyên bòn rút xương máu dân đen cho nên mới vùng lên đấu tranh chống lại bạo quyền. Anh bạn trông đấy, chúng tôi chỉ cướp phá nhà bọn cường hào trọc phú và trừng trị đám tham quan ô lại chứ có bao giờ nhũng hại nhân dân, bắt người oan ức hay đoạt của ăn tiền dân nghèo lương thiện hay chăng?

Đào Long Vân cố vớt vát:
_ Nhưng mà trên còn có Thiên tử là bậc minh quân thay trời hành đạo và các quan Giám sát viện phù trợ sẽ điều tra bắt tội kẻ làm trái phép nước, không để chúng hoành hành làm khổ lê dân.

Ngô Trọng Đạo ngửa mặt lên cười ha hả một hồi rồi nói:
_ Hèn gì mà người ta bảo, xin lỗi anh bạn, học trò chỉ là bọn mọt sách, nhai gặm mãi mấy giáo điều cũ rích của Khổng Mạnh! Vua chỉ là một ông quan to hơn các quan khác, cũng cần tiền để tiêu xài hoang phí, xây cất cung điện xa hoa, nuôi hàng ngàn cung phi mỹ nữ, đặt ra hàng trăm thứ nào xâu, nào thuế: thuế dâu, thuế muối, thuế đinh, thuế điền, thuế thương bạc … Vua nào cũng thẳng tay đàn áp kẻ chống đối, giết hại những tôi hiền dâng lời can gián. Anh bạn là học trò chắc là thông thạo Ngũ Kinh và Sử ký lắm chứ gì? Lịch sử đã từng ghi lại chuyện vua Trụ moi gan Tỉ Can, Phù Sai móc mắt Ngũ Tử Tư, Câu Tiễn chém Văn Chủng, Hán Cao Tổ giết Bành Việt và Hàn Tín … Chẳng có vua chúa nào tốt đẹp cả!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 10-26-2012, 03:04 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)


Thình lình có giọng nói từ phía đối diện vọng sang, cộng thêm tiếng vỗ tay bồm bộp:
_ Nói hay lắm!

Thì ra phòng giam của hai người ở đối diện với phòng giam cũ. Người họ Phạm và các tội nhân khác đang đứng nơi cửa có song gỗ nhìn sang nghe hai người nói chuyện và tỏ vẻ đồng tình tán thưởng những lời nói của gã cướp họ Ngô.

Đào Long Vân tuy đuối lý nhưng cũng còn chưa chịu thua. Chàng nói tiếp:
_ Đó là những việc xảy ra từ thời đại xa xưa, lúc quốc gia chưa thành hình, vương quyền chưa được củng cố, luật pháp chưa được ban hành, xử án chỉ dựa vào sự quyết đoán cá nhân …

Ngô Trọng Đạo chưa kịp trả lời đã nghe tiếng người họ Phạm nói vọng qua:
_ Vậy thì các triều đại sau này cũng có Tống Cao Tông giết Nguyên soái Nhạc Phi, Minh Tư Tông phanh thây Tổng đốc Viên Sùng Hoán, Thanh Thế Tông tứ tử Thái bảo Niên Canh Nghiêu … đấy thôi, cũng đều là những trung thần trụ cột quốc gia cả!

Trong phòng giam đông người có tiếng lao xao, một người hỏi lớn:
_ Các nhân vật thời xưa như Tỉ Can, Ngũ Tử Tư, Văn Chủng, Bành Việt, Hàn Tín thì chúng tôi biết, nhưng còn các vị kia là những người nào, có công trạng gì và mang tội gì mà phải chết vậy?

Người họ Phạm ôn tồn kể:
_ Nhạc Phi, tự là Vũ Mục, một trong những nguyên soái tài giỏi của nhà Nam Tống. Ông vốn là học trò của nhà thiện xạ Chu Đồng và tay thần thương Tần Quảng, lúc 27 tuổi đã trở thành danh tướng kháng Kim oai danh lừng lẫy khắp hai miền Nam Bắc, đã đánh bại hàng chục vạn quân của Nguyên soái Hoàng nhan Ngột Truật lúc thời kỳ cực thịnh của nhà Kim, giữ vững nửa mảnh giang sơn phía nam cho nhà Tống. Trong suốt hơn mười năm chiến đấu chống quân Kim, trải qua hăm sáu trận đánh không thua trận nào nên ông được xưng tụng là Thường Thắng Tướng Quân. Ông còn truyền lại hậu thế quyển binh pháp Vũ Mục di thư được các tướng của Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương sau này dùng rất hữu hiệu để đánh đuổi quân Mông Cổ nhà Nguyên.

Mọi người trong phòng ồ lên tán thưởng. Lại có người hỏi tiếp:
_ Thế thì vì lẽ gì mà Tống Cao Tông giết ông?

Người họ Phạm ngậm ngùi đáp:
_ Cũng bởi vì Nhạc nguyên soái quá tài ba, được dân chúng và quân sĩ ủng hộ, trong khi triều đình nằm trong tay những kẻ bất tài ganh tỵ, sợ giặc, ghét người trung. Khi toàn thắng cuộc tấn công của quân Kim xuống phía Nam, ông dâng sớ xin Bắc phạt để khôi phục Trung nguyên và cứu nhị hoàng Huy Tông và Khâm Tông bị bắt lưu đày ở xứ Kim, nhưng do tể tướng Tần Cối xúi giục, Cao Tông triệu hồi ông về, tước bỏ binh quyền và bắt giam, buộc uống thuốc độc chết theo điều kiện nghị hoà với quân Kim.

Trong phòng lại xì xào nhiều tiếng chửi rủa bất mãn:
_ Sao lại có thể như thế nhỉ? Tần Cối thân là tể tướng mà lại đi hại công thần, còn vua Tống tại sao không biết trọng dụng nhân tài để khôi phục lại đất nước đã mất vào tay giặc?
_ Tần Cối vốn con nhà quan lại, thi đỗ đến Trạng nguyên. Khi quân Kim tấn công Biện Kinh, bắt vua Khâm Tông và Thái thượng hoàng Huy Tông cùng toàn tông thất làm tù binh đưa về Bắc, Tần Cối cũng bị bắt đi theo. Ở xứ người Tần Cối hết lòng bợ đỡ vua quan nhà Kim nên được tin dùng. Em vua Kim là Tông Hàn bày mưu thả Tần Cối về để làm gian tế cho Kim. Tần Cối về Nam, giả làm kẻ đào thoát, được tể tướng Phạm Tông Doãn tiến cử lên vua Cao Tông. Tần Cối đưa kế sách cầu hoà cùng Kim, vạch sông Trường giang làm ranh giới, cắt hẳn nửa giang sơn phía bắc cho Kim để đổi lấy hoà bình. Sau đó hắn loại trừ Phạm Tông Doãn để thay chức Tể tướng, dùng mọi thủ đoạn bài xích và tiêu diệt phái chủ chiến, tích cực phá hoại công cuộc chiến đấu của quân Tống, mỗi lần quân Nam Tống chiến thắng thì lại xúi vua ra lệnh rút quân về. Cuối cùng hắn bãi chức 3 nguyên soái Nhạc Phi, Hàn Thế Trung, Trương Tuấn để dọn đường cho việc đầu hàng nhà Kim.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 10-29-2012, 06:52 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Mọi người tức giận chửi ầm lên:
_ Thật đúng là đố phản quốc. Thế rồi sao nữa, xin Tiên sinh cho nghe tiếp đi!

_ Sau đó Tần Cối vì muốn nhận được sự tin dùng của Ngột Truật đã tìm cách đốc thúc Tống Cao Tông sát hại Nhạc Phi, còn nói rằng nếu không giết Nhạc Phi thì người Kim nhất định sẽ qua sông làm cho Cao Tông hồn xiêu phách tán. Nhạc Phi bị tước bỏ binh quyền, gọi về triều và bị giam vào ngục. Giai thoại kể rằng, Nguyên soái Hàn Thế Trung đã chất vấn Tần Cối: “xử tội Nhạc Phi, thế bằng chứng đâu?” Tần Cối trả lời: Không có, nhưng cũng không cần có. Ba chữ "không cần có" (mạc tu hữu 莫須有) từ đó gắn liền với tên Nhạc Phi và trở thành thành ngữ tiếng Hoa để chỉ những lời buộc tội ngụy tạo.

Mọi người lại ồ lên xôn xao một lúc. Người họ Phạm kể tiếp:
_ Tần Cối đang do dự vì ép cung không được, mà lập tức giết chết Nhạc Phi thì chưa dám, nhưng vợ hắn còn cay độc hơn, xúi xiểm rằng: "Phải biết bắt hổ dễ, mà thả hồ thì khó". Tần Cối nghe vậy liền viết lên một mảnh giấy, rồi sai người bí mật đưa cho ngục tốt. Nhạc Phi và con trai của mình là Nhạc Vân bị buộc uống thuốc độc tử tiết tại đình Phong Ba. Người Tàu đời sau nguyền rủa Tần Cối vì thân làm Tể tướng Nhà Tống nhưng lại là gian thần bán nước, làm chó săn cho Kim. Từ đó cho đến tận ngày nay, món bánh giò cháo quẩy của người Tàu bằng bột chiên trong dầu, luôn luôn được làm từng cặp dính nhau, đó là tượng trưng cho vợ chồng Tần Cối bị trói với nhau và ném vào vạc dầu hành tội.

Trong phòng rộ tiếng cười ầm ỹ:
_ Ha ha, vậy là mình ăn dầu cháo quẩy tức là nhai xương vợ chồng tên gian thần nhà Tống này! Mà sao vua Cao Tông hồ đồ quá nhỉ? Nhạc Phi thắng quân Kim lại không đồng ý Bắc phạt để thu phục lại đất đã mất và cứu hai vua về?
_ Ấy là vì ông vua này bạc nhược, sợ Nhạc nguyên soái thanh thế quá lớn lại được quân dân đồng lòng ủng hộ có thể lấn át quyền hành mình. Hơn nữa, nếu Huy Tông, Khâm Tông được cứu về sẽ phế bỏ ngôi vị của Cao Tông vì ông ta được tôn lên trong lúc hai vua kia bị cầm tù, không phải là chính thức được truyền ngôi.
_ À ra thế!
_ Sau khi Cao Tông mất, Nhạc Phi mới được giải oan, người ta đem hài cốt ông chôn cất trên đồi bên bờ Tây Hồ phong cảnh tươi đẹp, dựng Nhạc Miếu ở phía đông ngôi mộ, trong đó thờ tượng Nhạc Phi trong bộ nhung giáp ngồi ở chính giữa điện, phía trên tượng có một bức hoành phi đề bốn chữ "Hoàn ngã sơn hà" là bút tích của Nhạc Phi. Tượng Tần Cối được đúc bằng gang, cùng vợ là Vương Thị bị còng tay quỳ trước mộ để người đi qua nhổ nước bọt vào. Trước mộ Nhạc Phi có khắc hai câu đối không biết ai làm:
“Thanh sơn hữu hạnh mai trung cốt
Bạch thiết vô cô chú nịnh thần”
dịch nghĩa là: núi xanh may mắn được làm nơi chôn cất người trung liệt, sắt trắng uổng thay đúc tượng tên nịnh thần.

Còn một người họ Tần sau triều Tống đến thăm Nhạc Miếu thốt lên rằng:
"Nhân tòng Tống hậu hãn danh Cối,
Ngã đáo phần tiền hối tính Tần."
dịch nghĩa là: Từ sau đời Tống hiếm ai tên là Cối, ta đến trước mộ mà thẹn mình mang họ Tần.


Mọi người cười xoà khi nghe câu trên. Sau một lát, có người hỏi:
_ Thế còn tướng quân Viên Sùng Hoán thì sao?


Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 10-29-2012, 06:58 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Người họ Phạm thủng thẳng trả lời:
_ Viên Sùng Hoán vốn là một văn thần triều Minh, năm Vạn Lịch thứ 48 đỗ tiến sĩ và được bổ làm tri huyện, sau đó do tiến cử của quan Ngự sử được gọi về kinh giữ chức Phương tu chủ sự. Lúc ấy, sau chiến thắng tại Tát Nhĩ Hử, quân Bát kỳ Mãn Châu tung hoành ở vùng Đông Bắc đánh chiếm Khai Nguyên, Thiết Lăng, Liêu Dương, Trung Trấn, Thẩm Dương và khống chế toàn bộ vùng đất phía đông Liên Hà. Thái Tổ nhà Thanh là Nỗ Nhĩ Cáp Xích đánh bại đội quân của Kinh lược Liêu Đông Phùng Đình Bản và Tuần phủ Liêu Đông Vương Hóa Trinh, chiếm giữ trọng trấn Liêu Tây là Quảng Ninh, làm cả triều đình nhà Minh rúng động. Trước thế lực quá mạnh của quân Hậu Kim, triều thần bất lực, có người đưa ra kế sách thỏa hiệp, rút bỏ vùng đất ngoài quan ải, tập trung lực lượng trấn giữ Sơn Hải quan.


Một người rụt rè lên tiếng hỏi:
_ Chả lẽ cả triều đình nhà Minh không có vị tướng nào dám chống giặc sao?

Người họ Phạm đáp:
_ Minh triều đã qua khỏi thời kỳ cực thịnh của các triều đại Vĩnh Lạc, Hồng Hi, Tuyên Đức. Từ đời Chính Đức, Gia Tĩnh, Long Khánh, Vạn Lịch trở về sau các vua chỉ biết ăn chơi vô độ, thậm chí vua Thái Xương còn chết trên bụng của mỹ nhân, gây ra vụ án hồng hoàn nổi tiếng. Quyền hành vào tay những hoạn quan như Vương Chấn, Uông Trực, Lưu Cẩn hay kẻ vô học không biết chữ như Nghiêm Tung. Chính sự đổ nát, trung thần bị giết hại, dân chúng bị áp bức, đói khổ nổi lên làm loạn, giặc giã khắp nơi, người tài bị hãm hại, chèn ép! Quan lại trong triều chỉ chăm bẳm lo giữ địa vị, vinh thân phì gia, mấy kẻ nào dám ra chiến trường dẹp giặc cứu nước?

Một người khác nói:
_ Những chuyện này thì ở triều đại sắp suy tàn nào cũng thế, Phạm tiên sinh kể tiếp câu truyện Viên Tổng đốc cho chúng tôi nghe đi!
_ Trước tình hình như thế, Viên Sùng Hoán tự thân tiến cử với hoàng đế: "Nếu như cấp cho thần đầy đủ lương thực, binh mã, một mình thần cũng có thể bảo vệ được vùng đất Liêu Đông". Vì vậy vua đặc cách phong ông phụ trách giám sát việc quân ngoài quan ải để chuẩn bị và đôn đốc chỉ đạo việc quân, đồng thời cấp cho 20 vạn quan tiền để chiêu mộ quân sĩ và bảo vệ thành trì. Ngay khi vừa đến Ninh Viễn, lập tức Viên Sùng Hoán huy động dân, binh tại chỗ, tranh thủ thời gian, đào hào đắp lũy, xây dựng cứ điểm phòng thủ vững chắc, đủ sức đương đầu với quân Hậu Kim. Chỉ với gần một vạn quân Ninh Viễn đơn độc phòng thủ ngoài Sơn Hải quan Viên Sùng Hoán đã đánh cho 13 vạn kỵ binh của Thanh Thái Tổ thua to phải rút về Thạnh Kinh, khiến ông ta đau buồn mà chết.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 03:18 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.