|
#361
|
||||
|
||||
|
HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Trần gian có được mấy ai kia Khoảng giữa chiều sâu vướng chữ lìa Mảnh vỡ thời gian chưa lắng động Tan dần quá khứ vẫn ngăn chia Tình yêu hởi! khắc trên trần thế Kỷ niệm ơi! vùi dưới mộ bia Dĩ vãng trôi không còn điểm hẹn Hai đầu nỗi nhớ đợi nhau dìa .....Cá Mặn HÁ..... CHỊU VỀ Đừng nói như vầy hoặc thế kia Trước sau mình cũng phải chia lìa Ông Tơ xui khiến tình ngăn cách Bà Nguyệt gây nên sự rẽ chia Muốn được giải sầu chơi rượu đế Thấy lòng hưng phấn hãy dùng bia Lỡ vì quá chén nhớ người cõng Chưa xĩn không say há chịu dìa ! .....LEHONG..... |
|
#362
|
||||
|
||||
|
THỜ Ơ !
Thơ ơi tôi nghĩ mãi về thơ Chờ đợi người yêu viết chữ chờ Lỡ dạo cung đàn thương khúc lỡ Mơ tìm hình bóng xót lòng mơ Ngỡ tình êm đẹp buồn ai ngỡ Thờ mộng xinh tươi tội dáng thờ Nớ biệt tăm đi ngồi nhớ nớ Giờ ru thân chiếc biết sao giớ! .....Thanh Huy..... THI SĨ NẰM MƠ Thi sĩ không tiền hết ý thơ Cổ khan, đói bụng phải ngồi chờ Hiu hiu gió thổi đôi mi nhắm Tí tách mưa rơi chợt ngủ mơ Thoáng thấy nàng Tiên trong giấc mộng Chợt nhìn má vợ vẻ ơ thờ Giãt mình tỉnh gấc hồn ngơ ngẩn Con khóc đòi ăn tự nãy giờ .....LEHONG..... |
|
#363
|
||||
|
||||
|
CHỜ MÂY
thấp thoáng trăng đêm ánh nguyệt vàng suơng mờ rải rác vội vàng tan Hè đưa gió mát hoa lơi lả Thu đến mây trong đón bướm sang Tiếng hát ru hoài lòng bối rối Lời ca vọng mãi dạ hoang mang thuyền ai sóng bủa giăng đâu đó Bến vẫn chờ đây nối muộn màng .....Thu Giang vũ..... SẼ KHÔNG MÀNG Dòng sông lấp lánh ánh trăng vàng Chiếc lá cuối mùa rụng vỡ tan Một cặp tình nhân ôm thắm thiết Một đôi trai gái ngã đầu sang Cảm tình của họ như gần lại Duyên nợ hai người sẽ nặng mang Danh vọng, bạc tiền cùng vật chất Thật lòng yêu mến sẽ không màng .....LEHONG..... |
|
#364
|
||||
|
||||
|
VÌ SAO CỨ MÃI
Tình đời ngẫm tựa ánh sao sa Được mất suy cùng chỉ thoáng qua Cát bụi muôn đời là cát bụi Phù hoa vạn thuở vẫn phù hoa Tình yêu nhân thế nhiều đau khổ Hạnh phúc trần ai lắm xót xa T hế đó mà bao người cứ mãi... Đeo mang để mắt lệ thêm nhòa. .....LPT..... TIỄN MỘT LINH HỒN Một ánh sao trời bỗng chợt sa Đời người ngắn ngủi đã đi qua Nương thân về với nơi lòng đất Từ giã rời xa chốn phố hoa Âm cảnh dương gian như xích lại Đường đi nẻo đến chẳng còn xa Tiễn đưa lần cuối tôi rơi lệ Khóc tiếc thương anh mắt nhạt nhòa .....LEHONG..... |
|
#365
|
||||
|
||||
|
NGƯỜI ƠI CÓ BIẾT
Ai khiến cho thuyền bến cặp đôi Rồi xui uyên thúy phải chia rời Đau lòng kẻ ở tim cay xót Nhớ bóng người đi lệ đắng rơi Vị nhớ còn đây duyên đã tận Men tình vẫn đó mộng đà vơi Người về chốn ấy vui đời thắm Có biết lòng tôi cũng chết rồi. .....LPT..... TỰA CHẾT RỒI Ngưởi ta xứng lứa lại vừa đôi Chỉ tội cho tôi mộng rã rời Ôm trái tương tư sầu chất ngất Mang niềm tủi hận lệ trào rơi Thời gian qua vội ngờ quên lãng Ngày tháng trôi nhanh tưởng đã vơi Ai biết cõi lòng nầy trống rỗng Sống đây hồn phách tựa đi rồi .....LEHONG..... |
|
#366
|
||||
|
||||
|
MỪNG TÂN GIA!
Mừng bác dựng xong được túp lều Mới mà vững chãi chẳng nghiêng xiêu. Thi nhân tìm đến lời bay bổng Bạn hữu cùng vào bút viết lưu. Của nả tuy rằng còn ít ỏi Vốn riêng chưa phải có gì nhiều. Nâng ly chúc dọn căn nhà mới Chung một Nàng Thơ thật đáng yêu! .....Lê Trường Hưởng..... THI SĨ NGHÈO Gió tốc bung phên sợ vãi lều Nhà bằng tre trúc tất nhiên xiêu Đâu ra của nả mà mơ Thuý Mỗi cái cơ ngơi để bói Kiều Rách mướp không dè còn phí tệ Nghèo xơ đã thế lại ăn nhiều Nàng xuân cạch mặt nào lai đáo Bởi vậy già đầu chửa biết yêu .....Thi sĩ Gàn..... THẬT ĐÁNG YÊU Trong cảnh đơn sơ một mái lều Vách làm bằng lá cột chân xiêu Nhà tranh nhưng bạn thường lui tới Mái rạ lắm người khách vãng lưu Sách báo, ảnh tranh thì có ít Đường thi, lục bát chứa hơi nhiều Sống nơi thôn dã đầy thơ mộng Mộc mạc, quê mùa thật đáng yêu .....LEHONG..... |
|
#367
|
||||
|
||||
|
TỪ LY
Có biết lòng ta trĩu nặng sầu Người thương lỗi hẹn tại vì đầu Ai đi hớn hở cười lên mắt Kẻ ở buồn tênh khóc gục đầu Một tiếng từ ly ngàn giọt lệ Đôi lời cách biệt cả dòng châu Buồn rơi lất phất chiều đưa tiễn Trách vội tình sao sớm nhạt màu . .....CaiBang..... CÁCH BIỆT Lòng đây canh cánh nỗi ưu sầu Em bỏ nơi nầy sẽ đến đâu ? Kỷ niệm ngày xanh in tận dạ Tình yêu tuổi trẻ nhớ trong đầu Thương nhau chẳng phải vì vàng bạc Kính mến không là bởi ngọc châu Giã biệt tôi nghẹn ngào nhỏ lệ Mong là duyên thắm khó phai màu .....LEHONG..... |
|
#368
|
||||
|
||||
|
LIÊU XIÊU HE BƯỚC VỘI
Bướm bay vơ vẩn trên đường chiều Cứ ngỡ người về ở lối yêu Cuối hạ tình vàng thêm luyến nhớ Chớm thu phượng đỏ đã tiêu điều Chợt nghe hiu hắt cơn mưa gõ Để thoáng lao xao ngọn sóng triều Ngơ ngẩn ve đưa lời giã biệt Cho hè bước vội giáng liêu xiêu . .....Tphạm..... DẠ ĐÃ XIÊU Tôi đến thăm em một buổi chiều Khi mà hai đứa bước vào yêu Muốn trình ba má bao công việc Muốn tò cùng ai rõ mọi điều Gốc ngọn nào đâu nhà Tỷ phú Xuất thân cũng chẳng chốn Hoàng triều Thương vì tánh dịu hiền thùy mị Nhìn thấy lần đầu dạ đã xiêu .....LEHONG..... |
|
#369
|
||||
|
||||
|
TÍM NHỚ
Mây loang tím mượt phía chân trời Tím nhớ giữa lòng thánh thót rơi Em mãi tím hồn xanh tuổi dại Ta còn sẫm mộng tím hương đời Mùa nao khơi tím ngàn mê đắm Tím ấy bừng hong vạn đượm vơi Em hỡi giữ hoài sắc tím nhé Cho tình lắng đọng tím bao lời .....HANSY..... ĐỪNG NÓI THÊM CHI Người ở bên kia một góc trời Thấy chăng chiếc lá lạnh lùng rơi ? Nhiều người sớm chịu gông tù tội Lắm kẻ vội mang lấy nợ đời Hận tủi trong lòng cao chất ngất Khổ sầu nơi dạ vẫn chưa vơi Oán than, trách móc đều vô nghĩa Đừng nói thêm chi chỉ uổng lời .....LEHONG..... |
|
#370
|
||||
|
||||
|
TRĂNG XƯA
Vàng ánh trăng xưa quyện gió vần Mơ huyền lai dáng mộng tình nhân Phất phơ cọng liễu lan lời dịu Lác đác nhành sương vọng điệu ngân Thấp thoáng hoa rơi duềnh mặt nước Lao xao lá rụng cuốn lưng sân Bạc bàng mơ tỉnh niềm đơn vắng Xao xuyến mùa thương mộng giấc thần .....HANSY..... THẦN THƠ Thơ Đường em mới tập gieo vần Nào dám so bì với Vĩ nhân Cũng giống tập đàn chưa thuộc nốt Tựa như học hát chẳng thanh ngân Định tìm Sư phụ nơi miền núi Nào biết ông Thầy đợi trước sân Cố gắng trau dồi tài thật giỏi Mai sau chết sớm được phong thần .....LEHONG..... |
![]() |
| Ðiều Chỉnh | |
| Xếp Bài | |
|
|