#11
|
|||
|
|||
![]() Tôi yêu
Tôi yêu tiếng nước tôi Từ khi mới ra đời Qua lời ru của mẹ Trong giấc ngủ đầu nôi Tiếng Việt trong lời thơ Như dòng suối dịu hiền Đưa tôi vào mộng đẹp Đi vào chốn thần tiên Tiếng Việt thân yêu ơi Ngọt ngào từ vành môi Qua lời yêu vừa ngỏ Nhịp con tim bồi hồi Tôi yêu tiếng quê hương Thắt chặt tình thân thương Những đứa con xa xứ Còn lưu lạc muốn phương Cám ơn mẹ Việt nam Gian khổ cũng không màng Luôn giử gìn Tiếng Việt Ánh thái dương chói chang Tôi hảnh diện là con Cũa nước Việt sắc son Quyết giử gìn nguồn gốc Tiếng nước tôi mãi còn Cảm từ bài "Tình Hoài Hương" cũa Nhạc sỉ Phạm Duy Lá thư không gởi buông hơi lạnh theo cơn gió Mẹ già mòn mỏi nhớ thương con Xa nhà khi gót còn son Bao năm lưu lạc trách con không về . Tôi muốn kể cuộc đời sầu uất Chuyện vượt biên, nước mắt tuôn trào Mấy ai hiểu được nổi đau Của người con gái vướng vào tai ương . Thuyền tự do trên đường vượt biển Ai ngờ đâu gặp chuyện hải hùng Hải tặc đập phá lung tung Tiếng kêu bi thảm "xin đừng hại tôi" . Người van lại trời cao có thấu Thánh ở đâu không cứu thân tôi Bọn chúng hảm hiếp tơi bời Vùi thân xuông biển vì đời nhớp nhơ . Nghiệp trần gian, nợ đời chưa hết Người chết rồi còn cứu làm chi Thân tôi giờ sống khác gì Tấm thân ô nhục cũng vì tự do . Con cũa mẹ trôi theo phận bạc Thân đào tơ sống kiếp nhạt nhòa Ngày xưa lòng mẹ xót xa Con đau yếu, mẹ lệ sa má đào . Thơ con viết tràn đầy nước mắt Muốn gởi đi sao vẩn chặt trong tay Mẹ ơi đừng đợi ngày mai Đứa con bất hạnh sẻ quay trở về Tình Tình! Là trang giấy trắng viết lên sầu mộng Với nổi lòng là bút viết thành thơ Giọt lệ buồn là mực in trên giấy Đoạn tình sầu phủ kín cả trời mơ Tình! Là vết thương sầu nhức nhói trong tim Với nổi đau mà ta mãi đi tìm Để đêm về một mình ta thao thức Hỏi sau ai hành hạ mảnh thân mềm Tình! Là trái sầu ươm mộng ở đầu môi Khi trao nhau mật ngọt khắp lòng tôi Nếu một mai trái sầu tình tan vở Giọt đắng tình yêu đầy trái tim rồi Tình! Là cơn gió ru nhẹ trong giấc mơ Hai mãnh hồn bay bổng giữa trời thơ Đến khi gió cuốn mạnh thành cơn bảo Ta chỉ mình ta cùng nổi bơ vơ |
#12
|
|||
|
|||
![]() Tôi khóc
Tôi khóc vì thương đưa em tôi Mới tuổi mười lăm chịu thiệt thòi Thương mẹ già nua, thân đói rách Ðành lấy Ðài loan, một kiếp thôi Tôi khóc vì thương chị cùng quê Xứ nghèo mang nổi nhục ê chề Ðem bán xác thân mà đánh đổi Miếng cơm manh áo gởi đem về Tôi khóc vì thương các trẻ thơ Sớm tối lang thang ở buị bờ Chân chai gót nhỏ mời vé số Thương cuộc đời em lắm bơ vơ Ðau lòng nghỉ đến đời anh tôi Xích lô anh đạp khắp mọi nơi Hai chử tương lai chìm bóng tối Sống với đau thương kiếp tôi đòi Tôi khóc vì thương thân mẹ gìa Mắt mẹ mù lòa khóc thương cha Sông kiếp tù lao vì nghiệp cả Gìn giử quê hương non nước ta Tôi khóc ...... Mối tình đầu Mối tình đầu đẹp tựa như thơ Thương thương nhớ nhớ thả hồn mơ Trăng vàng e ấp trên cành liểu Gởi mây lời nhắn gió vẫn chờ Nhớ ai gió len làn tóc rối Ngón tay chải tóc dạ bồi hồi Nắng nhẹ hôn lên đôi môi thắm Hởi thở nồng nàng rót vào tim Vắng nhau đôi phút ngở thiên thu Sao nắng không lên xóa sương mù Hẹn ở nơi đây sao chưa đến Lá buồn xào xạc, gió vi vu Đôi bóng dìu nhau bên hàng liểu Đôi tim hòa nhịp khẻ tiếng yêu Thỏ thẻ lời thương qua khe đá Cát vàng in đậm dáng mỷ miều Giai nhân tuyệt sắc trong mờ ảo Tình đâu nguyện vẹn âu yếm trao Mãnh thân quyện lấy màu nhung nhớ Hoa tình nở mãi ngàn năm sau Vu vơ Hai đứa ở hai phương trời vô định Em cứ ngở mối tình se chặt nhau Cứ mổi đêm, ngắm vủ trụ muôn màu Tình nào anh dành cho em tha thiết Mối tình đầu ngở yêu nhau bất diệc Em miệt mài trao chuốc mối duyên hồng Đêm thẩn thờ tựa cửa đứng chờ trông Hứng sao yêu, ướp vào lòng em mãi Sao yêu anh với tình yêu vụng dại? Mộng đầu đời em đâu ngại cách ngăn Dù con tim theo nhip đập bâng khuâng Em thêu dệt, nâng niu tình tươi đẹp ....... Đông lại về Đông về chưa sao tình tôi giá buốc Trong đêm khuya tìm ngọn đuốc sưởi lòng Đuốc vô tình làm tan vở hoài mong Mặc cơn lạnh theo gió đông phảng phất Còn đâu đây một tình yêu chân thật Trong vô thường còn chất chứa mộng yêu Ta giang tay cố hứng mộng thật nhiều Ôi chua xót, giọt yêu xuyên qua khẻ Tim thổn thức trong gối chăn lặng lẻ Trong không gian nghe tiếng giọt sầu rơi Giửa đêm đông sầu tuôn chảy muôn nơi Đọng từng ngăn, tim tôi thêm băng gía Chợt thức giấc, mình như người xa lạ Gối chăn xưa, ta hờ hửng lạnh lùng Từng kỉ niệm trong trí nhớ mông lung Tuyết đả rơi báo đông về ngoài ngỏ Độc hành Hành trang vỏn vẹn kiếp phong sương Đôi chân mài miệt khắp muôn phương Lòng vần chứa chang bầu nhiệt quyết Mang trắng đôi tay khắp nẻo đường Từng bước độc hành qua tháng năm Công danh, lợi lộc, lẩn thù căm Rượt đuổi bóng đời không mệt mỏi Quên đi cuộc sống quá thăng trầm Yêu đương duyên kiếp nợ ba sinh Đả bảo con tim chẳng lụy tình Ngờ đâu sóng gió xô tim ngã Bảy nổi lênh đênh vẫn một mình Tuổi đời chồng chất nổi thương đau Bạc trắng mái đầu hỏi cớ sao? Trắng tay hoàn lại bằng tay trắng Lử thứ độc hành lắm gian lao !!!! |
#13
|
|||
|
|||
![]() Long An Long An tên gọi thân thương Quê hương em đó vấn vương cỏi lòng Đêm nằm trăn trở hoài mong Bao giờ trở lại ruộng đồng năm xưa Nhớ về những tháng mùa mưa Đàn trâu tắm mát say sưa dầm mình Còn đàn trẻ nhỏ lội sình Bước đi nhẹ nhẹ em rình bắt cua Giở từng trang sử ngày xưa Anh hùng Trương Định mây mưa đất Gò (công) Có thêm một ông cụ đồ Ông Nguyễn Đình Chiểu, không thờ ngoại bang Mời anh rượu đế long an Đức hòa, Đức huệ có hàng khóm xanh Chợ Đào có biết không anh Nàng hương tha thiết biệt danh lúa nhà (Gạo Nàng Hương Chợ đào) Đông lại về qua phố vắng Phố vắng hôm nào đả chớm đông Tuyết rơi phủ trắng nụ hoa hồng Đông về vội vả mang hơi lạnh Một nụ hoa xinh đả héo lòng . Lá vàng đưa tiển dấu chân êm Phố vắng không tên lạnh mổi đêm Chờ anh chờ mãi mùa thu chết Tuyết trắng lại rơi phủ môi mềm . Vắng anh, phố vắng, lòng em vắng Tay gầy ôm lấy nổi mênh mang Kỷ niệm ngày xưa theo lá úa Phố vắng mình em, mộng lở làng Tâm sư Thương áo chị phai nắng úa trinh nguyên Còn áo em cũng nhuộm lắm ưu phiền Chị và em, hai phương trời nghiệt ngã Biết trách ai se lầm mối tơ duyên Chị thì thầm như con sóng ngoài khơi Em hóa thân làm bọt biển chơi vơi Khi gió mạnh, sóng kêu gào đau đớn Bọt biển buồn, theo sóng vở muôn nơi Nét bút nghiêng ôm lấy bàn tay chị Mực khóc nhòa làm đậm nét tình si Nét bút em hòa chung dòng nước mắt Mình cùng nhau kết thúc chuyện lâm ly Chị về đó mang tình sầu dỉ vãng Em về đầy mang một kiếp đa mang Hai chị em tìm khung trời hoang đản Để cùng nhau mang duyên kiếp bẻ bàng Anh từng nói Anh từng nói em như chiếc đèn lồng Mang hơi ấm trong những đêm buốc gía Chiếc đèn lồng giữa muôn vì sao tỏa Vần tuyệt vời soi sáng trái tim côi Anh từng nói em như giọt sương rơi Thấm đâu môi, anh rả rời thân xác Sương lóng lánh dưới hừng đông nắng nhạt Anh đưa tay đón từng hạt vào lòng Anh từng nói em là bức tranh sống động Đi bên em giữa dòng đời ngây ngất Trao cho em một tình yêu chân thật Tranh tình yêu rất duyên dáng ngọc ngà Anh từng nói em là một cành hoa Anh nâng niu thiết tha cho nhụy thắm Tình đôi ta sẻ càng thêm sâu đậm Trong dư âm tỏa hương sắc tình yêu Bố dạy Lời bố dạy con ráng nghe từng chử Viết mấy bài đọc thử chẳng được hay Thơ văn con, từ ngử chán lắm thay Không dám ôm hoài bảo làm thi sỉ Cũng nghe bố, lời văn đọc rất kỷ Sai một ly, đi một dặm khác nào Sợ lở lời đem thù nghịch cho nhau Lời thơ con thành lưỡi đao tàn ác Thơ cũa con rất đơn sơ mộc mạc Có lắm khi nhạt như nước ốc bu Như gió khô thổi vào chốn hoang vu Như mây mù che khuất vầng thái dương Thôi bố nhé, nếu còn có tiếc thương Chỉ cho con từng đường thơ nét bút Để cho con có lời thơ thiết thực Một Hoài Hương nét mực như Đỗ Nguyên Tình mơ Tình lãng du theo gió mãi phương xa Ta chỉ riêng ta với một góc trời Lượn trong mây bao giờ tình mệt mỏi Ta đợi chờ dù ở cuối chân mây Nhớ những chiều hương gió thoảng bay bay Ánh nắng vàng trải dài bờ cát trắng Soi bàn chân cô lẻ bước lang thang Và bất chợt biết mình đang mộng ảo Ta ước muốn làm sóng biển rì rào Muốn gởi gió trao tình lời ân ái Tình và ta sẻ mãi mãi không phai Ru tình ngũ, như ngày mai không đến Ta cùng tình lướt qua thác gập ghềnh Dù chông gai mình bên nhau say đắm Mang bóng tình trong tim ta sâu đậm Chôn cô đơn trong hố thẩm cuộc đời Bàn tay em Anh ao ước nâng niu đôi tay nhỏ Mười búp măng như hoa cỏ trên đồng Đôi bàn tay mà em vẫn hoài mong Xoa dịu vết thương lòng cũa nhân loại Anh gặp em giữa biển người điên dại Chém giết nhau, máu chảy, nát da Với đôi tay, lòng bác ái, vị tha Em nhẹ nhàng, thướt tha từng vết máu Bàn tay em xoa bớt từng nổi đau Các cụ già ưu sầu trong dưỡng lảo Tay mềm mại lau khô từng giọt lệ Cụ quên đi một cuộc sống bên lề Thương cho ai não nề với cuộc sống Mất người thân, mất luôn cả ước mong Em dịu ngọt, nối vòng tay thân ái Ôm nổi đau và cho họ tương lai Này em nhé, đôi bàn tay thần diệu Sao em không băng bó trái tim yêu Cũa một người..... hằng đêm... nhiều ảo mộng Đôi tay em mang hơi ấm tình nồng Hoa tuyết Hoa tuyết rơi đầy ở trước sân Chờ anh ngoài ngỏ dạ bâng khuâng Nhìn tuyết phủ đầy đời trống vắng Con tim thất nhịp đả bao lần . Ôn từng kỷ niệm mùa đông qua Tay ấm đôi tay, mộng thiết tha Dù cho bảo tố, trời băng giá Dìu bước cùng nhau, ta với ta . Em sợ lời anh như tuyết rơi Anh nói cùng đi suốt quãng đời Đôi môi ươm mộng in trên tuyết Hoa tình, hoa tuyết phủ ngập trời . Hoa tình chỉ nở một lần thôi Mình em trở lại kiếp đơn côi Hoa tuyết phất phơ đầy kỷ niệm Một cánh hoa tàn đón tuyết rơi Xuân Xa Xứ Trước thềm năm mới đón xuân sang Đả mấy xuân qua vần ngở ngàng Dõi mắt xa xăm về cố quốc Lời thương gởi gió với mây ngàn . Cánh én ngày xưa còn lượn bay Báo hiệu xuân sang đến chốn này Chim xa lìa tổ còn thương nhớ Quặn lòng lữ thứ có ai hay . Nghiệt ngã đôi chân bao tháng ngày Chén rượu ly hương uống thật say Mơ về quê mẹ mùa xuân đến Mai vàng hé nhụy nâng trong tay QUê mẹ dấu yêu Lòng bồi hồi hướng về phía trời nam Nơi quê mẹ vẫy tay chào năm củ Quên tất cả nhọc nhằn trong quá khứ Mong đàn con đoàn tụ đón xuân sang . Mừng năm mới sao lòng mẹ ngỗn ngang Nhớ thương con ở phương xa vạn dặm Trời se lạnh áo con có đủ ấm? Tết quê nhà, ngậm ngùi đón xuân không? . Nơi tha phương, giọt lệ nghẹn lưng tròng Xuân viễn xứ, sao lòng con trống vắng Con ước muốn một cành mai sắc thắm Cùng quê hương đón năm mới hân hoan . Mẹ quê ơi! lòng con vẫn mênh mang Xuân nào đó trở về làng thăm mẹ Hương mùa xuân thoảng theo con gió nhẹ Tình quê xưa, con ôm nhẹ vào lòng Ngày đầu tiên Ngày đầu tiên Con đi học Chợt bật khóc Lòng bâng khuâng Tay mẹ nâng Mắt ngấn lệ Giọng khe khẻ Con mẹ ngoan Gói hành trang Mang vào đời Mẹ mong đợi Trôi tháng năm Thân như tằm Thầm kéo sợi Kén tơ tươi . Ngày đầu tiên Mắt mẹ hiền Nghiêng lệ đổ Mặt hớn hở Con thơ tôi Vượt ngàn khơi Chân trời rộng Với hoài vọng Con đạt thành Trong mãnh bằng Mẹ hằng ước..... . Ngày đầu tiên Con nên duyên Mẹ tiễn bước Tay mẹ vuốt Tóc mượt mà Con thướt tha Trong tà áo Mẹ thầm bão Trao cho con Tuổi vàng son Con hãy nhớ Đừng bở ngở ở tương lai..... . Con nhớ hoài "Ngày đầu tiên Sắc áo em tôi Nắng phủ hơi sương đón bình minh Gió lay cành lá đượm hương tình Ong bướm vờn quanh hoa nhụy thắm Đồi non mây lượn cãnh thêm xinh . Chiếc áo em tôi đẹp mặn mà Áo mang nắng nhạt thật thiết tha Tà áo phất phơ theo cánh gió Gót son lướt nhẹ dưới trăng ngà . Chiếc áo vu quy, em ngẫn ngơ Trả lại cho đời áo tuổi thơ Cùng ai sánh bước khung trời mới Tương lai hạnh phúc rộng tay chờ . Áo choàng lên mộng đứa em tôi Ôi đẹp làm sao bên cạnh người Cầm sắc tương đồng đệm tấu khúc Phụng Long hòa hiệp thật nên đôi . Chúc cho sắc áo cũa em tôi Mãi mãi trăm năm vẫn sáng ngời Tô điểm áo em bằng hạnh phúc Ba vạn sáu ngàn ngày đẹp tươi |
#14
|
|||
|
|||
![]() vô trang thơ Hoài Hương làm tui nhớ lại cái chị lấy nich Hoài Hương ở trong Vina forums củ hồi đó hay ghé :( where are you sis ?
xin hỏi có phải là người đó không vậy ????? :D
__________________
Anh nào muốn! Bởi do trời sinh thế Tóc bù xù, che dấu cặp răng nanh Hổng biết điều, em sẽ xác (mấy) anh Nhai như gỏi, hổng chừa phần tim đỏ |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|