#1
|
||||
|
||||
![]() ![]() Lại một mùa Đông giá lạnh nơi xứ người. Ngoài phố tuyết rơi trắng xóa, tôi lại chờ người về trong nổi nhớ miên man. Cũng nơi này đây, biết bao nhiêu kỷ niệm khó quên. Chúng tôi, như những con rối được Tạo Hóa ban cho riêng mình một số phận : người là thi nhân, kẻ là lữ khách, gặp nhau để rồi xa nhau vĩnh viễn. Tôi không tin kiếp người bị trói buộc bởi Tạo Hóa, nhưng tôi tin vào duyên nợ, nên giờ đây, tôi vẫn một mình chờ người về dưới ánh đèn khuya và phủ phục tâm hồn trước ngọn Đông Phong tàn nhẫn. Quê hương, tình yêu, tôi hình như đánh mất cả hai ! Mỗi một mùa Đông trôi qua, từng cánh hoa tuyết rơi vô tình như từng nhát dao rạch trái tim tôi khờ khạo. Ôi ! Cái buồn nào bằng nổi buồn của Mùa Đông Xứ Lạ ! HQT Mùa Đông Xứ Lạ Từ đâu buốt lạnh ngọn Đông Phong Thổi giá về ngang mộng viễn vông Tuyết đổ thềm ngoài trăm cánh trắng Đèn treo ngõ trước một quầng hồng Thi nhân bức xúc thơ tràn ngập Lữ khách bâng khuâng lệ chảy ròng Trở giấc thương quê buồn xứ lạ Chăn nào đủ ấm kiếp cô phòng HQT
__________________
Đã rồi một giấc mơ tan
Thì thôi chấp nhận lỡ làng tình nhau Vui gì khứa vết thương đau Mà nghe nức nỡ giọt sầu hỡi anh. thay đổi nội dung bởi: HQT, 01-14-2009 lúc 07:52 PM. |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|