#1
|
|||
|
|||
![]() Ai giang đầu
Thiếu Lăng dã lão thôn sinh khốc Xuân nhật tiềm hành Khúc Giang khúc Giang đầu cung điện tỏa thiên môn Tế liễu tân bồ vị thùy lục? Ức tích nghê tinh há nam uyển Uyển trung vạn vật sinh nhan sắc Chiêu Dương điện lý đệ nhất nhân Đồng liễn tùy quân tại quân trắc Liễn tiền tài nhân đới cung tiễn Bạch mã tước nghiệt hoàng kim lặc Phiên thân hướng thiên ngưỡng xạ vân Nhất tiếu chính trụy song phi dực Minh mâu hạo xỉ kim hà tại? Huyết ô du hồn quy bất đắc Thanh Vị đông lưu, Kiếm Các thâm Khứ trú bỉ thử vô tiêu tức Nhân sinh hữu tình lệ triêm ức Giang thủy giang hoa khởi chung cực Hoàng hôn Hồ kỵ trần mãn thành Dục vãng thành nam vọng thành bắc. Dịch Nghĩa Nỗi đau xót bên sông Ông già nhà quê Thiếu Lăng (1) nén tiếng khóc nghẹn ngào Ngày xuân, lẻn đi trên khuỷu sông Khúc Giang (2) Hàng nghìn cửa cung điện ở bên sông đều im ỉm khóa Cây liễu xinh, khóm bồ non, vì ai mà xanh tươi? Nhớ khi xưa, cờ bảy sắc trẩy xuống vườn ngự uyển phía nam Cảnh vật trong vườn đều tưng bừng tươi thắm Người bậc nhất trong cung Chiêu Dương (3) Được ngồi cùng xe với vua, theo hầu bên cạnh vua Trước xe là các nữ quan đeo cung tên Ngựa bạch ngậm chặt chiếc hàm thiếc bằng vàng (Nữ quan) xoay mình, ngước nhìn trời, nhắm bắn lên mây Một nụ cười đã rơi cả đôi chim đang bay sát cánh (Người đẹp) mắt trong sáng, răng trắng bóng, bây giờ ở đâu? Hồn bơ vơ vấy máu không nơi về được Nước sông Vị trong xanh chảy về đông, hang núi Kiếm Các thăm thẳm Kẻ đi người ở (4), như thế là tăm hơi vắng bặt Người đời có tình cảm, lệ chảy ướt ngực Nước sông và hoa cỏ bên sông há đều đau buồn cùng cực Dưới bóng hoàng hôn, quân Hồ cưỡi ngựa tung bụi đầy thành (Khiến mình mê man) định đi tới phía nam thành lại hướng về phía bắc! Chú thích: (1) Tức Đỗ Phủ. (2) Sông Khúc Giang ở phía đông Trường An. (3) Triệu Phi Yến, người bậc nhất trong cung Chiêu Dương nhà Hán. Đây chỉ Dương Quý Phi. (4) Ý nói: Dương Quý Phi bị thắt cổ chết ở Mã Ngôi, còn Đường Minh Hoàng chạy vào đất Thục.
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#2
|
|||
|
|||
![]() Dịch Thơ Thương đầu sông
Ông già Thiếu Lăng nghẹn ngào khóc, Ngày xuân thui thủi khúc sông Khúc. Bên sông cung điện khóa nơi nơi, Bồ liễu vì ai khoe thắm lục? Nhớ thuở bóng cờ xuống vườn nam, Vườn nam cảnh vật bừng sắc hương! Trong điện Chiêu Dương người bậc nhất, Cùng xe ngồi cạnh đức quân vương. Trước xe thể nữ đeo cung tên, Ngựa bạch ngậm chiếc nhàm hoàng kim, Né mình nhìn trời nhằm mấy bắn, Một nụ cười rơi cả đôi chim. Mặt ngọc răng ngà vắng bấy lâu, Máu hoen hồn lạc biết về đâu! Vị Thủy xuôi đông, Kiếm Các vắng, Khuất, còn, vắng bặt tăm hơi nhau! Việc đời nghĩ lại lệ ướt ngực, Hoa, nước trên sông... đâu cùng cực? Ngựa Hồ về tối, bụi đầy thành, Ta muốn về nam, hóa sang bắc!
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#3
|
|||
|
|||
![]() Ai vương tôn
Trường An thành đầu đầu bạch ô Dạ phi Diên Thu môn thượng hô Hựu hướng nhân gia trác đại ốc Ốc để đạt quan tẩu tị Hồ Kim tiên đoạn chiết cửu mã tử Cốt nhục bất đắc đồng trì khu Yêu hạ bảo quyết thanh san hô Khả liên vương tôn khấp lộ ngung Vấn chi bất khẳng đạo tính danh Đãn đạo cùng khổ khất vi nô Dĩ kinh bách nhật thoán kinh cức Thân thượng vô hữu hoàn cơ phu Cao Đế tử tôn tẫn long chuyết Long chủng tự dữ thường nhân thù Sài lang tại ấp long tại dã Vương tôn thiện bảo thiên kim khu Bất cảm trường ngữ lâm giao cù Thả vị vương tôn lập tư tu Tạc dạ đông phong xuy huyết tinh Đông lai thác đà mãn cựu đô Sóc phương kiện nhi hảo thân thủ, Tích hà dũng nhuệ kim hà ngu! Thiết văn thiên tử dĩ truyền vị, Thánh đức bắc phục Nam Thiền Vu. Hoa Môn ly diện thỉnh tuyết sỉ, Thận vật xuất khẩu tha nhân thư. Ai tai vương tôn thận vật sơ, Ngũ Lăng giai khí vô thời vô. Dịch Nghĩa Quạ đầu trắng ở đầu thành Trường An Đêm bay đến kêu trên cửa Diên Thu (1) Lại mổ rỉa nóc nhà to của người ta Dưới nhà ấy, các quan lớn đã chạy lánh quân Hồ Roi vàng quất gãy, chín ngựa (2) đều chết cả Người ruột thịt cũng không được giong ruổi cùng đi Tiếp bên lưng đeo chuỗi ngọc báu và san hô xanh Đáng thương thay, vương tôn khóc ở góc đường Hỏi sao cũng không chịu xưng tên, kể họ Chỉ xin làm tôi tớ vì đang khổ sở khốn cùng Hàng trăm ngày rồi luồn lách gai góc Da dẻ suốt người không chỗ nào lành Con cháu Cao Đế (3) đều có tướng mũi cao Nòi rồng tất phải khác người thường (Bây giờ) lang sói được ở kinh đô, rồng phải lẩn ở đồng nội (4) Vương tôn khéo giữ tấm thân nghìn vàng Nơi ngã ba đường, không dám dông dài trò chuyện Chỉ vì vương tôn nên dừng lại chốc lát Đêm qua, gió đông thổi đến những mùi máu tanh hôi Lạc đà từ phía đông đến nhan nhản đầy kinh đô cũ Các chiến sĩ phương bắc (5) có thân thể mạnh, chân tay cứng Xưa sao hăng hái sắc bén, giờ sao ngu đần Nghe đồn thiên tử đã truyền ngôi (6) Đức giáo thánh nhân làm cho Nam Thiền Vu (7) ở phía bắc phải cảm phục Người Hoa Môn ( rạch mặt (9) xin rửa nhục Khá cẩn thận giữ miệng, đừng để kẻ khác rình dò Xót thay! Vương tôn nên giữ gìn, đừng sơ hở Khí thịnh vượng của Ngũ Lăng lúc nào chẳng có (10) Chú thích: (1) Cửa Diên Thu: cửa tây vườn thượng uyển trong cung nhà Đường (2) Chín ngựa: số ngựa đóng xe của hoàng đế (3) Cao Đế: tức Hán Cao Tổ. Đây ám chỉ vua Đường (4) Chỉ Đường Huyền Tông phải lánh vào Thục, Đường Túc Tông phải ở Linh Vũ, còn An Lộc Sơn thì xưng hoàng đế ở Lạc Dương (5) Chỉ quân Kha Thư Hàn, tướng nhà Đường, phòng thủ Đồng Quan, nhưng bị An Lộc Sơn đánh tan (6) Huyền Tông truyền ngôi cho Túc Tông, còn mình làm thái thượng hoàng (7) Nam Thiền Vu phục tùng Hán Quang Vũ Đế. Đây ám chỉ Hồi Ngột thân thiện với Đường Túc Tông (8) Hoa Môn: chỉ Hồi Ngột (9) Tục Hung Nô xưa rạch mặt chảy máu để tỏ lòng trung thành (10) Ý nói nhà Đường còn có khí thế thịnh vượng có thể trung hưng được
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#4
|
|||
|
|||
![]() Dịch Thơ
Thương vương tôn Quạ đầu thành lông đầu trắng phớ, Đêm bay kêu trên cửa Diên Thu. Lại moi nhà các quan to, Các quan chạy trốn giặc Hồ lung tung. Chín ngựa chết, roi đồng đập gẫy, Bỏ thịt xương, cố chạy lấy mình. Dưới lưng vòng ngọc xanh xanh, Góc đường ngồi khóc thương tình vương tôn. Hỏi tên họ, đâu còn dám nhận, Chỉ xin cho được phận tôi đòi! Tháng ròng chui rúc chông gai, Trên mình da thịt chẳng nơi nào lành. Con cháu chúa thảy rành cao mũi, Giống rồng xem khác với người thường. Rồng thất thế, sói đầy đường, Liệu mà giữ lấy nghìn vàng tấm thân. Vì vương tôn dừng chân đứng tạm, Lối lại qua chuyện dám kề cà! Gió đưa hơi máu đêm qua, Sớm nay đô cũ lạc đà nghênh ngang. Tướng phương bắc rặt phường thao lược, Nay vì đâu nhụt sức, kém tài? Trộm nghe vua mới lên ngôi, Đức đà phục được rợ ngoài Hung Nô. Rạch da mặt, trả thù xin quyết. Chớ rỉ răng, người biết không nên! Vương tôn cố sức giữ gìn, Năm Lăng trông lại còn bền khí thiêng! Nhượng Tống dịch Đầu thành Trường An quạ trắng đầu, Đêm bay trên cửa Diên Thu gào, Lại đến nhà người mổ trên mái, Dưới mái quan to chạy lánh Hồ! Roi vàng gãy nát, chín ngựa chết, Ruột thịt chẳng được cùng ruổi dong. Ngọc xanh châu báu giắt bên lưng, Thương nỗi vương tôn khóc vệ đường! Hỏi tên chẳng nói, chỉ nói khổ, Xin làm đày tớ cơn khốn cùng. Đã qua trăm ngày rúc gai cỏ, Mình không một chỗ da liền trơn. Con chàu nhà vua đều mũi lộ Giống rồng có khác với người thường. Muông sói ở thành, rồng ở nội, Vương tôn khéo giữ thân ngàn vàng! Gặp giữa đường quan dám rỉ hơi, Dừng với vương tôn chốc lát thôi. Đêm qua gió đông thổi máu tanh, Lạc đà tràn ngập kinh xưa rồi! Phía bắc quân kia hình vạm vỡ, Xưa sao dõng dạc, giờ sao tồi? Trộm nghe nhà vua đã truyền vị, Thuyền Vu đã chịu phục oai trời. Hoa Môn rạch mặt thề rửa nhục, Chớ hở môi ra chết với người! Ơi hỡi vương tôn kín giữ lời! Ngũ Lăng khí thiêng còn đời đời. Khương Hữu Dụng dịch
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#5
|
|||
|
|||
![]() Ức đệ kỳ I
Táng loạn văn ngô đệ Cơ hàn bạng Tế Châu Nhân hi thư bất đáo Binh tại kiến hà do ? ức tạc cuồng thôi tẩu Vô thì bệnh khứ ưu Tức kim thiên chủng hận Duy cộng thuỷ đông lưu Dịch Nghĩa Nhớ em Thời buổi loạn lạc,nghe tin em Đói rét nương náu ở châu Tế Vắng người thư không đến nơi Còn giặc biết làm sao gặp nhau ? Nhớ xưa cuống cuồng giục chạy Không lúc nào biết ốm đau và lo lắng Hiện nay hàng nghìn mối hận Phó mặc cùng dòng nước chảy về đông
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#6
|
|||
|
|||
![]() Dịch Thơ
Nhớ em Loạn ly nghe được tin em, Mặc dầu đói khát vẫn yên nước Tề, Người thưa thớt, thư về không tới; Buổi binh đao khó nói tương phùng. Nhớ ngày chạy loạn khổ chung, Lo âu, đau ốm, khốn cùng khó an! Lòng còn nặng muôn ngàn mối hận; Phó dòng sông chảy tận phương đông ... Bản dịch: Chi Điền Loạn lạc nghe tin chú Cơ hàn náu Tế Châu Vắng người thư chẳng tới Còn giặc,gặp nơi đâu ? Nhớ thuở xưa cuồng chạy Đau thôi lại thảm sầu Bây giờ muôn hối hận Phó mặc nước xuôi mau Bản dịch: Lê Nguyễn Lưu
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#7
|
|||
|
|||
![]() Ức đệ kỳ II
Thả hỉ Hà Nam định Bất vấn nghiệp thành vi Bách chiến kim thuỳ tại ? Tam niên vọng nhữ quy Cố hương hoa tự phát Xuân nhật điểu hoàn phi Đoạn tuyệt nhân yên cửu Đông tây tiêu tức hi Dịch Nghĩa Hãy mừng Hà Nam đã yên Không hỏi đến vòng vây Nghiệp Thành Qua trăm trận nay còn lại ai ? Ba năm trông ngóng em về Vườn cũ hoa tự nở Ngày xuân chim vẫn bay Khói bếp nhà ai đã tắt ngấm lâu rồi Đông tây tin tức thưa thớt
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#8
|
|||
|
|||
![]() Dịch Thơ
Hà Nam mừng hết giặc Thành Nghiệp giặc đang vây Trăm trận còn ai đó ? Ba năm nhớ chú đây Vườn xưa hoa nụ nở Xuân thắm cánh chim bay Khói bếp nhà ai tắt Vắng tin đông lẫn tây Lê Nguyễn Lưu dịch
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#9
|
|||
|
|||
![]() Bát trận đồ
Công cái tam phân quốc Danh thành Bát trận đồ Giang lưu thạch bất chuyển Di hận thất thôn Ngô Dịch Nghĩa Công lớn trùm khắp, nước chia làm ba Nổi danh trận đồ Bát quái Nước sông cứ chảy đá không lay chuyển Để lại hận đă thất kế thôn tính Ngô
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
#10
|
|||
|
|||
![]() Dịch Thơ
Bát Trận Đồ Vơ công trùm lợp thời Tam Quốc Danh tiếng làm nên Bát trận đồ Đá vẫn nằm trơ dòng nước chảy Hận còn để măi lỡ thôn Ngô Bản dịch: Trần Trọng San Tam phân quốc công cao tột bực Bát trận đồ danh nức muôn đời Nước trôi đá vẫn không dời Ngậm ngùi nỗi chẳng nghe lời đánh Ngô Bản dịch: Trần Trọng Kim Chú thích: -Bát trận đồ: do Khổng Minh thời Tam quốc dựng thành, ở huyện Phụng Tiết, tỉnh Tứ Xuyên. Tướng Ngô là Lục Tốn bị quân Thục vây hăm tại đây, nhưng nhờ được nhạc phụ của Khổng Minh là Hoàng Thừa Nghiện chỉ đường nên ra thoát được -Tam phân quốc: Khổng Minh chưa ra khỏi nhà đă biết thiên hạ thế chia làm ba, Thục Ngô Ngụy -Thôn Ngô: Lưu Bị đánh Đông Ngô để trả thù cho Quan Vân Trường, bị thua to về tay Lục Tốn.
__________________
- Anh chẳng là anh ! Chẳng là ai ! |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|