Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 04-20-2012, 08:16 AM
da1uhate's Avatar
da1uhate da1uhate is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Bài gởi: 605
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiHoa View Post

Cần gì si nghĩ? Chỉ viết chữ "Hết" vô cuối bài thay vì chữ "còn tiếp" là xong ngay í mà!
Thì thầy viết thử đi, xem chị Lỳ có vô đây nói "đẹp trai mà chơi ăn gian" hong cho biết

Hồi xưa mà cũng có giường King size nữa, thiệt ngộ ghê
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 04-23-2012, 02:38 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thuỷ Bình nhảy bổ lại bên tên đạo tặc, đế giày nàng chần trên ngực hắn. Quên cả cái chân đau, hắn đưa cả hai tay chụp gót nàng đẩy lên nhưng không sao nhúc nhích nổi. Nàng quát hỏi:
_ Bọn bay có phải thuộc Đạo Chích Bang không?

Vừa nói nàng vừa nhấn gót xuống. Tên đạo tặc tối tăm mặt mũi, cảm thấy như có tảng đá ngàn cân đè nặng trên ngực. Hắn nhìn nàng khẽ gật đầu. Thuỷ Bình hỏi tiếp:
_ Tất cả có mấy đứa? Gồm những ai?

Tên đạo tặc ngoan ngoãn trả lời:
_ Dạ thưa chúng con có sáu người, do Phùng trưởng lão và Thân trưởng lão chỉ huy ạ.

Ngay lúc đó nàng nghe tiếng thét thất thanh của Đỗ thị từ phòng kế bên vọng qua. Thuỷ Bình vội vàng nắm cổ áo tên đạo tặc kéo ra ngoài cửa ném về cuối hành lang rồi bước tới phòng Đỗ thị. Cửa phòng Đỗ thị vẫn đang khoá chặt. Nàng gõ cửa gấp gáp, vừa gọi lớn:
_ Đỗ cô nương, Đỗ cô nương ...

Tiếng Đỗ thị run rẩy:
_ Lý công tử ...

Một lúc vẫn không nghe tiếng mở cửa, Thuỷ Bình lo cho sự an nguy của Đỗ thị nên không tị hiềm, đạp mạnh gót chân làm bật tung then cửa cài và phóng mình qua cánh cửa đã mở toang. Nàng thấy Đỗ thị ngồi trong màn run lập cập, tay chỉ về phía cái cửa sổ mở, miệng nói không ra hơi:
_ Ở đấy ... quái vật ...

Thuỷ Bình nhìn ra cửa sổ thoáng hình như có bóng đen hụp xuống, nàng chạy đến thì không thấy gì nữa. Nàng bèn quay lại trấn an Đỗ thị:
_ Không sao đâu, nó đã chạy rồi! Chuyện đầu đuôi ra sao thế?

Đỗ thị bèn kể lại. Nguyên nàng đang mơ màng ngủ thì bỗng có tiếng động nơi cửa sổ, rồi hai cánh cửa sổ đang khép bỗng mở ra, một chiếc đầu bù xù nhô lên với gương mặt kỳ dị, mắt tròn xoe, hai má phủ đầy lông trắng, không rõ là người hay vật. Nàng sợ quá thét lên nhưng quái vật vẫn ở đó chăm bẳm nhìn nàng không nói. Đến khi Thuỷ Bình vào phòng nó mới tụt xuống biến mất.

Thuỷ Bình suy nghĩ:
_ Ở đây là lầu hai, quái vật leo tường lên cửa sổ, nếu là người thì phải có tuyệt kỹ khinh công, không mấy người làm được.

Chợt nàng la lên;
_ Chết rồi, lại mắc kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng!

Nàng chạy vội về phòng, quả nhiên thấy có bóng đen đang vác hai túi báu vật phóng qua cửa sổ. Thuỷ Bình chạy tới thì thấy tên trộm đeo túi trên lưng tay chân bám vào tường thoăn thoắt leo xuống như con thằn lằn. Chẳng mấy chốc đã xuống tới đất, hắn vụt mình chạy biến vào đêm khuya.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 04-28-2012, 07:51 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Chợt nghe có tiếng thét lanh lảnh vọng từ trên mái:
_ Dừng lại!

Rồi một bóng người lượn từ trên mái lầu xuống đất nhẹ nhàng như một cánh chim ưng, chân vừa chạm đất đã vội vàng phóng theo sau tên trộm. Thuỷ Bình nhận ra người mặc chiếc áo đỏ quen thuộc, chính là Mạc Quân Tử. Vừa lúc đó nàng lại nghe tiếp lịch bịch mấy tiếng và thêm hai bóng người nữa nhảy xuống. Hai người này chân chạm đất vẫn còn loạng choạng, một người gầy gò mặt trắng tóc bạc tay cầm trường kiếm, người kia mặt đen râu quai nón xồm xoàm che hết cằm và miệng, tay cầm hai đoản đao to bảng. Sau khi gượng lại đứng vững rồi họ cũng cấp tốc rượt đuổi theo hai người trước. Thuỷ Bình đoán chúng chính là Phùng trưởng lão và Thân trưởng lão như lời thú của tên đạo tặc Đạo Chích Bang.

Thuật khinh công của Mạc Quân Tử quả rất cao siêu, chàng chỉ nhún mình nhảy mấy bước đã thu hẹp khoảng cách với tên trộm. Hắn thấy thế nguy bèn ném trả lại một túi châu báu thật xa về phía trái xong quay đầu cắm cổ chạy qua phía bên phải. Mạc Quân Tử ngần ngừ một chút rồi chạy đến thu lại túi đồ. Chàng định đuổi theo tiếp tên trộm thì hai tên trưởng lão Đạo Chích Bang đã nhào tới tấn công liền.

Thấy bọn chúng cản trở bước chân khiến chàng không thể đuổi theo tên trộm, Quân Tử nổi giận thét lớn:
_ Chết này!

Mũi gươm của chàng bằng cách nào đó xuyên qua vòng kiếm quang của tên mặt trắng đâm một nhát trúng vào vai phải hắn, máu tuôn xối xả. Hắn đau đớn lui lại mấy bước, tay trái bịt vết thương, tay phải gượng cầm trường kiếm vẫn còn run bần bật. Cùng lúc đó Quân Tử hoành gươm lên chém xuống đầu tên mặt đen làm hắn phải đưa cả hai thanh đao lên đón đỡ. Lợi dụng chỗ sơ hở, Quân Tử phóng một cước đạp vào bụng hắn làm hắn hự lên một tiếng, loạng choạng lùi lại tám chín bước, mồm hộc ra một búng máu tươi.

Lúc đó, Lý Thuỷ Bình vừa kịp đến. Hai tên trưởng lão liệu không đương cự nổi vội vàng bỏ chạy. Quân Tử không đuổi theo, nhìn phía tên trộm mặt lông thì hắn đã mất dạng tự lúc nào. Chàng chỉ quay sang Thuỷ Bình cười gượng:
_ Thế là mất toi một túi hàng, quả là công cốc!

Cái túi bị mất là của Lý Thuỷ Bình, nàng cũng cười nói:
_ Của thiên trả địa mà!

Thuỷ Bình vốn xuất thân con nhà quyền quý, của cải trong nhà không thiếu thứ gì. Từ nhỏ nàng chỉ say mê luyện tập võ nghệ, và vì vậy, thích ăn mặc giản dị đơn sơ và ít dùng đồ trang sức, không giống như các cô tiểu thư khuê các thường chỉ biết chưng diện nhung gấm lụa là và đeo đầy vàng ngọc. Đối với nàng thì mớ châu báu lấy của người khác, dù là bọn cướp, cũng không phải của mình. Mất đi nàng cũng không tiếc, còn cảm thấy như trút được gánh nặng. Nhưng Mạc Quân Tử lại cảm thấy áy náy, chàng nói:
_ Lý huynh cứ giữ túi này dùng vậy. Tiểu đệ sẽ tìm tên trộm đòi lại chiếc túi kia sau.

Thuỷ Bình lắc đầu:
_ Không được. Túi hàng của huynh thì huynh giữ. Tiểu đệ không nhận đâu. Dù sao nó cũng không phải tài sản của tiểu đệ làm ra hoặc thừa hưởng từ gia đình. À, Mạc huynh có nhận ra tên trộm là ai không?

Chàng trầm ngâm:
_ Căn cứ vào công phu Bích hổ du tường tuyệt đỉnh của hắn thì có thể hắn là Bát Tý Viên, còn gọi là Bát Tý Thần Thâu, hay là học trò đích truyền của hắn.

Thuỷ Bình nói:
_ Theo lời Đỗ cô nương thì trên má hắn có mấy chòm lông bạc ...

Quân Tử đáp:
_ Thế thì đúng là Bát Tý Viên. Nghe đồn tướng mạo hắn giống như là con vượn, tay chân nhanh nhẹn, có tài lấy trộm đồ trong túi người khác dễ như trở bàn tay.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 04-30-2012, 03:20 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Trời đã bắt đầu rạng sáng, hai người cùng trở về quán trọ. Vì cửa quán hãy còn đóng nên đường vào duy nhất là nhảy qua cửa sổ. Thuỷ Bình hơi lưỡng lự, nhắm chừng độ cao của cửa sổ để ước lượng. Khi nảy vội vàng nàng đã phi thân từ đây xuống đất, nhưng bây giờ nhảy ngược lên trên không biết có đủ sức không. Như hiểu ý nàng Quân Tử liền nói:
_ Lý huynh nắm tay đệ, đệ la một tiếng rồi cùng nhảy lên nhé?

Không chờ trả lời, chàng cầm lấy bàn tay mát dịu của nàng. Thuỷ Bình thấy tim đập mạnh, mặt đỏ bừng. Bàn tay chàng thật ấm áp và mạnh mẽ. Chàng la lên một tiếng nhỏ:
_ Lên!

Rồi phóng mình lên cao. Thuỷ Bình cũng vận sức nhảy lên. Đến nơi, Quân Tử chụp tay vào thành cửa sổ làm điểm tựa, tay kia đẩy mạnh cho nàng vượt qua khung cửa, rồi chàng cũng nhún mình nhảy lên. Vừa chạm chân xuống đất, do đà nhảy quá mạnh nên chàng va vào người nàng ngã lăn ra. Thuỷ Bình luống cuống chồm ngồi dậy, Quân Tử cũng gượng dậy và hỏi:
_ Lý huynh có sao không?

Nàng ngượng ngùng trả lời:
_ Đệ không sao!

Chợt nhận ra tay mình vẫn còn nằm trong tay chàng, Thuỷ Bình lật đật buông ra, cười chữa thẹn:
_ Tiểu đệ tài nghệ kém cỏi làm huynh phải bận tâm!

Quân Tử cười nhẹ:
_ Việc nhỏ thôi mà! Huynh đệ giúp nhau là thường, Lý huynh đừng khách sáo quá!

Hai người qua phòng Đỗ Thị xem chừng, không thấy gì lạ, bèn trấn an nàng rồi từ biệt về phòng, cất túi đồ và lên giường. Từ đó tới sáng, Thuỷ Bình trằn trọc mãi không sao ngủ tiếp được.


Sáng hôm sau, ba người xuống dưới nhà ăn điểm tâm. Thình lình Mạc Quân Tử nhìn ra cửa và nói:
_ Đến rồi!

Thuỷ Bình nhìn theo và thấy một thiếu phụ trung niên ăn mặc kiểu dân dã bước vào. Thiếu phụ tiến tới bàn của ba người vái chào. Mạc Quân Tử cũng đứng dậy chào và giới thiệu với Thuỷ Bình và Đỗ thị:
_ Đây là thím Châu, người quen của đệ.

Và quay sang người được gọi là thím Châu nói:
_ Đây là Lý huynh, người huynh đệ tốt của cháu và Đỗ cô nương, người cần sự giúp đỡ.

Người đàn bà nở nụ cười hiền hậu:
_ Đỗ cô nương thật xinh đẹp, quả là hồng nhan đa truân nhỉ?

Sau khi trò chuyện một lúc, Mạc Quân Tử gởi gắm Đỗ thị cho thím Châu để người thu xếp cho nàng vào Kinh. Nhìn nét mặt hiền từ của người đàn bà dù chỉ mới vừa quen biết, Đỗ thị cảm thấy tin tưởng trong lòng. Trước khi rời bước nàng lưu luyến nhìn hai chàng hiệp sĩ tỏ vẻ biết ơn, mắt chớp long lanh không cầm được giọt lệ.


Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 04-30-2012, 03:40 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
Chợt nhận ra tay mình vẫn còn nằm trong tay chàng, Thuỷ Bình lật đật buông ra, cười chữa thẹn:
_ Tiểu đệ tài nghệ kém cỏi làm huynh phải bận tâm!
Có người giả trai hoài không biết mệt há thầy AH ?
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Old 04-30-2012, 04:39 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Có người giả trai hoài không biết mệt há thầy AH ?
hihihi Lỳ.. chắc tại mệt nhưng mà "thích"... áh
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 04-30-2012, 04:48 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
Nguyên văn bởi AiTinh View Post
hihihi Lỳ.. chắc tại mệt nhưng mà "thích"... áh
Dạ, chắc dzị áh sis Ái
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 05-11-2012, 05:29 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Từ giã Đỗ thị và thím Châu xong, đôi bạn lại tiếp tục hành trình lên Kinh Bắc. Vừa dắt ngựa ra khỏi tàu, chuẩn bị yên cương, Mạc Quân Tử bảo Thuỷ Bình:
_ Đệ vào một chốc sẽ quay lại ngay.

Rồi chàng vội vã bước vô quán. Thuỷ Bình đứng chờ trước cửa, chợt thấy một chàng thanh niên đi ngang, nàng giật mình kêu khẽ:
_ Đào huynh ...

Chàng thanh niên ấy chính là Đào Long Vân. Bất ngờ gặp lại Lý tiểu thư chàng cũng bàng hoàng sửng sốt, miệng lắp bắp:
_ Lý tiểu ...

Thuỷ Bình đưa mắt ra hiệu, chàng hiểu ý đổi lại cách xưng hô:
_ Chào Lý công tử, không ngờ lại gặp công tử nơi đây!

Thuỷ Bình hỏi:
_ Dương tiểu thư thế nào?

Chàng lúng túng trả lời:
_ Dạ thưa Dương tiểu thư vẫn bình an, thật là nhờ Lý công tử cứu giúp, chúng tôi không bao giờ quên ân đức này.
_ Chuyện nhỏ mà, đừng nhắc đến nữa. Tôi muốn hỏi chuyện hai người đến đâu rồi. Nhà Viên ngoại có làm khó gì Đào huynh chăng?

Đào Long Vân bèn kể lại mọi chuyện. Số là sau khi đưa Trúc Mai về Dương gia trang, Dương viên ngoại rất vui mừng. Biết rõ tâm tình của con và mến phục tài trí cùng lòng can đảm của chàng nên mặc dù có sự cách biệt gia thế hai đàng, Viên ngoại tuyên bố hứa gả Tiểu thư cho chàng, miễn là chàng phải đỗ hạng cao ở khoa thi sắp đến. Viên ngoại còn cho gia nhân đem sách bút vải lụa đến nhà ông Đồ Cam tặng chàng và nói chuyện với ông Đồ ý định của mình về hôn sự.

Thuỷ Bình cười nói:
_ Thế thì tốt quá! Xin chúc mừng Đào huynh.

Nàng lấy từ trong bọc ra đôi vòng ngọc phỉ thuý có chạm hình long phượng, đưa cho Long Vân:
_ Xin tặng huynh để làm quà sính lễ.

Đào Long Vân xua tay nói:
_ Đôi vòng ngọc quá quý giá, tiểu sinh thực tình không dám nhận!

Thuỷ Bình cau mày:
_ Đào huynh chê quà của tôi không đáng nhận hử?

Long Vân ấp úng bảo:
_ Không phải thế, ... nhưng ... nhưng ...

Thuỷ Bình nghiêm mặt nói:
_ Không nhưng gì cả, nếu Đào huynh không nhận thì từ nay chúng ta không phải là bằng hữu nữa!

Bất đắc dĩ chàng phải cầm lấy đôi vòng và tạ ơn. Vừa lúc ấy Mạc Quân Tử từ trong quán bước ra nói:
_ Á, anh chàng chung tình đây phải không?

Dường như chàng biết Đào Long Vân là ai và hiểu rõ mọi chuyện. Thuỷ Bình giới thiệu hai người rồi kể cho Quân Tử biết việc đính hôn của Long Vân và Trúc Mai. Chàng bèn lấy đưa cho Long Vân một túi nhỏ nói:
_ Đào huynh cầm ít tiền để dành chi dụng.

Long Vân từ chối mãi không được đành nhận túi bạc và giã biệt hai người trở về nhà.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 05-14-2012, 03:37 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thong thả bước chân trên con đường đất đỏ khô khan tốc bụi mù quen thuộc, chàng thoáng nghĩ ngợi về nàng tiểu thư tài ba trong trang phục nam nhi màu trắng, người đã ra tay giúp đỡ chàng và Trúc Mai thoát khỏi tay bọn cướp núi hôm nào. Nước da trắng hồng, mặt trái xoan, sống mũi cao, cặp mắt sáng long lanh dưới đôi chân mày cong lá liễu, nàng mang một vẻ thanh tú tuyệt vời. Bất giác chàng đưa tay vào túi lấy đôi vòng Thuỷ Bình trao tặng ra ngắm nhìn. Đôi vòng làm bằng ngọc có nước xanh ánh lên rất đẹp, một chiếc chạm hình con rồng nhe nanh múa vút, chiếc kia là hình chim phượng xoè cánh tạo dáng khoe duyên. Đôi vòng nàng đã tặng chàng để làm lễ đính hôn với tiểu thư họ Dương. So sánh giữa hai người với nhau, cả hai đều sở hữu một nhan sắc nguyệt thẹn hoa nhường, nhưng mỗi người mỗi vẻ, đàng này thì sắc sảo uy nghi, đàng kia lại yêu kiều tha thướt. Chàng tự hỏi không biết giữa Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình quan hệ ra sao, hình như họ rất là thân thiết. Dù sao đã đính hôn với Trúc Mai rồi, nghĩ về người con gái khác không tiện, chàng cố gắng xua đuổi hình ảnh Thuỷ Bình ra khỏi tâm trí và nhớ những tình cảm tha thiết của Dương tiểu thư dành cho chàng.
Mãi nghĩ nên quên hẳn đường xa, Long Vân đã về tới đầu làng thì chợt nghe tiếng huyên náo vọng ra từ phía nhà ông Đồ Cam. Gặp một người làng đang vội vã đi đến, chàng lên tiếng chào và hỏi thăm, người ấy đáp:
_ Dường như binh phủ xuống bắt người trong nhà ông Đồ. Anh nên trốn đi kẻo mang hoạ.

Chàng nói:
_ Tôi đâu có làm gì phạm luật vua phép nước đâu mà phải trốn? Chắc chỉ là sự nhầm lẫn! Vả chăng nếu tôi trốn đi thì Cam tiên sinh sẽ mắc tội, làm trò ai nỡ để thầy chịu thay được?

Người ấy cười nhạt:
_ Ở vào buổi nhiễu nhương này đâu cần làm nên tội mới bị lên cửa quan? Mà quan đối với dân cứ chờ dịp mà đục khoét, vô tội cũng thành có tội! Tôi thấy quan binh thì cứ tránh xa cho chắc!

Rồi người ấy vội vã đi mất. Lòng lo âu cho thầy, Long Vân rảo bước về nhà. Trong nhà đã nghe tiếng quát tháo của bọn quan binh và tiếng trả lời của ông Đồ Cam. Bọn lính lục soát từ trước ra sau nhà, tiếng gà kêu oang oác, chó sủa oăng oẳng, trẻ con lân cận la khóc um sùm, các bà mẹ phải ráng bịt mồm con để tránh làm cho bọn lính nổi giận. Tìm mãi không thấy, tên Cai đội cầm đầu bọn lính quát hỏi ông Đồ:
_ Thằng Đào Long Vân, ông giấu nó ở đâu?

Ông Đồ bình tĩnh đáp:
_ Tôi đã nói với các quan nhiều lần, thằng học trò tôi đi lên thị trấn lo việc cho tôi từ sớm, chốc nữa sẽ về. Có chuyện gì thế?
_ Chẳng phải ông xui nó bỏ trốn rồi sao? Nó đi đến nhà ai? Nói nhanh lên, không thì tao trói cổ!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 05-21-2012, 01:45 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thấy bọn quan binh xô đẩy doạ nạt ông Đồ, Long Vân liền bước vào nói:
_ Đừng bắt thầy tôi, người đâu có có tội gì? Xin các ngài thả thầy ra.

Tên Cai đội lập tức buông ông Đồ ra, quay sang bảo bọn lính:
_ À, thằng giặc cướp đây rồi, chúng bay trói nó lại dẫn về trình quan!

Bọn lính lập tức lấy dây trói quặt tay chàng trai ra sau, có thằng đấm vào người chàng mấy cái:
_ Mày định trốn hử, để chúng ông tìm cả buổi! Trốn đâu cho thoát?

Ông Đồ can thiệp:
_ Các ngài định làm gì tên học trò của già này? Bắt người cũng phải có chứng cứ phạm pháp chứ! Luật vua phép nước để đâu?
_ Nó đi theo giặc cướp phá phủ đường, ông a tòng với nó sao mà dám bênh việc tày trời như thế?

Long Vân bình tĩnh đáp:
_ Tôi là kẻ học trò yếu đuối, sức trói gà không chặt, làm sao theo bọn cướp được? Vả chăng xưa nay vẫn đọc sách thánh hiền, được thầy dạy dỗ mọi điều trung quân ái quốc, đâu lẽ lại làm chuyện sai quấy, phạm phép nước luật vua?

Tên Cai đội cười nhạt:
_ Oan hay ưng đến phủ đường sẽ biết.

Bọn lính lục soát người Long Vân, thấy đôi vòng ngọc và túi bạc liền đưa cho tên Cai đội. Hắn cười đắc thắng:
_ Chứng cớ rõ ràng rồi, còn chối nữa không con?

Long Vân lắp bắp:
_ Cái này là …
_ … Là phần của bọn cướp chia cho mày, phải không? Chẳng lẽ là của cải ông nội mày để lại?
_ Không phải thế, các món ấy người ta cho tôi …

Ông Đồ Cam cũng nói:
_ Tôi nghĩ là Long Vân bị hàm oan thôi, sự việc này e có điều uẩn khúc, xin các ngài xét cho …

Tên Cai tát chàng một cái:
_ Còn gái đĩ già mồm nữa à? Của quý giá thế chả lẽ người ta cho không mày? Lên công đường trả lời với quan Phủ.

Rồi hắn quay lại bảo ông Đồ Cam:
_ Còn lão thầy đồ này, đừng lắm chuyện mà e liên luỵ, thân già không chịu nổi cảnh lao ngục đâu!

Bọn lính giải Đào Long Vân về phủ. Dân làng đứng lặng nhìn theo, xôn xao bàn tán. Nhiều người tỏ vẻ thương cảm, nhưng không ai dám thốt ra lời bênh vực. Ở thời này tội ăn cướp không rụng đầu thì cũng mọt gông!

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 11:31 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.